
cô gái đó... bị cưỡng ôm đó mấy anh.
Yashida giật mình quay lưng, lập tức tách khỏi Nami, đầu hơi cúi chào.( chẳng biết đang chào ai nhỉ? ). Tooya bước nhanh về chỗ Nami, thấy cô không cử động bình thường liền biết cô bị trói phép thuật. Một câu thần chú nhỏ, cả cơ thể cô bỗng thoải mái hơn, cô nhìn Tooya, từ dưới đáy mắt đỏ rực nổi lên tia cảm kích. Anh đứng đờ vài giây, cô ấy đang buồn ư? ( Dấu hiệu Tooya nhận ra cảm xúc của cô)
Riuzo trầm lặng, quan sát cô ở mép cửa, đầu tóc hơi rối, quần áo hơi nhăn, sắc mặt lạnh băng, không để lộ cảm xúc.
Thoát khỏi trói buộc, Nami lao vội ra ngoài, để ba tên con trai ngốc nghếch cứ đực mặt, chẳng hiểu mô tê. Chạy được một đoạn, cô gặp Ayane và Honso, có lẽ cả hai cũng đi cùng Riuzo và Tooya tới đây. Thấy bạn, Ayane mếu máo ôm chầm lấy cô. Nami nhướn mày hỏi Honso lí do nàng ta lại bù lu bù loa lên như vầy, cậu thờ ơ nhún vai, thái độ lạnh lẽo làm Nami không rét cũng run, kĩ thuật hù người của Honso thật đáng khâm phục.
Kéc... kéc... kéc...
Là tiếng kền kền kêu. Nami và Honso đồng mắt nhìn lên thảm trời xanh vắt, Riuzo và Tooya ra sau cũng hướng đồng tử theo. Hai con kền kền hôm bữa bay vòng tròn trên trời, mỏ mở rộng phát tiếng thét rợn người.
Nami đẩy nhẹ Ayane, một linh cảm tồi tệ bất chợt ập đến. Cô bóp chặt tim, thở dốc. Tooya lo lắng hỏi.
- Em không sao chứ?
Nami lắc đầu, song hướng tới cổng chính mà đi nhanh. Tooya và Ayane hét lớn gọi cô, Honso đanh mặt, liếc Nami bằng cặp mắt bén nhọn. Riuzo không gấp, đưa tay chặn ngang đường lúc cô đi qua chỗ cậu.
- Đi đâu? - Cậu hỏi gọn lõn, thanh âm hàn khí.
Không ngoái nhìn cậu, Nami âm thầm trả lời.
- Sông tử thần - Rồi tiếp tục bước đi.
Ayane hốt hoảng, toan giữ Nami nhưng Honso lạnh lùng lại một lần nữa nắm lấy tay nàng, thật chặt và không để nàng buông.
Trong khi ấy, hai chàng tóc vàng mỗi kẻ một hướng đi, nhưng hai hướng đi đó đều thông ra... cổng chính.
Riuzo cười khẩy, lần thứ ba và cũng là lần cuối cùng, nàng yêu tinh xinh đẹp sẽ sớm vùng vẫy dưới nước.
Tooya phất tay, một cây quyền trượng vàng xuất hiện, trong mắt anh bây giờ chỉ có ba từ diễn tả: "Bảo vệ Nami"
Có ai biết đến công dụng cánh cửa thần kỳ của Doraemon không nhỉ? Cũng giống cánh cửa thần kỳ ấy, Nanami dùng suy nghĩ để dịch chuyển từ nơi này đến nơi khác, tức là dựa vào cảm tính mà di chuyển đấy. Nami có thể và không hiểu sao cô làm được như vậy.
Y hệt lần trước, Nami áp lòng bà tay lên mặt cổng chính đã đóng, nhắm mắt và tưởng tượng đến nơi cô muốn đến. Đúng như dự định, Nami đang đứng tại vị trí hôm đầu tiên bị di chuyển, nơi cô đã gặp Yashida. Bỏ đi những bấn loạn trong đầu, Nami xoa cằm xem xét kỹ khu vực xung quanh.
Bầu trời bắt đầu đục ngầu, gió nổi như vũ bão, hai con kền kền sau một hồi lượn vòng vòng cuối cùng cũng chịu đáp cánh. Nami cười lạnh lẽo, xác định hướng đậu của hai con chim rồi lần theo dấu vết. Mặc dù không biết tại sao cô luôn có ác cảm với lũ kền kền này, nhưng Nami dám chắc, nơi nào có chim báo tử, nơi đó sẽ có án mạng. Vì thức ăn của chúng là... xác chết cơ mà. Haiz... sắp mưa to rồi đây, phải chuẩn bị quà ghé thăm "nàng cá" dưới sông chứ nhỉ, đi không thì hơi thất lễ.
***
Nhờ vào thân phận thật của Ayane, Riuzo được phép độn thổ ra ngoài sau màn nài nỉ ỉ ôi tới gãy cả lưỡi với bác bảo vệ. Tooya không tốn quá nhiều công sức, anh chỉ cần cưỡi trên con bạch ưng - thuộc hạ của anh, bay về phía Nami, trong khi cả anh và Riuzo không biết cô gái ấy đã làm cách nào để thoát khỏi cánh cổng cao trượng mét mà chẳng nhờ đến phép thuật.
Ánh mắt sắc bén của một con chim ưng giúp Yashida nhìn thấy thân ảnh nhỏ nhắn Nami đang thong thả đi dọc bờ sông, cậu ngước đầu ra hiệu với Tooya trên lưng, sau đó từ từ hạ cánh, hóa lại hình dạng con người.
Cùng lúc Tooya đuổi kịp Nami, Riuzo cũng vừa dưới đất chui lên. Hai chàng nhìn nhau tóe lửa mắt, song đồng bộ đi sau Nami. Riuzo nhíu mày liếc cây quyền trượng vàng trong tay Tooya mà đầu khôn khỏi thắc mắc: "Hắn là phù thủy hoàng gia ư? "
Nami bước chân vô định, nheo nheo tâm mi quan sát phiến đá nơi hai con kền kền đậu. Cô khua bàn tay nhẹ nhàng, một cột nước bắn về phía chúng, đợi chúng bay hết, cô mới lại gần phiến đá.
Y như dự đoán của Nami, sau phiến đá ấy là một thi thể, mặt mũi trắng hếu, tóc tai bù xù, hai mắt trợn ngược, không thấy đồng tử, theo quan sát của Nami, cái xác vẫn chưa bốc mùi suy ra người này đã chết cách đây vài tiếng. Thay vì sợ hãi và la toáng lên, Nami cực kỳ bình tĩnh, xem qua nạn nhân, có vẻ là chết vì bị rút linh hồn. Con ma nữ này, ra tay thật độc ác.
Riuzo dè chừng mọi thứ, đôi tay mở rộng sẵn sàng nghênh chiến bất cứ lúc nào.
Tooya đanh mặt, lòng có chút thấp thỏm khi Nami không chịu tránh xa cái xác đậm mùi tử khí. Anh nghiêng đầu nhìn xa xăm xuống mặt nước, lo lắng lên tiếng.
- Nami, chúng ta về thôi, anh sẽ gọi các giáo sư tới xử l