Disneyland 1972 Love the old s
Tôi Ghét Anh...đồ Du Côn

Tôi Ghét Anh...đồ Du Côn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324304

Bình chọn: 9.5.00/10/430 lượt.

??_ tôi gầm lên tức tối

- Ối ối, trời đã nóng rồi mà mày còn cố tình làm nóng lên là sao? Cứ
bình tũn nghe tao nói đã…._ cái Trang vội chạy đến xun xoe vuốt lưng
tôi.

- Nói mau lên, hôm nay mày mà không nói rõ ràng thì tao sẽ chém hai đứa
bây thành trăm mảnh cho xuống 18 tầng địa ngục mà yêu nhau._ tôi gằm ghè giơ nắm đấm lên dọa.

- Ư hư… mày đừng làm tao sợ chứ, tao nói ra mày đừng giận nhá, hãy nể
tình tao và mày là bạn chí cốt của nhau mấy năm trời nghen._ cái Trang
xụ mặt xuống nằn nì.

- Lằng nhằng quá, mày có nói không thì bảo?

- Thực ra, cái vụ mày bị Dương dọa ở trong hẻm chính là chủ ý của tao…._ cái Trang nhìn tôi dè dặt nói.

- CÁI GÌ ?? _ tôi hét lên

- Ực, bình tĩnh, đừng xúc động quá, để tao nói nốt cái đã._ cái Trang
nhìn khuôn mặt nộ khí xung thiên của tôi mếu máo nói_ Thực ra, lúc ấy
tao và Dương đã sớm nhận ra Phong thích mày rồi, nhưng bản tính Phong
lại lạnh lùng và kiêu ngạo nên cậu ấy nhất quyết không chịu thừa nhận
chuyện đó. Vì thế tao và Dương đã bàn kế bày ra một vở kịch anh hùng cứu mĩ nhân. Lúc ấy chắc mày cũng thắc mắc là tại sao Phong lại xuất hiện
kịp thời phải không? Là do tao đã chỉ đấy, còn sự việc sau đó thế nào
thì mày cũng biết rồi…..

- Nói xong chưa???_ tôi nhẹ nhàng hỏi nó bằng một giọng nói sặc mùi thuốc súng.

- Ờ…ừm hình như xong rồi, hì hì_ nó nhìn tôi giả cười ngây ngô.

- Được lắm, nói xong rồi thì chết cũng không hối hận phải phải không?
Hai đứa bây dám hùa nhau bắt nạt tao, thù này hôm nay tao sẽ trả đủ._
tôi bẻ tay răng rắc gằn giọng nói.

Cái Trang nhìn tôi mồm méo xẹo rồi ngay lập tức quay sang tên Dương kéo tay hắn nói:

- Chạy thôi, nó mà bắt được là anh với em nát xương_ Nói xong hai đứa nó dắt díu nhau dông thẳng

- Á…. Đứng lại đấy, đôi gian phu dâm phụ kia, đồ lừa thầy phản bạn kia,
đứng lại…tao mà bắt được tao cho chúng mày sống không bằng chết._ tôi
hét lên rồi phóng giò đuổi theo, hừ hừ, đến bây giờ tôi mới nghiệm ra
một điều hóa ra con rắn độc lại nằm ngay bên cạnh mình. Đúng là phải
theo học tính đa nghi ông Tào Tháo mới được.

…..

- Hộc…hộc…hộc……._ Sau một hồi vắt chân lên cổ để truy đuổi đôi uyên ương Trang - Dương chết tiệt kia cuối cùng tôi cũng… thất bại khi hai đứa
kịp chui tọt lên một cái taxi và phóng vèo đi để lại cho tôi mấy lít khí độc cùng một tràng cười khả ố. Tôi ức đến phát khóc, nhưng cũng đành
thất thểu quay về.

Thôi thì quân tử trả thù 10 năm chưa muộn, nhưng yên tâm không cần đến
10 năm, ngay ngày mai thôi tôi sẽ vác dao đến tận nhà con Trang để trả
thù. Huhuhu đúng là số chó mà.

Vừ mệt mỏi bước chân vào cổng nhà, ngay lập tức tôi suýt ngã lổn cổ
xuống cái rãnh bên cạnh khi đột nhiên có ai đó chay ra ôm ghì lấy cổ tôi kêu lên sung sướng:

- Sư phụ Nhiên, cuối cùng thì sư phụ cũng trở về rồi, chu choa con nhớ sư phụ chết đi được….

Thật là…sao mấy người này cứ thích biểu lộ tình cảm theo cách kinh dị
này chứ? Ôi đúng là đáng thương cho cái cổ kiêu ba ngấn đẹp đẽ của tôi,
híc híc…

Tôi cay đắng nghĩ rồi vội vàng gỡ cái nhân vật lạ mặt này xuống nhăn mặt nói:

- Thụy Anh, con định hại chết sư phụ hay sao hả?

Con nhỏ nghe tôi nói, cười lí lắc rồi vội buông tôi ra. Thụy Anh là em họ tôi, kém một tuổi đang học năm ba trường ĐH sư phạm.

Vì quá ngưỡng mộ tài năng thiên bẩm của tôi, năn nỉ mãi cuối cùng nó
được tôi kết nạp cho làm đồ đệ dưới trướng he he. Trong số các anh chị
em trong nhà thì nó là đứa tôi quí nhất vì xem ra nó rất giống tôi kể cả về ngoại hình cho đến tính cách. Con nhỏ được cái tiếp nối tôi học rất
giỏi…

- Dạ, hehe con đâu dám chỉ là con nhớ sư phụ quá thôi. Sư phụ đi những
năm năm rồi mà, à sư phụ này… ở bên Mĩ sư phụ ăn gì mà trắng thế? Trông
người xinh hẳn ra đấy._ Con nhỏ mắt sáng lên nhìn tôi chằm chằm nói.

- Hơ….Thật hả?? Con thử góp ý xem sư phụ có nên tham gia cuộc thi sắc đẹp của xóm nhà lá không?_ tôi nói đùa.

- Hi hi chuẩn men, à sư phụ, có thật là sư phụ được trao học bổng toàn
phần, lại còn được đi nhận giải thưởng cho môn sinh học và toán học ở
toàn bang không?_ Thụy Anh nhìn tôi mắt sáng như đèn pha ô tô.

- Ây dà…Con làm sư phụ ngại quá, cứ nhắc lại làm gì cho mệt. Chuyện cũ
ấy mà, hô hô…_ tôi che miệng cười khả ố, phe phẩy tay khiêm tốn nói
nhưng trong bụng thì đang nổ pháo hoa bem bép.

- Ôi chao con ngưỡng mộ sư phụ quá, không biết đến bao giờ con mới được bằng một phần của sư phụ đây?_ Thụy Anh xụ mặt nói.

- Thôi không nói về sư phụ nữa, thế còn con thì sao? Nghe nói con đỗ vào trường sư phạm với số điểm cao lắm hả? Ở trường có chuyện gì vui không
kể sư phụ nghe đi._ tôi cười tươi hỏi

- Học đại học thì dĩ nhiên là vui rồi, lắm chuyện hay lắm sư phụ ạ. Mọi
thứ đều tốt đẹp cả nhưng…._ Con nhỏ đột nhiên ngập ngừng.

- Nhưng sao? _ tôi nhíu mày tò mò hỏi.

- Cái chuyện này cứ nhắc đến là con thấy bực mình, chỉ hận chưa xả thịt
lột da, nu