
nh cũng có một chút, chỉ một
chút thôi nhé về chuyện tư cách. ^_^
- Đừng bắt cá hai tay. Tôi muốn Mạc
Duy.- BYY đều đều giọng, vẻ cuồng si hiện rõ trên khuôn mặt cô ta.
Bỗng nhiên Mạc Huy nói:
-Nếu muốn, cô có thể giành giật chứ k phải đi cầu
xin người khác!
-… …..- Bạch Yến Yến ban đầu định phản bác rồi tự nhiên nói-
Cậu là em trai anh ấy à?
Huy gật đầu.
Bạch Yến Yến bật cười:
-Cậu biết một câu k?
-Câu gì?
- “Anh trai
dùng để bán, chị gái dùng để tiêu khiển!”
Tôi cắt ngang:
-Tôi nhớ là : “ Chị gái dùng để bán, anh trai dùng để tiêu
khiển”
-Đổi cho hợp hoàn cảnh! – BYY thản nhiên như ruồi đáp.
Tôi làm mặt lạnh nói:
- Thôi đi! Nói chung là cô đừng làm phiền tôi
nữa, kẻo hôm nào tôi kính tặng cô vài con trăn đó!
Bạch Yến Yến đứng dậy,
khuôn mặt mỹ miều lộ vẻ tức giận:
-Cô sẽ phải hối hận. Sớm thôi!
Một lát sau khi BYY đi, Mạc Huy nhìn tôi rất lâu rồi ngập ngừng:
-Cô đã có
câu trả lời chưa?
Tôi ho sặc sụa:
-Khụ… Khụ….
Huy hoảng hồn lấy nước cho tôi:
-Cô uống đi. Cô ổn chứ?
-Ừhm.
Tôi trả lời qua loa cho có lệ rồi ấp úng không nói nổi một câu nên
hồn…
Tôi đang rất rối….
Tôi thích Huy….. Nhưng hình như tôi không yêu cậu
ấy đủ để chắc chắn không làm tổn thương cậu ấy….
Tôi nghiễm nhiên nghĩ rằng
cậu ấy vốn dĩ xuất hiện trong cuộc đời tôi và sẽ không bao giờ biến mất….
Nhưng tôi cần gặp Duy mỗi ngày như một món gia vị cho cuộc sống..….
Tôi tự nguyền rủa chính mình nhưng tôi lại vẫn chọn như thế, vì tôi cần cả
hai….
Nếu như sự trẻ con, dịu dàng của Huy khiến tôi muốn ở bên cậu ấy để che
chở, thì cái hình ảnh lạnh lùng cố hữu và đôi mắt đượm buồn mặc nhiên không kém
phần mạnh mẽ của Duy lại khiến tôi muốn được vòng tay ấy chở che….
Tôi không dám nhìn thẳng vào mắt Huy:
- Tôi muốn chúng ta tìm hiểu
thêm.
- ??
- Tôi không muốn lừa dối cậu.
- …..
- Cậu
biết đấy. Tôi có nhiều nhiều thói xấu. Cậu nên tìm hiểu trước khi… cảm thấy hối
hận!
Huy im lặng nghe tôi nói rồi bất chợt bật cười to:
- Và hình như tôi
mới biết thêm một vài điểm xấu của cô.
- Là gì?- Tôi hơi ngạc nhiên
hỏi.
- Là nói lắp & luôn khiến ngta cảm thấy cô thật đáng yêu.- Huy
hơi ngượng nghịu trả lời.
Ngoài việc là một người quá tinh khiết thì Huy còn là một người ưa nói
thẳng.
Híc híc!
Hiện giờ cả canteen đang nhìn chúng tôi với vẻ tò mò đây.
Híc.
Nói ai chứ nếu là tôi, tôi cũng… tò mò!
Tôi cảm thấy má mình nóng lên, tuy quen với việc đc chú ý rồi nhưng thế này
vẫn cảm thấy… sao sao ấy.
Tôi liền kéo ghế, lật đật ba bốn bận mới chạy được
khỏi cái canteen….
……..
Một nụ cười kín đáo tạo trên đôi môi nhếch tự do
…. Ngay sau lưng Mẫn Hà Nhi……..
“ Cô gái ngốc! Nhưng thú vị!”
Tôi rời khỏi đó rồi mà mặt mày vẫn bừng bừng đỏ mới chết chứ….
Ai cũng
nhìn tôi….. khiến tôi thêm khó chịu…
Tôi cảm nhận hình như khi tôi rời đi,
tôi thoáng nhìn thấy một nụ cười đáng sợ từ một người mà tôi nghĩ rằng vô
hại…..
Tôi thẫn thờ bước vô thức, và bước chân lại đến quán bar ấy….
Hay
thật!
Sao lần nào cũng đến đây?
Thôi được! Đã đến thì vào. Cúp học một bữa
cũng có chết được đâu.
Tôi ngồi vào một bàn khá khuất trong quán bar……
Lặng lẽ uống Brandy và làm
một việc ngớ ngẩn là nhìn Duy…..
Trông anh ta rất thản nhiên và sẵn sàng uống
rượu, cười nói với những cô gái ở đó….
Cái thái độ mà chưa bao giờ, chưa một
lần nào anh ta đối xử với tôi…
Vì sao ư? Vì tôi quen với em trai anh ta.
Kể thì cũng đúng… ai nỡ để cho người con trai sạch sẽ ấy nhúng bẩn… Tôi biết
cảm giác của Duy, anh ta đã làm tất cả để chiến đấu với cuộc đời khắc nên anh ta
không muốn em trai giống như mình cũng chẳng phải điều gì xấu…
Nhưng tôi lại là một kẻ tham lam….
Tôi khát khao sự tinh khiết của Huy
nhưng cũng thèm muốn sự lạnh lùng xa cách của Duy…..
Duy… anh ta đang nhìn cười nói và uống cùng một ly rượu với một người phụ nữ
chừng 20t, ăn mặc sexy, bộ dạng lả lướt của cô ta như người không có xương
vậy….
Tôi uóng thêm một ly thì có một anh chàng tự ý ngồi xuống đối diện
tôi:
-Chào cô gái xinh đẹp!
Tôi ngẩng mặt lên, một chàng trai có đôi mắt
đen láy, nhưng nhìn thì ngay lập tức thấy vẻ phong lưu…..
-Người đẹp uống
Brandy không sợ say à?
Tôi tự nói, chắc tôi say là điều người đàn ông này muốn….
Tôi không chút
mảy may quan tâm đến hắn nữa mà tiếp tục uống…. Tửu lượng của tôi không tồi đến
mức uống một chút đã say…
Đột nhiên, tôi thấy có bàn tay đnag nắm chặt lấy tay tôi rồi tiến dần
lên…
Tôi giật mình rút mạnh nhưng người đàn ông đó không có vẻ gì là yếu ớt
đến mức đó..