80s toys - Atari. I still have
Tình Yêu Đau Dạ Dày

Tình Yêu Đau Dạ Dày

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325964

Bình chọn: 10.00/10/596 lượt.

i dịch ra một chút, để màn hình cỡ tối đa.

Vệ Đằng liếc mắt một cái, mặt liền đỏ bừng, trên màn hình vi tính hai người đàn ông đang âu yếm.

“Gì thế, sao lại có gay khiêu dâm ở đây, trang web này lộn xộn không tả nổi.”

Châu Ngư chửi một câu, lại chăm chú nhìn màn hình, cũng chẳng có gì đặc biệt cả, hai người đàn ông hôn nhau, thế là gay khiêu dâm sao? Sao Vệ Đằng phải đỏ mặt, cu cậu đang nghĩ gì? Chẳng nhẽ hiểu nhầm mình có tình ý gì với cậu ta?

Toàn thân run rẩy, sống lưng nổi da gà, Châu Ngư hít một hơi sâu, mở phim hoạt hình để trấn tĩnh bản thân.

Vệ Đằng đun nước ngoài ban công, gió lạnh xoa dịu khuôn mặt nóng bừng của cậu.

Đáng chết, lúc nãy sao lại nghĩ đến nụ hôn với Tiêu Phàm trong khách sạn?

Lúc đó Tiêu Phàm bị sốt đâm ra hồ đồ, nhưng bản thân lại rất tỉnh táo, bị anh ta ôm chặt, hôn cuồng nhiệt, đôi môi nóng bỏng ấy, cả vòng tay mạnh mẽ ghì chặt lấy cậu, mỗi lần nghĩ lại Vệ Đằng đều cảm thấy toàn thân bốc lửa, có nguy cơ bị thiêu rụi.

Hít sâu để bình tĩnh lại, Vệ Đằng lắc lắc cổ một chút, tự nguyền rủa bản thân, đúng là yêu râu xanh, ngay giữa ban ngày ban mặt lại dám giở trò này nọ với Tiêu Phàm.

Sáng hôm sau đến phòng thí nghiệm, thí nghiệm Hóa học rất tốn thời gian, đun nước, làm lạnh, thêm thành phần vào, lại đun, lại lọc, lúc thầy giáo ra ngoài đám học sinh tụ tập tán phét.

Đêm qua do tâm trạng phấn khởi, Vệ Đằng mơ thấy rất nhiều chuyện loạn xì ngầu, dẫn đến thiếu ngủ trầm trọng, đang lúc ngồi gật gà gật gù sắp chìm vào giấc ngủ thì nghe thấy tiếng Châu Ngư gọi bên tai, kéo Vệ Đằng quay về thực tại.

Vệ Đằng dụi đôi mắt líp da líp díp, nhăn nhó theo cậu ta đi ra hành lang.

Châu Ngư thở sâu một hơi, hạ quyết tâm, nghiêm túc nói: “Vệ Đằng, có phải cậu là cái đó…”

“Cái gì?” giấc ngủ bị phá hỏng, dĩ nhiên tâm trạng Vệ Đằng không được tốt.

“Đêm qua cậu rên rỉ trên giường, à không, ý mình là cậu ngủ trên giường miệng lẩm bẩm, mình nghe thấy hình như là Tiêu Phàm gì đó.”

Vệ Đằng lập tức tỉnh táo, vội lôi Châu Ngư ra góc khuất, lừ cậu ta tóe khói, “Không cần biết mình lẩm bẩm cái gì, cậu coi như không nghe thấy nhé”, còn không quên nói thêm, “Trưa nay mình mời cơm”.

“Hì hì, yên tâm đi, mình không phải cái loại ngồi lê đôi mách đâu, chỉ là muốn hỏi cậu, có phải mùa xuân đến cậu cũng đến mùa sinh sản rồi phải không?”

