Old school Easter eggs.
Vẽ Em Bằng Màu Nỗi Nhớ

Vẽ Em Bằng Màu Nỗi Nhớ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322140

Bình chọn: 9.00/10/214 lượt.

Tôi vẫn giả vờ say và nhắm mắt, cô ấy thì lại dọn đồ ăn thức uống trên nền nhà. Tôi cố gắng quan sát thật kỹ xem cô
ta là ai nhưng không thể nhận ra vì ánh sáng đèn đường khá mờ. Lúc này
tôi từ từ ngồi dậy, với tay bật đèn lên…

- Em…



- Em…Miu…

- Em làm gì ở đây vậy?

- Anh…anh vẫn còn tỉnh à? – Nhỏ hỏi tôi một cách bối rối.

- Ừ, còn em? Sao em lại đến giờ này?

- À…ờ…thì dọn dẹp, không thấy hay sao mà còn hỏi?

- Nhưng…- Tôi gãi đầu ngạc nhiên.

- Còn không xuống đây dọn phụ người ta. – Bắt đầu chanh chua trở lại.

- Có phải mấy hôm trước em đến đây dọn dẹp và nấu cơm phải không? Còn ngồi khóc, chạm vào mặt anh nữa phải không?

- À…ờ…không có, thật ra là có. Con Ly nhờ tôi qua lo cho anh thôi,
tôi chỉ dọn dẹp nấu cơm, không có hôn anh à nhe. – Nhỏ lại bối rối.

- Anh có nói em hôn hồi nào đâu? – Tôi cười vì nhìn mặt nhỏ bối rối rất đáng yêu.

- Mệt quá…- Nhỏ bực tức trả lời rồi quơ lấy chai ken còn lỡ dỡ rồi ngồi im lặng, nhìn xa xăm ra ngoài khung cửa sổ.

- Uống lon mới nè! – Tôi vào lấy lon ken mới cho nhỏ, rồi ngồi xuống bên cạnh nhỏ.

- Có chuyện gì vậy em? Hôm nay có vẻ tâm trạng vậy?

- Anh không hiểu đâu. – Nói một câu thì nhỏ lại nốc một ngụm.

- Ê…ê…uống say rồi không ai chở về đâu đó.

- Ngủ ở đây luôn không được hả? – Nhỏ lườm tôi và nhoẻn miệng cười một cái.

- Làm gì nhìn kỹ vậy? Nhỏ hỏi khi thấy tôi nhìn nhỏ.

- Em giống người quen cũ của anh lắm.

- Vớ vẫn ghê! Người hồi sáng là người cũ hả?

- Ừ.

- Anh còn yêu người ta à?

- Haizzz. Tôi thở dài và quơ lấy chai ken uống cùng nhỏ.

- Anh cũng không biết sao nữa, không còn yêu nhưng cảm xúc chắc vẫn còn, khó nói lắm.

- Thiệt là không còn yêu không? Tình cũ không rủ cũng tới mà.

Luyên thuyên một hồi thì cũng uống được vài lon rồi.Tự nhiên hôm nay
nói chuyện với nhỏ rất thoải mái tự nhiên, có phải nhờ có men trong
người.Khuôn mặt của nhỏ lúc này đã ửng đỏ, mắt thì lim dim, người ngồi
không vững, chắc là sắp gục rồi.

- Say rồi hả? Nhà ở đâu để anh chở về. – Tôi lay lay tay của nhỏ.

-…- Nhỏ thì thầm cái gì đó tôi không nghe được, nhỏ ngoắc tôi ngồi sát lại như muốn nói nhỏ chuyện gì.

Tôi kê sát tai gần lại thì bất ngờ nhỏ hôn lên má tôi một cái. Tôi
ngạc nhiên quay sang nhìn nhỏ, rồi định hỏi thì nhỏ đã đổ gục ra
đất.Dưới anh đèn mờ, nhìn nhỏ hôm nay xinh lắm.Váy ngăn khoe đôi chân
thon thả trắng nuột nà. Đúng là mùi thơm nhẹ dịu mà những lần trước tôi
cảm nhận được.Tôi cũng chỉ là một thằng đàn ông thôi, cộng với một chút
men trong người thì những ý nghĩ đen tối cứ chạy qua trong đầu.Nhưng
cuối cùng thì tôi cũng làm chủ được những suy nghĩ không tốt đó, tôi bế
nhỏ vào phòng tôi, đắp chăn cho nhỏ và ra ngoài phòng khách tiếp tục dọn dẹp mọi thứ.Cuối cùng tôi cũng lăn đùng ra ghế sofa ngủ vì quá mệt mõi
và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

…Những dòng ký ức cũ…

Từ ngày làm xe ôm bất đắc dĩ cho Linh, tần suất làm việc càng dày đặc hơn. Cô Hiền luôn nghĩ Linh đi chơi với tôi, nên cô cũng không hỏi
nhiều.Tôi không biết mình làm vậy là đúng hay sai?Tạo điều kiện cho
người mình thương đi gặp người khác, tại sao vậy?Có phải vì anh đã yêu
em mất rồi, và anh chấp nhận chịu đau một mình anh chỉ để được thấy em
hạnh phúc.Linh à, có bào giờ em dành ra một ít thời gian để nhìn lại
phía sau lưng em, có một người con trai vẫn luôn chờ đợi?

Quan hệ của tôi và Linh ngày càng gần hơn, nhưng đó không phải là
tình yêu của em dành cho tôi.Có lẽ đó chỉ là tình bạn thân hoặc em chỉ
xem tôi như một người anh.Em tìm tôi lúc em gặp khó khắn, gọi điện tâm
sự lúc em buồn chuyện tình cảm.Tôi là nơi cho em trút bỏ những chuyện
buồn trong cuộc sống, nhưng tôi chưa bao giờ là nơi em muốn chia sẻ
những chuyện vui của em.Có phải lúc em vui, em đều chia sẻ với người ấy?

Rồi thời gian trôi qua, tôi cũng hoàn tất năm học 11 của mình với điểm
số môn Hóa không thể tốt hơn.Tôi thầm cảm ơn cô.Đã từ lâu, tôi đã xem cô như mẹ của mình.Còn về Linh, học lực của em thì càng ngày càng yếu
đi.Em dành quá nhiều thời gian cho anh ta, em còn bỏ học rất nhiều.Tôi
cảm thấy có lỗi với cô, vì tôi cũng gớp một phần đưa Linh đến với anh
ấy.

Vào một buổi chiều, trên đường đi học về tôi bắt gặp bạn trai Linh
đang dẫn một người con gái nào đó vào một quán café.Trong đầu tôi bắt
đầu có những suy nghĩ không hay, cảm thấy lo cho Linh.Thật ra trước giờ
tôi không nghĩ hắn ta là người đàng hoàng.Tôi cũng từng nghe phong phanh đâu đó, hắn là một thằng đểu, cặp hết người này đến người khác.Hôm nay
tận mắt chứng kiến, tôi phải làm cho ra lẽ việc này.

Tôi gửi xe và vào quán café chọn một góc khuất ngồi và quan sát. Quả
nhiên không sai, hắn bộc lộ bản chất là một thằng đểu.Hắn ôm hôn người
con gái đó, có những cử chỉ rất thân mật. Lúc này tôi đã không còn giữ
được bình tĩnh, tôi buồn cho Linh, người tôi yêu lại thương một t