The Soda Pop
Tốt Nghiệp Rồi Kết Hôn Thôi

Tốt Nghiệp Rồi Kết Hôn Thôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325452

Bình chọn: 9.00/10/545 lượt.

ờng. Rất không may, Oa Đa lại chính là
người trực tiếp gánh chịu hậu quả của những hành động khác thường ấy.

“Á! Đầu thư thật sự viết là “Miếng thịt nhỏ của tôi á?”. Oa Oa nhoài người trên
bàn làm việc, hai tay xoa cằm, hai mắt trợn tròn, thể hiện cảm giác buồn nôn.

“Không chỉ thế, cuối thư còn viết “Tôi nguyện làm miếng thịt bé nhỏ của em cơ”.
Trương Lan Vũ tranh thủ lúc phòng làm việc
không có ai, nói nhỏ với cô.

Phải công nhận rằng trình độ văn chương của giám đốc Từ quả thực rất uyên thâm,
nếu không, làm sao có thể nghĩ ra cách xưng hô với những tính từ linh động,
uyển chuyển đến như thế này? Oa Oa cảm thấy nổi da gà thầm khâm phục cách xưng
hô như thế. Trong khi đang bận rộn tranh thủ từng giây từng phút rảnh rỗi, cô
còn quay sang nói với Trương Lan Vũ đang kiểm tra kĩ thuật máy tính của Lang
Hách Viễn: “Trình tự anh đăng nhập vào danh sánh khách hàng sai rồi, nên thêm
một số thông tin nữa!”

Trương Lan Vũ không phục, bĩu môi nói: “Tiểu nha đầu đừng có khoe khoang, có
khả năng thì đến đây làm thử đi!”

“Tôi đến đây”, Oa Oạ quay cái ghế của mình qua chỗ của Trương Lan Vũ, đẩy vai
của anh ta sang một bên, dựa trên chân của anh ta, nhanh chóng đánh một loạt
trình tự để đăng nhập vào. Trương Lan Vũ trố mắt lên: “Oa, Dương Oa Oa, trước
đây cô học gì vậy?”

Oa Oa dương dương tự đắc lắc lắc người, vẻ mặt tinh ranh nói: “Tôi hả? Tôi học
năng lượng hạt nhân.”

“Đúng là không nhận ra, mới trẻ tuổi thế này mà đã thành thục các trình tự rồi,
phải yêu cầu sếp Lang chuyển cô sang bộ phận của bọn tôi mới đúng”. Trương Lan
Vũ vỗ vỗ vào máy tính của Oa Oa. Cô không vui, lườm lại anh ta, nhưng vừa ngẩng
đầu đã thấy Trương Lan Vũ bỗng ngừng tất cả các động tác, ánh mái đờ dẫn, chắc
vì trong phút chốc không kịp phản ứng lại, bàn tay nghịch ngợm vẫn còn đặt trên
bàn phím của Oa Oa.

Ê, cô đưa tay vẫy vẫy trước mặt anh ta nhưng không thấy động tĩnh gì. Bị năng
lượng hạt nhân dọa cho sợ phát khiếp rồi chắc? Thực ra, đó chỉ là một chuyên
ngành phổ thông thôi mà, rảnh rỗi thì nghiên cứu bom nguyên tử, bận rộn thì chế
tạo các loại vũ khí hạt nhân.

“Hai anh chị làm cái gì trong phòng làm việc của tôi thế?”. Một giọng nam trầm
từ đằng sau vang lên làm cho cả hai sợ run người. Oa Oa nhìn sang Trương Lan
Vũ, sau đó quay đầu lại, thành thật trả lời câu hỏi của Tổng giám đốc Lang:
“Chúng tôi đang kiểm tra máy tính của
tổng giám đốc.”

Lang Hách Viễn nhếch miệng một cái, sau đó đứng cạnh hai người, nhìn xuống lạnh
lùng nói: “Vậy hai người cứ tiếp tục đi, tôi ở đây xem một lúc.”

Lúc này, đến lượt Trương Lan Vũ vô cùng căng thẳng.

Đây là lần đầu tiên anh làm việc dưới sự giám sát của Tổng giám đốc. Nhẩm bấm
đốt ngón tay, thực ra anh mới vào làm ở Hoa Hạo có nửa măm, cơ hội được gặp
Tổng giám đốc Lang Hách Viễn chỉ có buổi lễ chúc mừng năm mới vừa rồi. Hôm nay
là lần đầu tiên đứng gần lãnh đạo, nhân vật chóp bu đưa ra các quyết sách của
công ty, không thể phủ nhận rằng tâm trạng anh có phần căng thẳng.

Trương Lan Vũ căng thẳng, Oa Oa nhìn thấy anh ta làm không tốt thì càng lo
lắng, căng thẳng hơn. Chịu thôi, đại ca, đầu óc của anh bây giờ đang không tập
trung, chẳng phải ngang với thừa nhận vừa nãy, hai chúng ta đục nước béo cò
buôn chuyện sao? Đại ca, anh không thể kiên cường lên chút hả?

Thế là, dưới bầu không khí căng thẳng, bị sự trầm ngâm của Lang Hách Viễn đè
nén, ba người không nói một lời nào, ai cũng giữ trong lòng những suy nghĩ của
riêng mình, cả căn phòng chỉ còn nghe những tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ
treo tường.

Không biết đôi găng tay của Tổng giám đốc mất chưa, nếu không thích thì trả lại
cô, cô sẽ mua một đôi găng tay bằng da cừu tặng lại là được, chứ nhất định
không được lãng phí đôi găng tay đó, cô còn có người khác để tặng mà... Oa Oa
bị những suy nghĩ đó làm cho đỏ mặt.

Nhìn các ngón tay của Trương Lan Vũ đánh trên bàn phím run run, ríu vào với
nhau, Lang Hách Viễn mãn nguyện đứng dậy lấy một cốc cà phê, uống một ngụm, xem
ra tâm trạng cũng đỡ hơn, cà phê lạnh nhưng vẫn có thể uống rất ngon lành, còn
liếc sang nhìn Oa Oa một cái.

Cô bé này nhân lúc anh không có mặt ở đây, dám tùy tiện nói chuyện với người
con trai khác, bị lừa thì biết làm thế nào? Sau này phải chỉ bảo dần dần, kẻo
lại mắc câu.

Oa Oa có vẻ rất lo lắng. Cái tên mất mặt này, sao anh không cố gắng thể hiện
tài năng một lần trước mặt Tổng giám đốc chứ? Vừa nghĩ, cô vừa lén quay đầu lại
nhìn, vừa lúc đó lại chạm đúng ánh mắt của Lang Hách Viễn đang nhìn cô.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, Oa Oa vốn dĩ muốn dò thám tâm trạng của anh ta ra
sao, không hiểu thế nào mà cuối cùng lại thành liếc mắt đưa tình với Tổng giám
đốc chứ! Cô vội vàng quay lại, tiếp tục tập trung vào Trương Lan Vũ, nhìn thấy
anh ta làm rất chậm mà phát bực, bèn đẩy Trương Lan Vũ sang một bên, dựa vào
vốn kiến thức của mình trước đây đã học để làm.

Sau khi cả hai đã làm xong, Trương Lan Vũ liền ra hiệu bằng mắt với c