Tiểu Nha Đầu! Em Là Của Riêng Tôi

Tiểu Nha Đầu! Em Là Của Riêng Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323670

Bình chọn: 7.00/10/367 lượt.

nương, hôm nay cô nương bị sao đây hả? ngày đầu nhập học mà đã gây sự à? Cô chỉ giỏi gây sự vs nghịch ngợm thôi!

Nhược Hi cười hề hề, bấu lấy anh trai:

- Anh Hi Phong, Hi Phong đẹp trai, giúp em lần nữa nhé, em không muốn bị bố mẹ mắng đâu! Hi hi…

Anh nó nhìn nó, thở dài:

- Cô nương lắm chuyện lắm đấy, anh không giúp đâu, anh giúp cô bao nhiêu lần rồi, bh không giúp nữa!

- Anh Hi Phong, anh giúp em thì giúp cho chót, em khiến mấy chị xinh xinh Việt cho anh nhé!

Anh nó mắt sáng như sao:

- Háhá, được, được, em gái yêu có điều kiện gì nào!

Nhược Hi lấy giấy bút, viết viết. Đó là bản cam kết. hihi.

- Anh Hi Phong, anh kí vào đây đi!

Anh trai nhìn bản cam kết:

- Bản cam kết giữa anh trai Hi Phong đẹp trai và em gái Nhược Hi dễ
thương, điều 1: em gái giúp anh trai tìm chị 18 tuổi xinh đẹp, đổi lại,
anh trai phải giúp em gái che dấu mọi thứ nếu em gái cần đến anh trai.
Điều 2: phải coi trọng em gái, em gái sẽ coi trọng anh trai. Điều 3: anh trai giúp gì em gái giúp cái đấy. Điều 4: anh trai không được làm cái
chuông báo của em gái nữa! nếu ai phạm lỗi, sẽ bị trừng phạt thích đáng, hình phạt do người kia ra, mà không được kêu ca 1 cái gì! What? Cái gì
mà toàn có lợi cho cô nương thế hả? Cô giỏi lắm, được rồi, hãy nhớ đó,
nhưng mà điều 4 anh không chấp nhận đâu, đó

là nhiệm vụ bố mẹ giao, bỏ điều 4 đi!

Nhược Hi cười:

- Vâng, được thôi anh!

Nhược Hi gạch gạch, rồi cười ngây ngô:

- Đây anh, anh kí đi ạ!

Anh Hi Phong xoẹt xoẹt vài cái rồi đưa cô em rón rén vào phòng mình, lấy đồ nghề, giúp đôi má của cô em không hiện vết lằn và cổ tay bị đỏ. Dụng cụ của anh Hi Phong thật tuyệt vời. CHính vì vậy, anh ấy muốn làm nhà
trang điểm nổi tiếng và khiêm luôn chính trị gia giỏi, anh Hi Phong giỏi lắm! Hồi bên Trung Quốc, mấy chị gái cứ thế mà tít lấy anh ấy đấy!

- Được rồi đó cô nương!

Nhược Hi cười tít mắt:

- Hi hi. Cảm ơn anh nhiều!

- Đừng có quên điều đã hứa trong thỏa thuận vs anh đây nhé?

- Vâng. Anh yên tâm! Mời anh xuống ăn cơm, sắp tới giờ rồi mà!

- Biết rồi! anh cất đồ nghề!

Nhược Hi phóng ngay lên phòng, thay quần áo cho thoải mái. Nhìn vào trong

gương, 1 gương mặt nhỏ bé, đáng yêu, lộ rõ vẻ tinh nghịch hiện ngay trước

mắt, Hi nhếch mép cười, nhưng mà đau quá!

- Con nhỏ đáng gét, cho mình 1 vố rõ đau! Nhược Hi này sẽ báo thù cái tát của cô.

Rồi nhanh chóng xuống nhà ăn cơm.

Trên bàn ăn…

Nhược Hi ăn ngấu nghiến, nó rất đói, lãnh đủ cái tát đau điếng nên cũng hơi
đau, nhưng không muốn bị phát hiện, nên ngậm ngùi cái đau để chén sạch
thức ăn trên bàn.

