Disneyland 1972 Love the old s
Tốt Nghiệp Rồi Kết Hôn Thôi

Tốt Nghiệp Rồi Kết Hôn Thôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324971

Bình chọn: 8.00/10/497 lượt.

xé, nhai nuốt.

Ực, ực... Cô nuốt nước bọt liền mấy cái.

Lang Hách Viễn nghiêng đầu, nghiến răng hạ giọng nói: “Không sao, tôi không
ngại chuyện hôn gián tiếp cô.”

Ực, ực... Cô lại nuốt nước bọt liền mấy cái.

Thế rồi vị Tổng giám đốc vừa ăn miếng thịt có dính nước bọt của Oa Oa đột nhiên
lạnh lùng hỏi: “Cô không nấc nữa à?”

Ô?

Hình như đúng thế thật.

Oa Oa thấy mình không còn nấc nữa thì cực kì phấn khích, vung loạn cánh tay,
vui mừng hoan hô: “Tổng giám đốc Lang, anh thật là hết xảy! Hồi trước, mẹ tôi
lấy việc không cho tôi ăn cơm để làm hết nấc, giờ anh lại lấy việc hôn tôi, đã
vậy còn thành công nữa chứ!”

Do không còn bị tiếng nấc ngắt quãng, giọng nói của Oa Oa lần này vừa vang xa
lại vừa rõ ràng.

Đôi lông mày của Lang Hách Viễn nhanh chóng nhíu lại, đến bây giờ, anh đã triệt
để hiểu rõ một chuyện. Cô bé này không chỉ ít tuổi mà đến đầu óc cũng khó có
thể cải tạo được, có nói gì cũng chỉ phí công mà thôi.

Cuối cùng, giữa bầu không khí càng lúc càng tĩnh mịch trong nhà ăn, Tổng giám
đốc Lang mặt mũi tối sầm nhìn Dương Oa Oa đang ngồi bên cạnh, nắm chặt nắm đấm,
cố gắng kiềm chế ý nghĩ tự mình tóm cổ cô ta ném ra ngoài cửa kính, sau đó đứng
dậy, căm uất bỏ đi, không ngoảnh đầu lại.

Đương nhiên, cái tính từ “căm uất” ấy là do Lâm Lang sau khi tổng kết đã thêm
vào.

Oa Oa thực sự chỉ muốn đâm đầu xuống nước chết cho rồi, bồn nước bên cạnh chính
là một lựa chọn quá hoàn hảo. Cô thề với trời rằng bản thân cô tuyệt đối không
phải một con ngốc, nhưng cứ lần nào gặp anh chàng đẹp trai ấy là y như rằng cô
lại không tự chủ nổi mà gây ra toàn chuyện hỗn loạn, khiến người ta choáng váng
thế này. Cô ai oán nhìn về phía Lâm Lang, mong có thể dùng ánh mắt để chứng
minh cho anh ta thấy những lời vừa rồi thật ra chỉ là do bản thân nhất thời đi
chệch quỹ đạo, mong anh có thể hiểu mà về giải thích lại với sếp.

Đương nhiên là kẻ phàm phu tục tử bình thường không thể nào hiểu nổi ngôn từ
của ánh mắt rồi. Lâm Lang lắc lắc đầu. “Oa Oa, cô...”

Oa Oa ngậm miệng, uất hận nhìn sang mấy đồng nghiệp chắc chắn đang không ngừng
suy đoán vì sao Tổng giám đốc căm uất ra đi. Thế là hết, những ngày tiếp theo
của cô khó mà sống yên ổn. Cứ nghĩ đến việc mình ngay lập tức sẽ trở thành cô
minh tinh Sơn Tây hay vị chủ nhiệm văn phòng đã rời đi, hoặc cô Linh Dương được
lưu truyền lâu nay mà Oa Oa lại không khỏi đau lòng. Đương nhiên, tiền đề cho
việc cô trở thành nữ chính trong mấy cái scandal này là sếp lớn vẫn có thể nhẫn
nhịn mà không sa thải cô.

Hay là gọi một cú cho Cát Cát, hỏi xem dạo này, thầy hướng dẫn có còn mong nhớ
mình sâu sắc nữa hay không nhỉ? Nếu thực sự bị đuổi việc, cô sẽ về đầu quân cho
thầy, làm công việc nghiên cứu khoa học kiếm cái bằng sau tiến sĩ, việc này
cũng đáng để suy xét đấy chứ! Nếu thực sự không được làm ở đây nữa thì cứ để
cho cô, Dương Oa Oa, chết già trong mấy cái phòng thí nghiệm đấy!

Cuộc điện thoại thân tình của Oa Oa còn chưa gọi, tin đồn scandal cũng chưa
cháy đến người cô thì trợ lí đặc biệt Toàn ở Tổng ban đã một lần nữa xuất hiện
trước cửa phòng Hành chính, mỉm cười hỏi: “Xin hỏi, có cô Dương Oa Oa ở đây
không?”

Biết rằng quãng đời nhân viên duy nhất trong kiếp này của cô đến đây là kết
thúc, Dương Oa Oa trong lòng không khỏi kêu gào. Người ta nói bắt giặc phải bắt
vua trước quả không sai, thà đắc tội với một vạn nhân viên cấp dưới chứ không
thể đắc tội với một vị sếp cấp trên. Một người đã đắc tội với Tổng giám đốc
Lang của công ty như cô mà không bị đuổi cổ, thử hỏi còn đâu là luân thường đạo
lí trong Hoa Hạo? Giết một người, răn trăm người đương nhiên là cần thiết, thôi
thì cứ xem cô như một ví dụ điển hình để đem ra huấn luyện nhân viên mới vậy.

Oa Oa đau khổ đứng dậy, âm thầm thu dọn đồ đạc của mình trên bàn làm việc: búp
bê sứ be bé, cây xương rồng, khung ảnh có hình cô và Nám Nám, lọ kem dưỡng da
tay, chai nước phun giữ ẩm, cả quyển tạp chí Next Magazine mới mua nữa...

Trợ lí đặc biệt Toàn mỉm cười nói: “Cô Dương, Tổng giám đốc Lang muốn cô thu
dọn đồ đạc chuyển lên tầng hai mươi hai.”

“Ớ, tầng hai mươi hai?”. Oa Oa bất giác há hốc mồm. Thế là ý gì? Lẽ nào Tổng
giám đốc thấy tha cho cô đi thế này vẫn chưa thể rửa hận, định bắt cô đến trước
mắt mình, dùng ghế hổ, nước ớt hành hạ cô chăng?

Chị trưởng phòng Hành chính còn ngạc nhiên hơn cả cô, không giấu nổi giọng run
run hỏi: “Trợ lí đặc biệt Toàn, ý cô là Oa Oa được điều động lên Tổng ban sao?”

Những nhân viên hiểu rõ nội tình đấu đá nhân sự trong nội bộ Hoa Hạo đều biết,
trưởng phòng Hành chính từ lâu đã khao khát cuộc sống trên Tổng ban, kể cả chỉ
lên làm chân trợ lí quèn cũng cam tâm tình nguyện, ai ngờ tổ vàng bay ra chim
sẻ, lần này lại không phải chị ta, làm sao mà không ghen tị cho nổi?

“Không phải Tổng ban mà là trợ lí hành chính đặc biệt của Tổng giám đốc Lang”.
Đối diện với sự mất kiểm soát của trưởng phòng Hành chính, trợ lí To