
-Này,cậu ác thế bạn bè mà nỡ nói tớ thế sao???
-Đừng giả ngây với tớ,tớ hiểu cậu rất rõ,nói đi cậu đã làm gì ở đâu suốt hai tiết vừa rồi.-Soo Jin giống như hỏi cung nhìn tôi nghiêm mặt
-Thì...thì...-tôi ấp a ấp úng
-Nói đi,có phải trốn học không???
-Không có à nha,mình là con ngoan trò giỏi đâu có cúp cậu nghĩ bậy cho tớ không à =.=
-Ok cậu là con ngoan trò giỏi,được chưa???Giờ nói đi cậu đã đi đâu???
-Ý tiết sau là Sử tớ lấy bài ra học đây.-tôi đổi đề tài
-Đừng dùng chiêu đó với tớ,nói mau cậu đã trốn chỗ nào?-Soo Jin vẫn nhất quyết không buông tôi
-Thì...thì đi chơi.-tôi lí nhí đáp
-Cậu đó,tối ngày đi chơi,không lo học,tính năm nay ở lại học tiếp à.-Soo Jin gõ đầu tôi
-Có đâu,tớ đâu có đi chơi chứ,chỉ là....chỉ là....
-Là gì???Học hành không lo tối ngày chơi với ngủ,cậu đó cứ thế biết chừng nào mới nên người.
-Soo Jin dạy tôi nguyên một tràng giáo huấn
-Thôi thôi,tớ biết rồi,tớ đâu có trốn đi chơi tớ đi gặp anh.....-tôi nói vội bịt miệng lại
-Gặp ai???-Soo Jin hỏi tới
-Gặp...gặp...-tôi lắp bắp đúng là cái miệng hại cái thân mà
-Nói,ai hả?
-Anh Dong Hwa.-tôi nói liều
-Cái gì???-Soo Jin kinh ngạc mở to mắt nhìn tôi
-Ừm,thật đó tớ mới gặp anh Dong Hwa về.-tôi gật nhẹ đầu
-Cậu...cậu...sao lại gặp?-Soo Jin cố trấn an mình bình tĩnh hỏi
-Thì vô tình gặp lại.-tôi đáp
-Rồi sao???
-Anh ấy muốn quay lại.
-Ừ sao nữa?
-Tớ đồng ý.-tôi đáp
Soo Jin khẽ thở dài,hai năm trước là lỗi của cô đã chậm trễ nếu gọi điện sớm đã không có chuyện gì,giờ người bạn này của cô lại muốn quay lại với anh,thôi thì cô cũng không ép chỉ còn cách ủng hộ người bạn này của cô thôi
-Ừ chúc mừng cậu,hạnh phúc nha.-Soo Jin nở nụ cười nói
-Cảm ơn cậu mình cứ tưỡng cậu không chịu tớ quay lại với anh ấy chứ?-tôi thầm mừng
-Ngốc tớ luôn ủng hộ quyết định của cậu mà.-Soo Jin mỉm cười đáp
-Mà Ji Ki đâu?-tôi nhìn dáo dác khắp lớp
-Đi ăn rồi. -Ừ,thôi vào tiết rồi cậu quay lên đi.-tôi nhắc khi chuông báo vào lớp vang lên
Sau hai tiết học cuối cùng tôi chạy xe về nhà,có mơ tôi cũng không ngờ mình lại có thể quay lại với anh Dong Hwa,có phải là mơ không?Nếu là mơ tôi không muốn tỉnh lại ngay lúc này,tôi muốn ở trong giấc mơ này mãi thôi,sẽ không bao giờ tỉnh lại.Dắt chiếc xe vào nhà tôi hào hứng miệng cứ cười toe toét trong khi ba mẹ và cả thằng Je Bin tưởng tôi bị chạm dây cười ấy chứ,nhưng tôi chẳng để ý tôi đang vui phải nói là vô cùng vô cùng vui ấy là khác
-Hôm nay bà Park nấu món gì mà thơm thế?-tôi ngồi vào bàn hỏi
-Cơm cuộn,soup đậu với kim chi ăn không???-mẹ tôi mỉm cười nói
-Ăn,đương nhiên là ăn rồi!!!Sao con lại không ăn được chứ?-tôi gật đầu lia lịa
-Hôm nay chị chạm à,sao lúc nào cũng cười thế lại còn muốn ăn cả món kim chi mà chị ghét nhất thế?-thằng Je Bin ngồi xuống bàn hỏi
-Không có lâu lâu đổi khẩu vị thôi.-tôi đáp
-Oh!Đổi khẩu vị!Bà Park!!!Ông Park!!!Con nhớ hôm nay dự báo nói thời tiết đâu có mưa sao hôm nay kì thế nhỉ????Có khi nào báo sai không ta???-thằng Je Bin làm bộ mặt rất là đáng ghét như thể nghe chuyện gì đó không thể tin được dù chỉ là một chữ tôi nói ra
Nếu là thường ngày tôi đã phán vào đầu nó một cái cốc rõ đau nhưng hôm nay thì khác tôi chỉ cười nhẹ nói.
-Je Bin hôm nay tâm trạng chị vui chị không muốn tranh cãi với em đâu.
-Chết rồi!!!-thằng Je Bin chợt la lên
-Chuyện gì vậy???-ba mẹ tôi đồng thanh hỏi
-Hôm nay cô Park Je Jae nhà ta ăn trúng gì rồi,từ con sư tử hung dữ mà giờ thành con mèo con ngoan ngoãn hiền lành!!!Bà Park mau dẫn đi khám nhé!!!-thằng Je Bin làm cái mặt lo lắng nhưng những câu đó đều như móc họng tôi,đúng là muốn hiền cũng không được với cái thằng em ngỗ nghịch này mà
-Park Je Bin chị nhịn em đủ rồi nha!!!Đừng tưởng chị không nói gì thì làm tới nha!!!-tôi nén cục tức xuống
-Chết rồi bà Park ơi con lỡ chọc con mèo ngoan nhà ta rồi tình sao đây???Con chưa muốn đi đời lúc này đâu!!!
-Park Je Bin em chết với chị!!!-tôi đứng phất dậy
-Plè...plè sợ chị chắc!!!-nó lè lưỡi trêu tức tôi thêm
-PARK...JE....BIN...Đứng lại mau!!!!-tôi chạy ngay qua chỗ nó
-Ngu sao mà đứng cho chị đánh à!!!Mơ đi!!!-nó chạy nhanh đi
Tôi càng rượt nó càng chạy,đúng là tâm trạng tôi có vui cũng không nổi khi ở cùng thằng em trời đánh này mà,đúng là ngày nào nó không làm tôi tức là ngày đó nó ăn không ngon ngủ không yên mà.Đúng là tức chết mà!
-Thôi thôi!!!Hai đứa đừng giỡn nữa mà vào ăn cơm đi!-ba tôi lắc đầu nói
-Không được!Hôm nay con nhất định phải xử nó!-tôi kiên quyết
-Sợ chắc!!!Lại đây!
-nó khiêu khích tôi hơi
-Park Je Bin chị mà bắt được em thì đừng có trách nha!-tôi rượt theo
-Ông