“Trời ơi, nói nhố nhăng cái gì thế? Ông đây mà sinh sản cái gì?” Vệ Đằng chột dạ nhìn Châu Ngư, “Đêm qua, mình đã nói mơ những gì?”.

“Hà hà, thì là…a a ư ư ưm ưm, hì hì, không thể nói sống sượng ra được, tự cậu hiểu đi.”

“Ha ha, hôm qua ta mộng du thôi mà, quên hết đi, chẳng có gì.” Vệ Đằng làm bộ không bận tâm phủi tay cho qua, nhìn thấy thầy giáo từ xa tiến lại liền lôi Châu Ngư vào phòng thí nghiệm.

Trời ơi, hôm qua trong giấc mơ cứ bám chặt lấy Tiêu Phàm, ôm cứng anh ta hôn lấy hôn để, từ môi đến yết hầu rồi xuống xương quai xanh… còn hôn cả phía dưới nữa, bờ môi dừng lại ở chỗ nào, Vệ Đằng không nhớ nữa, nhưng chắc cũng chả phải nơi tốt đẹp gì cho cam.

Chuyện mất mặt như thế,không cần để Châu Ngư biết, bản thân biết, bản thân tự thấy xấu hổ là đủ rồi.

Châu Ngư cũng không truy cứu thêm nữa, có điều lúc nhìn Vệ Đằng, nụ cười chứa nhiều hàm ý, bộ dạng như muốn nói: “Mình hiểu mà, mình thông cảm với cậu”.

Cơm trưa xong quay về phòng, Châu Ngư rót một cốc nước lạnh cho Vệ Đằng để cậu ta hạ hỏa, ngồi đối diện bày tỏ những lời rút ruột rút gan: “Chuyện này có gì mà mất mặt, là mộng tinh, phản ứng bình thường thôi mà, cậu sợ cái…”.

“Không nói nữa, cảm ơn”, Vệ Đằng tu cốc nước ừng ực.

“Ha ha, mình đoán là đêm qua cậu bị đoạn phim đó ám ảnh, không ngờ cậu lại trong sáng, ngây thơ đến vậy.”

“Lần đầu của ông đây dĩ nhiên phải để dành cho phu nhân tương lai rồi.” Vệ Đằng hùng hồn tuyên bố, nghĩ tới Tiêu Phàm,bèn thẹn thùng chữa lại, “Cho người yêu tương lai, ha ha”.

“Hi hi, mình cũng nghĩ như vậy đó.” Châu Ngư cười hì hì vỗ vai Vệ Đằng, nói thêm “Hơi bị được đó”, rồi liền trèo lên giường làm giấc ngủ trưa.

Vệ Đằng nằm trên giường trơ mắt nhìn trần nhà, phía trước có một bóng dáng lúc ẩn lúc hiện.

Khung cảnh mê mẩn ôm hôn Tiêu Phàm trong mơ, chậc chậc, nói thật thì quyến rũ gợi cảm muốn đổ máu mũi.

Tiêu Phàm nằm trên giường, ở phần eo có cuốn một cái khăn tắm nhỏ, bộ ngực săn chắc, đôi chân thon dài, cái cổ khiêu gợi, làn da khoe khoắn, đôi mắt sâu thẳm nhìn cậu chằm chằm, mỉm cười khe khẽ, đẹp trai đến mê người.

Không thể kiềm chế được, cậu lao vào anh ta, vồ vập đôi môi ấy, Tiêu Phàm chiều lòng hé môi ra, hôn nhẹ nhàng, tay anh luồn ra sau lưng ghì chặt lấy eo cậu.

Sau đó như thế nào nữa? không có kết thúc,vì đồng hồ báo thức kêu inh ỏi.

Chết thật, mình thành một thằng du đãng khốn nạn rồi.

Vệ Đằng cấu mạnh vào đùi, nhắm mắt lại cố ép bản thân đi ngủ.

Tiêu Phàm lẽ nào chịu ngoan ngoãn nằm