Thu Phục Tiểu Dã Miêu Người Tình Khó Bảo

Thu Phục Tiểu Dã Miêu Người Tình Khó Bảo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326222

Bình chọn: 8.00/10/622 lượt.

ắt sáng như đuốc

-Ah, lúc nãy đã đưa cho phòng ma-két-ting rồi.-bà hồi hộp nói

-Vậy sao?-anh nheo mắt hỏi

-Đúng vậy ạ.-bà gật đầu lia lịa

-Được rồi, nếu cô ấy không có ở đây cũng không sao.

Anh nói đồng thời rời khỏi, lập tức đám nhân viên trong phòng
luật liền bàn tán tại sao hôm nay chủ tịch lại tìm đến cố vấn luật mới
vào tập đoàn chứ?Tin sốt nha. (dám cá với m.n sau 5s khắp tập đoàn sẽ
lan truyền tin này :))

Quay lại bên Je Jae, cô đang cố leo lên đến cửa sổ, sắp đến rồi, chỉ cần 1 chút thôi.

-Được rồi, được rồi.

Cô thở hổn hển khi hai tay đã nắm được thành cửa sổ, chỉ cần 1 chút nữa là được.

-Aaa...

Sơ ý cô trượt chân làm ngã đống ghế làm điểm tựa, bây giờ cô lại ở trên cao như vậy nếu mà trượt tay khỏi nữa thì coi như cả thân hình té
xuống dưới, chắc chắn sẽ bị thương. Làm sao bây giờ?

-Có ai ngoài đó không?Cứu tôi với...-cô cố gắng la lớn mong có người đi ngang nghe thấy giúp cô

-Làm sao bây giờ?-cô lo lắng đến độ muốn khóc ngay tại chỗ, biết thế không tà lanh leo lên cửa sổ làm gì

-Cứu tôi...

Nếu cứ "treo lơ lửng" mình hoài thì không thể nào tìm cách thoát
ra, nhưng nếu buông tay ra thì chắc sẽ bị thương cho mà xem. Cô nên chọn cái nào bây giờ?

Chỉ còn cách đó mới thoát được thôi với lại bụng cô nãy giờ kêu
lên như trống đánh biết vậy hùi sáng nghe lời bác Min ăn cho rồi.

-Một.... hai... ba....

Cô đếm ba tiếng sau đó buông hai tay đang nắm thành cửa sổ ra,
"bịch" 1 tiếng, cả người của cô nằm trên sàn đất, đau lắm nha. Tay cô bị trầy 1 mảng cũng không nhỏ nha, còn chảy máu nữa, chân thì bị trặc cũng sưng đỏ lên, số cô không còn gì xui bằng!!!

Cô từ từ đứng dậy, đi đến bên cửa, cố gắng đập thật mạnh vào

-Cứu tôi, tôi bị nhốt bên trong... có ai ngoài đómở cửa dùm tôi...-cô vừa đập cửa vừa dùng hết sức la lớn

Ai lại chơi ác mà nhốt cô trong đây chứ??Vừa bị thương lại đói
meo, sức để kêu cứu cũng không còn, cô đã la khan cả cổ rồi mà không ai
nghe thấy, lại còn ở nhà kho tư liệu chứ, ai lại đến đây?Chẳng lẽ cô cứ
bị nhốt hoài sao?Không được đâu.

-Ai ngoài đó cứu tôi đi... có người bị nhốt trong đây nè...

Sức của cô gần cạn kiệt rồi, nếu cứ bị nhốt chắc chắn sẽ chết vì đói và khát cho xem.

Hyun Woo dìu đang say rượu ra ngoài xe, đầu và thân thể cô đều dựa vào người anh, làm người khác thoạt nhìn vào thì thấy rất mờ ám.

Hyun Woo vừa lái xe vừa để ý tới cô, nhìn khuôn mặt đang ngủ say của Je Jae mà trong lòng dạt dào hạnh phúc.

Nhẹ nhàng đặt cô lên giường, Hyun Woo lấy khăn ướt cẩn thận lau mặt cho cô

-Ưm...

Cảm giác lạnh lẽo thật thoải mái, đôi môi mỏng của Je Jae không ý thức được mà rên ra tiếng.

Ngắm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng cùng với da thịt trắng nõn mềm
mại của cô, làm cho anh cảm thấy toàn thân như có một luồng nhiệt đang
dâng lên.

Nhẹ nhàng hôn lên môi cô, thầm nghĩ chỉ hôn nhẹ một chút nhưng ai ngờ
lại không dứt ra được, càng hôn càng sâu, nhẹ tay cởi bỏ vạt áo của cô
ra, chậm rãi vuốt ve.

-Ưm!

Cô lại thoải mái rên rỉ ra tiếng, không ngờ thanh âm rên rỉ này lại càng kích thích anh.

Một nụ hôn trượt dài làm cho anh thấy hạ thể nóng bỏng căng tức rất đau, thầm nghĩ phải phát tiết dục vọng của bản thân.

-Je Jae, anh có thể chứ?

Anh nhẹ nhàng hỏi nhỏ bên tai cô.

Không có câu trả lời nào được phát ra, nhưng cô cũng không hề ý thức được mà vặn vẹo cơ thể, khiến cô càng thêm mê người.

Anh không thể chịu đựng được nữa liền nhanh tay cởi bỏ áo khoác của cô.

Nụ hôn của anh giống như cơn bão mãnh liệt nhất, cuốn cô đến nỗi ý
thức bắt đầu mơ hồ, bàn tay cũng không ngoan ngoãn mà sờ soạng, xoa bóp
khắp nơi trên người cô, khiến cô đau đến nỗi phát ra tiếng rên rỉ thật
thấp.

Nghe thấy cô kêu đau, anh thả chậm tiết tấu, dịu dàng cẩn thận liếm cắn, đầu lưỡi cuốn lại triền miên dây dưa cùng với cô.

Cô chỉ cảm thấy càng ngày cơ thể càng nóng lên, đầu lưỡi của cô cũng bắt đầu vô ý thức đáp lại anh!

Anh hít một hơi thật sâu.

Nhiệt độ trong phòng càng ngày càng cao, anh nặng nề thở hổn
hển, cúi đầu ngậm chặt nụ hoa đang run rẩy đứng thẳng, thành thạo trêu
đùa, bàn tay thuận thế trượt trên vùng lưng trơn nhẵn của cô, cặp mông
ngạo nghễ ưỡn lên, thành thạo dao động.

Toàn thân cô không ngừng run rẩy, nhưng mà do rượu vào làm cô có phần nào cảm thấy rất thoải mái lại quên mất cái đau đớn khi va chạm,
mà thoải mái rên thành tiếng.

-Ưm...ư...

Sau khi tàn phá nơi no đủ quyến rũ trước ngực xong, anh bỗng
dưng ngẩng đầu, che lại cánh môi mềm mại đang thoải mái rên rỉ, đầu lưỡi linh hoạt cuốn lấy cô, thuần thục lật khuấy, hút hết hương vị ngọt
ngào.

-Ưhm...

Chỉ là một cái hôn, thế nhưng có thể làm cho anh mất khống chế
như thế? Anh khiếp sợ trước ảnh hưởng của cô, lại tăng th


The Soda Pop