Ăn cơm xong…

Trên bàn uống nước đầy hoa quả, Nhược Hi ăn ngấu nghiến như chết đói,
nhưng thật sự hôm nay nó đã mệt mỏi. Bố đột nhiên lên tiếng:

- Con gái, lớp mới thế nào?

Nhược Hi nhìn bố, cười hì hì:

- Tuyệt bố ạ! Nhưng, sao bố lại đưa con đi bằng cửa sau? Bố bảo biết trường và sẽ đỗ xe tại cổng chính mà?

- À, cái đó à? Con đi cổng sau mà không gặp ai sao? không có người đón con à?

Nhược Hi nhớ đến tên Minh Vũ đó, tên chết tiệt ấy, xiết chặt đôi bàn tay.

- Bố, có gặp, gặp 1 cậu bạn, ừ thì rất mê li, rất chuẩn, nhưng tính tình
thì không thể nào chấp nhận nổi, cậu ta còn dám sỉ nhục Trung Quốc và
kinh thường bố, cho rằng, bố đút lót tiền, nên người Trung Quốc như con
mới đc vào cái trường ấy! >.

Bố đột nhiên bật cười:

- Ha ha, cậu nhóc thật đáng yêu!

Nhược Hi nghẹn cả hoa quả, ho sặc sụa, mặt đỏ bừng:

- Bố nói gì???? Đáng yêu? Cậu ta đáng yêu ư? Cậu ta không khác nào một
con quỷ dạ xoa, 1 tên yêu râu xanh đáng gét, vậy mà bố cũng nói đáng yêu sao?

Bố xoa đầu Nhược Hi:

- Ha ha, con bé này, lên học bài đi, cần thì mang luôn đĩa hoa quả lên mà ăn đi!

Ơ!!!!

Bố lạ thế nhỉ?

Nhược Hi lon ton bê đĩa hoa quả lên phòng.

Điện thoại nó rung lên mấy lần, đó là chiếc Iphone đời mới nhất mà bố dành
tặng cho Nhược Hi lúc nó đạt giải nhất cấp quốc gia về môn ngoại ngữ,
phải nói rằng nó rất tuyệt vời.

Nhược Hi nhìn màn hình, 4 cuộc
gọi nhỡ, 1 cuộc của Viên Viên, 2 cuộc của số lạ, 1 tin nhắn của Mẫn Mẫn, 1 tin nhắn của số lạ đó, Nhược Hi mở ra coi.

Tin của Mẫn Mẫn: “ Hi, cậu rảnh không, ra Oppa Angel gần trường đi, Mẫn Mẫn với Viên Viên đợi cậu ở đó!”

“ Ok. Đợi tớ.”

Tin thứ hai: “ Nhược Hi, anh Hoàng Minh đây, em đã ăn cơm xong chưa? Trường mình sẽ tổ chức gặp mặt học sinh ưu tú là em đó, ngày mai có lẽ sẽ được thông báo tới toàn trường, chủ nhật, em hãy đi tham dự nhé? Tại trường
đó!”

Trời đất, bên này cũng biết mình là học sinh ưu tú sao?

“ Hihi, vâng, em cảm ơn anh! Em ăn rồi. Mà sao anh biết số của em vậy?”

Khi tin nhắn được gửi đi, Nhược Hi phóng xuống nhà, tiến thẳng tới Oppa Angel.

Mở cửa bước vào quán, đúng là cái quán dành cho lứa tuổi học sinh.

- Hêy, Nhược Hi, ở bên này!

Nó nhìn theo hướng đó, 2 con bạn đang ngồi ở đó, Nhược Hi đi đến bên cạnh, đi qua, ai cũng đưa mắt nhìn nó, có vẻ nó có lực hút, hí hí. Nhược Hi
bắt chuyện luôn:

- Cuối tuần, toàn trường sẽ tổ chức gặp mặt học sinh ưu tú là tớ đấy!

Cả hai đứa tròn mắt:

- Sao cơ? Học sinh ưu tú? Bọn tớ cũng biết, Hi là học sinh ưu tú, nên bọn này rất cưng nghe! Mà sao b


XtGem Forum catalog