
cả, chân tay run bầm bập. Họ đang sợ,
hơn thế là hãi hùng. Như kiểu ác quỷ có thể hút máu và giết chết bất kì ai mà
chúng thấy ngứa mắt…
-Thôi nào Vũ, chúng ta về phòng thôi, nhanh _ Thành cố lết, cố bẻ cổ thằng
bạn mà lôi về phòng.
-Bỏ ra, tao phải giết bọn này, bỏ ra!
Đạp cái ghết trước mặt, VŨ hằn học.
-Khốn kiếp. Ngứa tay quá. Tao muốn hết ngứa. Now!
-Giờ thằng Tuấn vẫn chưa tỉnh, mày thực sự không lo rằng nó sẽ chết sao?
-Hừ, nếu m biết được khoá học của bọn tao thì m sẽ không bao giờ hỏi những
câu ngu ngốc như thế đâu.
-Là sao?
-Mày biết bọn tao tập bơi như thế nào không? Là được ném thẳng xuống hồ không
phao gì cả, là ngâm mình, giãy giụa dưới nước đến lúc sắp ngưng thở thì được lôi
lên. M có biết bọn tao được tập kiếm đạo như thế nào không? Là làm bình phong,
làm người gỗ chịu bị đánh đến mức không dậy được thì mới được bước đầu. Mày biết
bọn tao tập nhảy cao thế nào không? Là được tự tử nâng cấp dần từ tầng 1 ~~>
6. Hiểu chửa?
-Thế rốt cuộc cậu ta định làm gì mà giả bộ như thế?
-Nó là thằng không bao giờ bỏ cuộc. Là thằng đã tốt nghiệp khoá học đó. Là
thằng lì lợm nhất từ trước đến nay mà t đã từng gặp
……..
Phòng làm việc của BQT tập đoàn Sun.
-Sao? Công nhân đình công? Chuyện gì thế này
-Chuyện của cậu Vũ đã được lan rộng khắp cả nước, mọi người đang xôn xao vì
cậy ấy. Có lẽ ông ta sẽ không để yên. Vậy mà trong lúc này chủ tịch lại vắng
mặt.
-Các người sợ ông ta sao?
-Không hẳn sợ nhưng phải thừa nhận năng lực và sức ảnh hưởng từ ông ta.
-Vậy không còn cách nào khác?
-Còn 1 cách là……..tước bỏ quyền thừa kế của cậu Uy Vũ.
-CÁC ÔNG MUỐN CHẾT HẢ SAO DÁM NÓI THẾ? – mẹ vũ gầm lên, bà không cho bất kì
ai đụng tới hay làm tổn thương và lấy đi thứ của cậu.
Bố mẹ là vậy, có thể bề
ngoài thì không quan tâm nhưng thực ra bên trong đang vô cùng khó chịu.
-Hẹn gặp mặt ông ta đi.
-Dạ.
Nhà hàng A.
-Tôi rất xin lỗi vì truyện của hai bọn trẻ, có lẽ chúng còn quá nông nổi và
thiếu suy nghĩ.
-……..
-Nếu hai tập đoàn trực tiếp đối đầu với nhau thì chẳng có lợi cho cả hai bên,
ông nên suy nghĩ lại
-…….
-Thay mặt con trai (cúi đầu) tôi thành thật xin lỗi ông và gửi lời hỏi thăm
đến cậu bé, dù gì, hai đứa đã từng làm bạn.
-…..
Mẹ Vũ đang vô cùng cẩn trọng thì bỗng dưng cánh cửa nhà hàng bị đạp đánh rầm
cái. Một cậu thanh niên hùng hổ bước vào.
-Mẹ không cần phải xin lỗi _Vũ
-hả? _mẹ cậu
-Cậu có biết cậu đang nói gì không? _ ng đàn ông đó bình tĩnh, chững chạc
nhìn cậu thanh niên đang đứng trước mặt mình.
-Khốn kiếp. Xem lại cậu con trai quý tử của ông đi. Ông nghĩ cậu ta có thể có
mệnh hệ gì sao? Hừ, mà nếu có sao thì là do sự nuôi dạy của ông thôi.
-Cậu..!!
-Ông đang giả bộ tin tưởng con trai mình sao? Cái thứ đạo đức giả đó không
nên diễn trước mặt tôi đâu. Muốn gì thì cứ nói thẳng đi,
-Nếu ngày mai nó không tỉnh thì cậu sẽ biết hậu quả của những câu nói vừa
nãy.
Ông đứng lên. Ông phong độ, thảo nào, Tuấn giống bố.
Bệnh viện.
-Tên này, 1 tuần rồi đấy, cậu định nằm đây đến bao giờ nữa hả. Dậy đi. Mặc dù
tôi biết lúc ngủ trông cậu cũng rất đẹp trai…vì vậy đừng làm tôi chảy máu mũi
nữa có được không? _ Quỳnh cứ lởn vởn ở giường bệnh.
-M nói ít đi không được hả con ranh kia, điếc hết cả tai.
-ừ, biết rồi, hú. À mà m nghe tin gì chư? Tập đoàn Sun và Z đã chính thức đối
đầu rồi đấy.
-Thì sao?
-mày theo phe nào hả?
Quỳnh cứ nhoi nhoi lên trong khi khuôn mặt của nó bình thản đến đang sợ.
-Không biết. Nhưng mong chuyện này mau kết thúc.
-Hứ, chẳng phải mối quan hệ m và Vũ rất tốt sao? Hôm qua hai đứa còn gặp nhau
mà lại.
-Nói ít thôi, Đi vè đi, ở đây mình tao là được rồi.
Quỳnh về, căn phòng rộng chỉ còn nó và Tuấn, toàn màu trắng, toàn mùi thuốc,
khóc chịu đến ngạt thở . Nó không biết mình đã ngủ từ khi nào
Mùa thu đến
thật rồi….
Bóng một người con trai đứng bên cạnh nó, vuốt tóc nó, chạm vào khuôn mặt
xinh đẹp kia. Thật sự rất đau lòng. Với người đó yêu không phải là cho đi mà là
huỷ diệt, Vì thế, sẽ mãi được bên nhau…
Hướng đô mắt ra phía cửa số, người con trai kẽ ôm nó vào lòng.
“Chính cậu muốn kết thúc nhanh đấy. Đáng lẽ tôi định xem hài thêm một thời
gian nữa nhưng mà nghe vẻ cậu không chịu được. Thôi được, vì cậu, chúng ta sẽ đi
cùng nhau đoạn cuối…sẽ chơi cùng nhau trò chơi cuối cùng…”
-Ư..ư..ư
Nó ngất đi. Người con ntrai có đôi mắt tuyệt đẹp kia bịt miệng nó từ đằng sau
bằng một chiếc khăn ẩm. Nó cực nhè rồi từ từ chìm vào giấc ngủ. Cái khuôn mặt
đẹp tựa thiên thần ấy chỉ làm cho người ta càng nhìn càng lưu luyến, càng muốn
chiếm chặt.
Ngày hôm sau, mọi người lại xôn xao: Bệnh nhân mất tích, bệnh nhân mất
tích.
____