XtGem Forum catalog
Vợ Ơi Là Vợ!

Vợ Ơi Là Vợ!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 329470

Bình chọn: 7.00/10/947 lượt.

g đầu cô nặng trĩu.

- Cộc cộc ! - Khả Vy áp tai vào cánh cửa phòng bên, cô biết có căng tai
cũng chẳng nghe được gì nhưng vẫn muốn lắng. - Cộc cộc !

Lạc Thiên mở cửa trong, anh bình thản tới thờ ơ. Người Khả Vy tỳ vào cửa,
chuyển động theo vòng quay của bản lề, mắt cô thăm dò khuôn mặt nghiêm nghị
kia. Nhe răng cười thân thiện, cô mới tách mình khỏi cửa và đứng trước mặt anh.

- Tôi… - Rất muốn nhìn mặt anh nhưng thấy rồi lại chẳng có lí do nào khác.

- Tôi vẫn đang nghe ! - Lạc Thiên dựa lưng vào tường, mắt nhìn vào phòng, không
màng đến người đối diện.

- Anh đang coi tivi à ? Xem cái gì thế ? - Cô kiễng chân lên để qua tấm vai anh
cao lớn soi vào trong.

Anh đứng tránh ra cho cô khỏi phải loi choi, đã là mẹ rồi mà còn nhi nha nhi
nhô, chẳng ra thể thống gì hết.

- À, Mr.Bean ha ! Xem cái này cười rụng rốn luôn ấy !

Lạc Thiên không đáp, nghe thấy tiếng gõ cửa anh bật đại một kênh lên chứ có chủ
đích gì đâu.

- Ha ha, cười sái quai hàm với ông này mất ! Nhìn mặt ông ấy hài nhỉ anh nhỉ
!?! - Khả Vy đi tới gần tivi, rủ rê cho xem cùng, nhìn mặt hắn hình sự quá
đáng.

Lạc Thiên không đóng cửa, anh vào trong ngồi lên ghế, tiện lấy tập tài liệu
tham khảo, một dự án tương đối lớn về cơ sở vật chất và các trang thiết bị cho
giới show-biz thuộc công ty mẹ Countdown đang chờ bên anh duyệt trình. Lạc
Thiên liếc đểu Khả Vy rồi lật từng trang màu tạp chí. Trường Tồn là công ty độc
quyền, nhận đơn đặt hàng của Countdown xây dựng nhà nghỉ dưỡng, Spa, khu giải
trí, cho đến các vật dụng nhỏ lặt vặt nhất của giới ca sĩ diễn viên bên ấy, nên
cần phải nắm thị hiếu khó tính của từng người. Anh đang theo dõi các short hình
của những người nổi tiếng.

Khả Vy cố tình cười to mỗi khi đoạn phim chèn tiếng cười của đám đông dù không
thực sự hài, cô ngồi thu lu trên mép giường. Không thấy phản hồi từ anh, cô ngó
về đằng sau. Lạc Thiên lập tức giơ quyển tạp chí cao hơn, chân vắt chữ ngũ.

Đó là hình một cô gái tạo dáng chữ S trong trang phục đồ đi biển, chiếc mũ vành
rộng cô ta đội trái ngược với số vải hiếm hoi trên cơ thể, Khả Vy từ trố mắt
đến xoáy nghiến vào tấm bìa, bên ngoài đã thoáng mát như thế thì nội dung bên
trong còn ra sao nữa. Sức nóng tăng từ zero lên tới 101ºF, nảy lửa trên dàn thiêu
của hốc mắt, cô hùng dũng đi tới.

Lạc Thiên tỉnh bơ, anh lật từng trang một và tư lự vẻ tâm đắc. Con Cáo giờ lột
xác thực sự đây.

- Đưa đây ! - Khả Vy giật quyển tạp chí về mình, ngấu nghiến lật từng trang
ảnh, đúng như dự doán, chúng chẳng trong sáng gì, hết quảng cáo đồ ba lỗ áo hai
dây, quần cũn cỡn cho phái nữ thì đến đồ nội y của đấng mày râu. Lạc Thiên, anh
nhìn những loại tạp nham này ư, anh là loại biến thái hay lưỡng tính ? - Cái
quái quỷ gì đây ? HẢ ?

- Gì cơ ? Mấy bộ đi biển này hả ? Em thích sao ? Nếu ưng thì đặt hàng họ sẽ
chuyển tới tận nhà cho ! - Diễn tả rất tự nhiên, Lạc Thiên ra vẻ không mặn mà.

- Anh giải thích cho tôi nghe mấy thứ tục tĩu này ? - Khả Vy đứng dang rộng hai
chân, tay múa máy tức tối để kiềm chế nổi đóa.

- Hử ? Chúng ta có cuộc sống riêng, tôi đeo đuổi sở thích của riêng tôi, ai cho
cô… QUẢN !? - Vênh mặt góc 30º, kết hợp rung đùi cùng chất lượng âm thanh bất
cần, Lạc Thiên dần thắng thế.

- Anh… ! Tôi mách mẹ anh theo dõi tranh ảnh không lành mạnh, ai cho phép anh
xem mấy bọn đàn ông cửi trần đóng khố này chứ ? Biến thái, biến thái… ! - Khả
Vy ngân họng cãi lại, cô uất ức tới mất phương hướng, giậm chân vùng vằng.

- Thời buổi nay giới tính thứ ba có gì đáng chỉ trích đâu nhỉ ?! Ha ha, lấy vợ,
sinh con, chẳng phải lớp mặt nạ « xịn » che mắt thiên hạ ! - động tác vuốt cằm
đầy toan tính, thêm nữa là dùng màn hình gương điện thoại soi mặt ngắm nghía,
Lạc Thiên tích thêm một điểm thành công.

- Ôi, chết tôi mất thôi, chết mất ! - Khả Vy vuốt ngực cho xuôi bớt, suy xét
thì lí do này mới phù hợp nhất để cô được « gửi » ở nhà họ Cao. - Đáng ghét,
anh… dê con đang điên lên thay tôi đây ! - Khả Vy hy vọng Lạc Thiên vì bé con
mà dừng thòng lọng vụ bê bối.

- Ấy ấy, đừng nóng ! Papi thương ! - Tình phụ tử trỗi dậy, Lạc Thiên vòng tay
ôm lấy Khả Vy, đôi tay lần mò vòng bụng.

- Anh làm gì thế ? Bỏ tôi ra ! - Khả Vy lúng túng dí tay bóp cổ Lạc Thiên, lật
ngửa lật úp khiến anh ngạt thở. - Có bỏ ra không thì bảo ? - dữ dằn như một bà
chằn gán mắc sư tử Hà Đông.

Lạc Thiên gỡ tay ra khỏi, lòng mắt trợn ngược, quần áo xộc xệch, xem ra có vợ
cũng như không.

- Ring Ring Ring !

Cho đến khi tiếng chuông qua khúc nhạc dạo đầu và bắt đầu cất tiếng hát Khả Vy
mới tạm tha cho anh, để hắn nghe điện thoại rồi xử tiếp, tội của hắn là không
tôn trọng vợ và con, đáng bị trừng trị thích đáng.

- Alo,… Là em à !

Khả Vy đảo mắt lừ tên chồng, hắn nói chuyện với ai mà đang từ tôi - cô với mình
đã quay ngoắt vòng tròn rồi.

- Không có chuyện gì đâu em !

Hả, hắn đang cãi nhau với mình mà nói là không