
gay vào mắt hắn, nó đang mở to mắt nhìn hắn
- Cô…sao lại ở đây???
- Ơ vợ chồng thì phải ngủ chung với nhau chứ
- Về mặt hình thức thì là vậy, nhưng sự thật thì không. Lát tôi sẽ đi làm giấy ly hôn
Hiểu Thuyên hoàn toàn không để tâm, nó khẽ xoa bụng nói
- Đói quá
- Lết xuống bếp mà nấu
- Ừ để vợ nấu cho chồng ăn luôn nha
- Này tôi cấm đấy, không được xưng hô như thế
Nhưng nó đã chạy biến đi rồi. Thần xoa xoa đầu, hôm qua uống nhiều rượu quá nên đầu choáng choáng, sao người ta hay nói uống say sẽ quên hết mọi phiền não, mà hắn vẫn không sao quên được vụ bức hôn ngày hôm qua vậy
Bực bội
Hắn đấm vào tường, rồi bước vào nhà vệ sinh đóng sầm cửa lại
Trên tường
Xuất hiện một vết nứt
Trong nhà vệ sinh
- Sh*t, đau quá (==’)
Lúc bước xuống nhà, hắn thấy Hiểu Thuyên đang lui cui trong bếp, hí hửng xào nấu gì đó. Hắn cười khinh khỉnh: “Tự tin quá nhỉ, xem cô nấu ngon tới cỡ nào”
Rồi hắn bước ra khỏi nhà, phóng đến quán bar quen thuộc
- Hey
- Hey mắt mày
Jin phá ra cười
- Mới cưới vợ sao lại cáu thế?
- Im đi
Thần biết Jin đang cười nhạo mình, thằng nhãi đó lúc nào cũng thích đem hắn ra làm trò đùa
- Đêm đầu tiên thế nào?
Hắn không đáp, liếc mắt nhìn thằng bạn
- Đừng nói không xảy ra chuyện gì nhá, vợ mày “cá tính” như thế, không thịt mày àh?
Thấy khuôn mặt đỏ bừng của hắn, Jin cười ngặt nghẽo. Từ sau “nụ hôn” hôm qua, hình tượng hắn đã sụp đổ ít nhiều, vì đến hôn cũng để vợ chủ động, đúng là nỗi nhục nhã
Hắn bực mình thảy 1 phong bì lên bàn, Jin mở ra xem
- Giấy ly hôn? Nhanh vậy
- Giờ tao cần một lý do
- Mày yếu sinh lý
- Chán sống àh?
- Thế chẳng lẽ nói vợ mày yếu sinh lý
Thần đứng dậy, bỏ lại mấy cái sinh lý của Jin sau lưng. Nhờ cậy nó chỉ tổ đau não
Trên đường lái xe về nhà, hắn bật ra một ý tưởng. Không cần phải suy nghĩ lý do chi cho mệt óc, hắn sẽ hành hạ nó cho đến khi nó tự phải đòi ly hôn là được.
Thần phá ra cười: “Mình đúng là thông minh”
Lát về nhà, hắn sẽ quật đổ hết thức ăn do nó làm, rồi bắt nó lau chùi quét dọn tất cả ngóc ngách trong nhà…
Nhưng
Cuộc đời đâu bao giờ được suôn sẻ
Lúc hắn ngoặc xe vào nhà. Thì gần như cả người đơ ra, quên cả thắng xe lại…
*
*
CHÁY
*
Nhà của hắn
*
Đang bốc cháy
Cháy, cháy hết rồi
Âu Thần bàng hoàng nhìn căn nhà của mình
- Hình như nguồn cháy bắt đầu từ nhà bếp
- Ừ, trong đó gần như cháy trụi
Lời nói của 2 người cứu hỏa lọt vào tai hắn
- An-Hiểu-Thuyên
Hắn gằn từng tiếng. Nổi điên rồi đây
- Hả? Gì?
Nó ở đâu chui ra, ló đầu sau vai hắn, hồn nhiên hỏi
Hắn quay lại, gần như muốn lao vào bóp chết nó
- Cô đã làm gì nhà tôi hả?
Hiểu Thuyên hoàn toàn không để ý đến sự giận dữ của Âu Thần, xụ mặt nói với giọng chán chường
- Không ngờ chiên trứng nguy hiểm thế. Chồng àh, chắc chúng ta phải ra ngoài ăn sáng thôi
Thần trân trối nhìn nó. Rồi mặt hắn tối sầm lại
- An Hiểu Thuyên, đứng yên đó
Trong lúc nó còn ngơ ngác nhìn, hắn đã chui vào xe, khởi động máy, và mục tiêu chính là nó, hắn phải đâm chết nó
- Ây da thiếu gia àh, bình tĩnh lại, bình tĩnh lại
Lão quản gia già lâu năm của gia đình hắn ở đâu chạy đến, “dỗ dành” hắn
- A mẹ tới
Trong lúc quản gia đang “huyên thuyên” với hắn, nó đã bước ra khỏi tầm ngắm, chạy đến chỗ Mama Dương
- Mẹ ăn sáng chưa ạ?
- À, mẹ ăn rồi. Mà sao căn nhà lại….
- Dạ con chiên trứng…không ngờ…nhà dễ cháy đến thế
Thuyên cười ngô nghê nói. Thần đang bước lại, thấy cảnh ấy lại sôi máu lên
- Ây ây thiếu gia, bình tĩnh bình tĩnh
Vẫn là lão quản gia
- Vậy bây giờ 2 đứa tính ở đâu?
Thần hậm hực không trả lời. Thuyên nhún vai
- Ta có một căn nhà để không, 2 đứa dọn qua ở đi
Mama Dương nói, không giấu được sự phấn khích trong đôi mắt
Tất cả quần áo của Thần đều bị cháy trụi, còn của Thuyên thì tối qua người hầu đã đem hết qua nhà Thần, nên mặc nhiên cũng chịu chung số phận
Ngay sáng hôm đó, 2 đứa nó dọn sang nhà mới luôn
Căn nhà của Mama Dương nằm lọt trong khu biệt thự cao cấp. Chỉ có một con đường độc đạo đi vào. Tất cả biệt thự đều hướng ra cánh đồng mênh mông. Khung cảnh ở đây quả rất đẹp, như sống giữa thiên nhiên ngay trong lòng thành phố
- Đến rồi ạ
Xe đỗ xịch trước một ngôi nhà nhỏ, rất xinh xắn, màu trắng ngà và phần lớn bề mặt là kính trong suốt
- Có nhầm không, đây mà gọi là nhà sao
Âu Thần gào lên. Có 2 vấn đề. Thứ nhất, ngôi nhà này quá nhỏ đối với hắn. Thứ 2, màu trắng của ngôi nhà quá sáng sủa, đối lập hoàn toàn v