Polaroid
Thu Phục Tiểu Dã Miêu Người Tình Khó Bảo

Thu Phục Tiểu Dã Miêu Người Tình Khó Bảo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325734

Bình chọn: 10.00/10/573 lượt.

ình

-Trẻ còn dễ thương thật.-cô nhìn theo dáng cậu bé mà rất thích thú

-Nếu em muốn chúng ta cũng có thể sinh 1 đứa như vậy.-Hyun Woo nửa đùa nửa thật

-Ai nói tôi với anh?Khùng điên.-cô liếc anh

-Nếu em không lấy anh, sinh con cho anh, thì không ai rước em đâu.-Hyun Woo bình thản đáp

-Tôi có ở giá cũng không gả cho anh.-cô đứng dậy tràn đầy tự tin nói

-Em thấy có lần nào em hứa đều thực hiện được không?

-Anh... anh... chờ đó.-cô tức nghẹn họng, sau đó đùng đùng bỏ đi

-Anh chờ.-anh nói với theo, khóe môi cong lên 1 đường thật sâu

Je Jae hậm hực đi dọc hành lang bệnh viện trở về phòng của mình.

-Chờ, chờ, cho anh chờ đến chết luôn.-cô trút giận lên nền đất

-Dám chọc tôi, chết anh đi.

Đúng là khó mà hả giận, nhưng mà anh nói cũng đúng, trong cuộc đời này cô không lấy anh thì không ai lấy cả, nhưng mà.... áaa rắc rối quá.

Đang vò đầu bứt tóc thì cô đứng khựng lại khi thấy ai đó đứng chặn mình phía trước, cô ngẩng đầu lên, quá thật có chút khó tin vào mắt mình. Nhưng mà cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

Cô và Dong Hwa ngồi vào hàng ghế trên hành lang, cô mỉm cười nói

-Lâu rồi không gặp, anh vẫn khỏe chứ?

-Vẫn khỏe, em bị bệnh gì sao?-Dong Hwa hỏi han

-Em ổn, chỉ bị bệnh sơ sơ không đáng kể cho lắm, còn anh sao vào đây?-cô hỏi, trông anh không giống như bị bệnh

-Anh có 1 người bạn bị bệnh nên vào thăm, tình cờ gặp em.-anh đáp

-Ừm, tình cờ thật.

-Em sống bên anh ta vẫn tốt chứ?-anh mở miệng hỏi, mặc dù anh biết chuyện này anh không nên hỏi tới nhưng mà anh cũng muốn biết

-Vẫn tốt.-cô đáp

-Như vậy thì tốt.-anh đáp nhẹ

-Anh sao rồi, tìm được người thích hợp chưa?-cô vọt miệng hỏi nhưng mà biết mình quá lời

-Vẫn chưa, em muốn anh quen người khác đến vậy sao?-anh cười khổ hỏi

-Ý em không phải vậy, chỉ là em nghĩ anh nên tìm người thích hợp với mình.-cô vội giải thích

-Anh nghĩ mình vẫn chưa quên được em, anh không thể yêu người khác được.

-Từ 4 năm trước, chúng ta đã kết thúc, em biết là em có lỗi, em phản bội anh, khoảng thời gian qua em đã quên anh và chấp nhận người khác, anh cũng nên như vậy, buông tay đi anh Dong Hwa.-cô nhẹ nhàng nói, 1 tay đặt lên tay anh

-Anh biết chứ, nhưng mà lí trí lại không khống chế được con tim ngừng yêu em, anh đã buông tay từ lâu, chỉ là vẫn chưa tìm được 1 bàn tay khác thích hợp.-anh gạt tay cô ra, anh biết cô muốn tốt cho anh nhưng mà anh không thể chấp nhận dễ dàng được

-Em xin lỗi, đáng lí ra em không nên chấp nhận quay lại.-cô cúi thấp đầu

-Không phải lỗi của em, anh cứ nghĩ chúng ta có thể quay lại nhưng mà anh lại không biết em đã yêu Hyun Woo, là anh đã sai ngay từ đầu

-Không phải, anh không có lỗi.-cô lắc đầu, nếu như lúc trước Hyun Woo không ép buộc cô thì có lẽ bây giờ cô và Dong Hwa đã đám cười với nhau nhưng mà bạy giờ thì cô dám chắc bản thân chỉ xem Dong Hwa là 1 người anh trai

-Em luôn như trước, lúc nào cũng nhận phần sai về mình cả, anh không trách em đâu.-anh xoa đầu cô

-Anh Dong Hwa, em lúc nào cũng tổn thương anh, vậy mà anh luôn dịu dàng với em.

-Yêu 1 người không nhất thiết có được người đó, chỉ cần em bên cạnh Hyun Woo hạnh phúc là được rồi, anh không sao đâu. Bây giờ anh chính thức buông tay em ra, anh sẽ không luyến tuyến nữa.

-Nếu anh đã suy nghĩ thông suốt thì tốt, chúng ta có duyên nhưng không có phận, 2 chúng ta cũng có thể làm bạn bè mà.

-Ừm, làm bạn bè.

-Em yêu, đang nói chuyện gì với Dong Hwa vậy?

Cô đang nói chuyện vui vẻ với anh Dong Hwa thì đột nhiên ngửi được 1 mùi chua lè chua lét, cùng giọng nói khiến cô không khỏi rùng mình, đúng là ma ám cô mà, vậy mà cũng đi theo cô.

-Ai là em yêu của anh?-Je Jae lườm Hyun Woo 1 cái

-Em còn chưa khỏe, anh có sai người làm vài món bồi bổ cho em.-Hyun Woo xem như không nghe thấy lời cô, đi đến ngồi cạnh cô, 1 tay khoác lên vai cô, thanh âm ngọt ngào nói nhưng mà thầm liếc Dong Hwa

-Ai mượn anh?-cô gạt tay anh ra nhưng mà anh lại mặt dày tới mức để lên vai cô lại, lần này còn cố ý bấu chặt vào vai cô

-Dong Hwa, đến bệnh viện bị gì sao?-anh nhìn Dong Hwa hỏi

-Tôi có người bạn bị bệnh nên vào thăm, tình ngờ gặp Je Jae, 2 người cùng bệnh sao?-Dong Hwa hỏi khi thấy anh cũng mặc đồ bệnh nhân

-Đúng vậy, chỉ sơ sơ thôi.-cô lên tiếng

-Bác sĩ nói, chúng tôi hao lực quá mức, lại còn thường xuyên không nghĩ ngơi nên mới dẫn đến bị bệnh thôi.-anh nhấn mạnh từng chữ nói

-Uả ủa, cái gì mà hao lực, gì mà thường xuyên không nghĩ...-cô khó hiểu nhìn anh

-Em im lặng đi, còn nói nữa anh đánh em giờ.-anh gườm cô

-Ờ ờ, im thì im.-cô cúi thấp đầu

-Ừ, hai người ráng nghĩ ngơi, tôi còn có việc, tạm biệt.-Dong Hwa nở nụ cười nhẹ đứng dậy

-Đi vội vậy, tôi còn định mời anh vào phòng chúng tôi chơi.-Hyun Woo