Snack's 1967
Thiên Thần Hai Mặt

Thiên Thần Hai Mặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3210410

Bình chọn: 8.00/10/1041 lượt.


Khóc nhũn người, cô ngỡ như không thể thoát khỏi được nữa thì ngay lúc
này đèn neon đột nhiên bật sáng. Cả cầu thang bất chợt sáng trưng, phía
đâu đó có tiếng chân ai đó thình thịch dậm lên sàn nhà, ngày càng gần
nơi họ đứng. Cô ban đầu có chút sững người, nhưng ngay lập tức phát hiện ra bàn tay đầy mùi hăng của tên côn đồ trên miệng cô đã nới lỏng, liền
thuận thế cắn một phát lên tay hắn.

Bị cắn bất ngờ lần thứ hai, tên do không kịp đề phòng liền rống lên một tiếng. Tên thứ hai trong bọn thấy vậy liền hung bạo tát cô một cái, miệng không ngừng chửi rủa:



“ Con khốn!”

Cô bị tát đến mức bên má nóng rát, cả đầu hoa mắt chóng mặt đến muốn nôn. Ngay lúc này tên bị cô cắn cũng đã sực
tỉnh lại liền cho cô thêm một bạt tai nữa, cổ họng xộc lên mùi tanh
tanh, khóe miệng rỉ ra vài giọt máu.

Hai kẻ to con
điên cuồng đánh túi bụi lên mặt lên người cô không thương tiếc. Cô bị
đánh đến mức khuôn mặt bầm tím, cảm giác đau rát bùng nổ toàn thân, cô
cắn răng nhẫn nhịn, cho đến khi mắt vô tình nhìn thấy chiếc gậy sắt dày
cộm nằm yên một góc ở phía cuối bậc thang gần nơi cô đứng.

“ Con bé đây rồi! Đại ca, Tuấn Anh và Tuấn Vũ bắt được con bé đó rồi!”

Vào lúc này, ba bốn tên đồng bọn đứng ngay giữa hành lang đồng loạt
xuất hiện, trông thấy cô bị hai tên côn đồ đánh như vũ bảo liền hả hê
đắc chí, quên không vọng lên lầu trên báo cáo tình hình cho Một Mắt
biết. Cô nhân lúc hai tên khốn kia phân tán sự chú ý, liền lập tức sà
ngay đến cây thanh sắt to bè, xoay người một cú ngay đầu gối hai tên đó, sau đó quẳng luôn cây gậy sắt nhảy xuống cầu thang bỏ chạy.

Hai tên ban nãy đánh Phương Nhã túi bụi nay bị một cú đánh vào đầu gối
liền khụy người xuống rên rỉ. Bọn đồng bọn trên hành lang thấy vậy liền
phóng nhanh xuống đất đuổi theo, miệng văng tục đầy phẫn nộ, không nể
nang việc dè chừng nơi đây là bệnh viện.

Chạy xuống
tầng trệt, khuôn mặt cô đầm đìa mồ hôi lại phải đối mặt với bóng tối dày đặc xung quanh. Quẫn trí cộng thêm hoảng loạng, đôi chân cô đột nhiên
cứng đờ không cách nào cử động được. Cho đến khi từ đằng sau lưng có bàn tay ai đó bất ngờ bịt miệng cô lại, kéo tọt vào trong một góc khuất.

“ Ưm .. ưm!!!!”

CHIA TAY

“ Người bắt đầu phải là người kết thúc. Em đã
gây ra chuyện, thì chính em mới phải là người giải quyết tất cả. Cẩm Tú
đã bị quả báo, Quốc Thịnh cũng không còn trên đời này nữa. Em thật sự
không muốn người tiếp theo gặp nguy hiểm sẽ là anh.

Cho dù không còn khả năng đánh bại Một Mắt, cho dù trên đời này không
còn nơi nương tựa em cũng không hề oán than nửa lời. Chỉ cần anh tránh
xa em ra một chút, bớt yêu em một chút. Như vậy Kevin Nguyễn sẽ sống một cuộc sống rất bình yên!

Em không hề hối hận đã yêu
anh. Nhưng em lại hối hận vì lúc này đã vô tình kéo anh vào vòng vây
nguy hiểm. Nếu như thời gian có thể quay ngược trở lại, Mai Phương Nhã
này nhất định sẽ không để oán hận làm lu mờ lý trí.”

------

“ Con khốn đó đâu rồi, mau tìm kiếm xung quanh cho tao!”

Ngồi núp trong một góc khuất, Phương Nhã cảm thấy lạnh sống lưng khi mà nghe thấy bốn bề xung quanh đều có dấu hiệu đi lại của bọn xã hội đen,
tiếng hô hoán ngày càng lớn hơn. Hình như bọn chúng đã huy động thêm vài đồng bọn, quyết tâm truy bắt cô cho bằng được.

Môi cô bị bàn tay ai đó bóp chặt đến mức sưng phồng, cả người bị ép chặt vào
trong kẹt. Khi đôi mắt dần quen với bóng tối, cô mới có thể nhận ra được vầng trán bị rạch một đường sẹo dài đến đỉnh thái dương của người tóm
lấy cô lúc này.

Phi Vũ!

Cô thất kinh muốn hét lên một tiếng, nhưng đôi môi đã bị bàn tay to bè của hắn ta
chặn lại, cả người không ngừng ra sức giãy giụa nhưng vô ích. Cô thầm
rủa mình, đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa. Ngỡ là thoát được Một Mắt,
rốt cuộc vẫn là bị Phi Vũ tóm lấy.

“ Muốn chết thì cứ la lớn lên!”

Giọng the thé của Phi Vũ vang lên bên tai khiến cô phát run. Đầu óc mơ
hồ chợt trở nên minh mẫn. Phải rồi, so với bị Một Mắt bắt lại thì tên
Phi Vũ này cũng đỡ nguy hiểm hơn ít nhiều.

Nhưng ... tại sao hắn lại ở đây???

Ở trong góc tối, cho dù không thể nhìn rõ được sắc mặt hắn lúc này
nhưng cô có thể nhận ra lòng bàn tay hắn đang đổ đầy mồ hôi vì căng
thẳng. Được chừng vài phút, khi không còn nghe thấy động tĩnh gì bên
ngoài nữa thì hắn đã nhanh chóng kéo cô đứng lên và đi vòng ra phía sau
cầu thang.

“ Chúng ta sẽ thoát ra từ cửa sau, nếu muốn rời khỏi đây thì hãy đi theo tôi!”

Giọng hắn có chút khàn, ánh mắt đỏ lòm lấm lét nhìn xung quanh. Nhưng
đi được chừng vài bước thì đằng sau lưng chợt vang lên tiếng nói đầy
giận dữ.

Cô và Phi Vũ hoảng hồn xoay đầu lại. Không phải chỉ riêng bọn người của Một Mắt mà còn có cả ...

“ Kevin!”

Cô không kềm được mà kêu lên. Đôi mắt của Kevin đục ngầu vì điên tiết,
đứng cách xa cô chỉ vài mét thôi. Và anh đang thể hiện sự tức giận của
mình đối với bọn đàn em của Một Mắt,