Old school Easter eggs.
Thiên Thần Hai Mặt

Thiên Thần Hai Mặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3210524

Bình chọn: 9.5.00/10/1052 lượt.

đồng hồ, cô vẫn không tài nào chấp nhận nổi sự thật.

Cô đã cùng quyển nhật ký
đi đến hết cuộc hành trình, đến khi những dòng chữ cuối cùng kết thúc
cũng là lúc một loạt kỷ niệm về quá khứ ào ạt hiện lên trong đầu cô như
một đoạn băng sống động. Mọi ký ức của những ngày tháng có Quốc Thịnh
trong đời giờ đây đã biến thành ngọn dao cắm thẳng vào tim cô một nhát,
đau đớn đến mức cô có thể nghe được tiếng tim mình tan vỡ.

Cơn phẫn uất trào dâng trong lòng, khiến mắt cô vằn lên những tia máu đỏ. Lại một lần nữa, cô bật khóc.

“ Nếu như không phải vì muốn cứu em thì anh có ra nông nỗi này không?”

Là do tình cảm của cô đã thay đổi, là do cô từ bỏ quá khứ của hai người nên anh mới ....?

“ Nếu như không phải em đã yêu Kevin, thì anh có ra nông nỗi này không?”

Là do cô quá vô tình, do cô phản bội hay vì thời gian hai năm khiến cho tình cảm của cô thay đổi?

“ Nếu như ... nếu như ngày đó em không ngu muội nghe theo lời của Cẩm
Tú, nếu như em thông minh hơn một chút thì sẽ không bị Một Mắt bắt đi.
Vậy thì sẽ không phải liên lụy đến anh. Anh sẽ không phải chết!”

Phương Nhã khụy người xuống đất, nước trên bồn rửa mặt ào ạt chảy không ngừng, những giọt lệ cũng thay phiên nhau tuôn rơi.

Chuyện xưa ùa về rõ mồn một, cổ họng cô nghẹn đắng. Thời gian dường như trôi quá nhanh, nhanh đến mức cô không thể tưởng tượng nổi có một ngày
anh không còn trên đời này nữa.

Bầu trời về đêm, hoàn toàn không có một ánh sao. Và tất nhiên, đèn đường bên ngoài vẫn còn sáng.

Trong khoảng thời gian đó, tất nhiên Phương Nhã cũng không thể biết
được người con trai cô yêu nhất lúc này lại điên cuồng lao như bay đến
bệnh viện, đi theo sau là một đám người vệ sĩ vận đồ đen.

“ Số điện thoại quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được. Xin quý khách vui lòng gọi lại sau!”

Kevin sốt ruột liên tục gọi vào số máy của cô, nhưng vẫn không hề nhận
được bất cứ tín hiệu nào khác. Điều này càng khiến anh rất bất an hơn,
vầng trán đầy mồ hôi lạnh, không nhịn được liền kích động gầm lên:

“ Lái xe nhanh lên, mau đến bệnh viện thật nhanh cho tôi!!!”

Quai hàm Kevin siết chặt lại đầy giận dữ, đôi mắt đỏ ngầu cố gằng từng tiếng:

“ Jessica, em nhất định không được có chuyện gì đâu đấy!!!” – Chiếc
điện thoại anh cầm trên tay dường như phát ra tiếng gãy – “ Một Mắt, ông động vào cô ấy thử xem, tôi nhất định sẽ không để yên đâu!!!”

--------

Đứng trong toilet một hồi lâu, Phương Nhã lúc này mới nhận ra điều bất
thường. Cô chợt hướng về phía cánh cửa, từ lúc bước chân vào đây thì
cách mười phút hai người vệ sĩ của Kevin lại gọi cô một lần. Thế nhưng
sao lúc này, lại không nghe được động tĩnh gì từ bên ngoài nữa.

Thở hắt một cái, cô với tay ôm lấy quyển nhật ký vào trong lòng mình
như ôm lấy bảo vật. Đôi mắt đỏ hoe cố kiềm chế cơn nấc trong lòng mình,
tự nhủ rằng bản thân lúc này nhất định phải thật sáng suốt.

Quyển nhật ký của Quốc Thịnh, chính là manh mối duy nhất buộc tội ông
trùm Môt Mắt. Để trả lại sự công bằng cho anh, cô nhất định phải tìm cho ra kẻ hở để lật đổ ông ta, nhất định phải bắt ông ta chịu sự trừng phạt của pháp luật! Nhất định không thể để con người nguy hiểm đó cứ mãi
nhởn nhơ với bao điều tội ác!

Còn Cẩm Tú, sống chết vì tình yêu như vậy, rốt cuộc cũng khiến bản thân trở nên điên dại. Như
vậy, là đáng thương hay đáng trách?

Cẩm Tú đã ra nông nỗi này, sao Phương Nhã có thể tận tay trả thù, đòi lại công đạo cho người cha quá cố của mình được đây???

Suy nghĩ vừa dứt, cô chợt nghe bên ngoài có tiếng động liền sực tỉnh,
âm thanh bên ngoài càng lúc càng tĩnh lặng hơn, đến mức có thể nghe được tiếng tim mình đang đập rất mạnh.

Cô nhanh tay khóa
vòi nước rồi tiến về phía cửa, cứ tưởng rằng khi mở ra thì sẽ thấy hai
người vệ sĩ chực chờ đứng ngoài, nhưng sự thật lại không phải như vậy.

Ngoài hành lang hoàn toàn không có một bóng người, ánh đèn cũng chập
chờn trong đêm tối. Cô bắt đầu thấy hoảng, mắt dáo dác nhìn xung quanh
tìm kiếm hai người vệ sĩ kia.

Đồng hồ điểm đúng 0h,
trăng tròn vành vạnh. Phương Nhã rùng mình ôm chặt lấy quyển nhật ký,
từng bước tiến về phòng bệnh của Cẩm Tú.

Ngay ngã rẽ,
khi bước chân cô chỉ vài bước là đến được căn phòng của Cẩm Tú,thì lúc
này dưới ánh đèn chập chờn ngoài hành lang, cô bắt đầu nhận ra được sự
xuất hiện của bốn năm tên lạ mặt đứng ở trước cửa canh gác, tiếng xì xào cất lên, cô thật sự không rõ là họ đang nói cái gì cho đến khi âm thanh lạnh buốt của Một Mắt đột ngột vang bên tai:

“ Tìm cho ra hai đứa đó, nhất định không được để con nhỏ đó sống. Cả Phi Vũ, giết luôn nó cho tao!”

Sắc mặt cô tái mét,cả người chấn kinh bởi lời nói vừa rồi của Một Mắt.
Cô lập tức thu người vào góc khuất, tim đập mạnh đến mức sắp nhảy ra
khỏi ngoài.

Chuyện gì thế này??? Tại sao Một Mắt lại vào được nơi này. “ Con nhỏ” mà ông ta nói, không phải là cô chứ