XtGem Forum catalog
Thiên Thần Hai Mặt

Thiên Thần Hai Mặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3211643

Bình chọn: 7.5.00/10/1164 lượt.

ng tâm giếng trời thì một anh chàng bồi bàn bước đến bên cô và lịch
sự hỏi:

" Thưa cô, cô đi mấy người?"

Cô hơi giật mình, môi vừa hé mở thì đột nhiên đằng sau lưng cất lên giọng quen thuộc:

" Phương Nhã!"

Tiếng nước chảy róc rách vang bên tai, những giọt nước li ti nhẹ như
bong bóng xà phòng, hất vào mặt cô gây cảm giác mát lạnh dễ chịu. Hít
một hơi thật sâu, cô mím môi chặt xoay đầu lại, chuẩn bị tinh thần gặp
mặt lại " bạn cũ" ...

Trong khi đó, tại bàn họp của Kevin ...

Bầu không khí căng thẳng bao trùm xung quanh bàn họp, mặt mày ai nấy
đều như biến sắc theo dõi từng động tĩnh từ giám đốc của họ. Cuộc họp
trôi qua đã hai tiếng, ai nấy đều đã thấm mệt, những gì cần đưa ra quyết định cũng đã làm hết rồi. Tuy nhiên với sắc mặt của Kevin hiện giờ, họ
biết rằng cuộc họp sẽ còn phải kéo dài dài.

" Trương Thái Minh! Con người này quả thật nham hiểm khó lường!"

Kevin đập bìa hồ sơ lên bàn, liếc vội sang xấp tài liệu dày cộm kế bên
rồi lạnh lùng mở từng trang một, càng xem vết nhăn trên trán hằn càng
rõ.

" Giám đốc! Tuyệt đối không thể đắc tội với ông ta được,
Trương Thái Minh đang nắm giữ rất nhiều cổ phần trong tay, hiện nay đang là một túi tiền khổng lồ của Việt Nam đấy."

Trí Văn ngồi bên
cạnh cũng đổ mồ hôi tay, căng thẳng giải thích cho anh hiểu rõ tầm quan
trọng của người đàn ông này trên thị trường. Dù cho công ty của họ rất
hùng mạnh, phân tán nhiều chi nhánh ở trong nước và nước ngoài. Nhưng
hiện tại ở Việt Nam vẫn còn phải chịu một phần sức ép từ người đàn ông
tên Trương Thái Minh này.

" Giám đốc, vụ làm ăn này ông ta rất xem trọng, đối với công ty chúng ta cũng có lợi, tôi nghĩ ..."

" Không cần nói nữa, tôi không đồng ý!" - Anh gằng từng tiếng nói, mắt
quét một lượt quanh bàn họp như cảnh báo, sau đó lại liếc nhìn tấm hình
của Trương Thái Minh trên bìa hồ sơ - " Ông ta đặt nặng việc thâu tóm
mảnh đất nhỏ này, lại cho chúng ta món hời lớn như thế các người có thấy lạ không? Nếu rơi vào tay ông ta, chưa biết chừng sẽ thuận lợi cho việc ông ta thâu tóm thị trường, rồi sẽ vượt qua chúng ta!"

Suy
ngẫm một hồi, đồng loạt những viên chức trong công ty đều nhìn nhau e
ngại, suy cho cùng thì mối lo xa này không phải là không có lý. Nhưng
...

" Kinh doanh bất động sản chỉ là một quân cờ để che mắt
thiên hạ, dù cho mọi người trong nước đều biết rõ ông ta là trùm xã hội
đen khét tiếng Một Mắt, nhưng tuyệt đối không để lộ bất cứ sơ hở nào để
bọn cảnh sát bắt được. Thế lực con người đó đã mạnh như vậy lại cần một
mảnh đất nhỏ mà chúng ta đang đầu tư, có phải là rất vô lý không?"

" Vậy, có cần phải bàn với chủ tịch ..." - Trí Văn dường như vẫn không phục, nghiến răng nói.

" Trí Văn, có phải tôi không thường xuyên vào công ty nên anh muốn làm
loạn không? Ngay cả lời tôi nói cũng không nghe?" - Giọng anh ôn tồn
nhưng lại ẩn chứa uy quyền đáng sợ, khiến không ai dám trái lời, đều cúi gằm mặt xuống đất. - " Cuộc họp kết thúc, mọi người vất vả rồi!"

Bóng dáng mọi người khuất dần, cánh cửa phòng họp mở ra rồi lại đóng
lại. Kevin vẫn ngồi yên một chỗ, tay xoa vầng thái dương một cách mệt
mỏi. Một lúc sau mới sực nhớ ra cô thư ký Nhã Trúc vẫn chưa về, bèn mở
di động ra cũng không có một cuộc gọi nhỡ nào. Đôi mắt lạnh lẽo bất giác nheo lại. Quái lạ, đã nửa tiếng hơn, tại sao Nhã Trúc vẫn chưa về?

Mặt hồ sóng sánh ánh nước, tiếng nhạc hòa tấu du dương cất lên khiến
ai nấy đều như thả hồn trôi theo điệu nhạc, tĩnh lặng và thư thái. Cẩm
Tú sắc mặt tươi cười, tay cầm ly rượu vang đưa trước mặt Phương Nhã, khí chất nho nhã, dáng điệu tự nhiên hệt như tiểu thư đài cát. Bất giác cảm giác lạnh người chạy dọc sống lưng, cô nhếch mép cười khinh, tay cầm ly rượu nhấp một ngụm ra vẻ bình tĩnh:

" Tôi biết người nhắn tin là cô mà!"

Ly rượu đung đưa trước mặt như khiêu khích khẽ dừng lại như hơi ngạc
nhiên đôi chút, sau đó trở lại với bộ mặt thật của mình, đôi mắt sắc
nhìn thẳng cô gái mang khuôn mặt lạ lùng trước mặt mình:

"
Biết? Vậy sao cô còn đến? Mai Phương Nhã. Tôi gọi đúng tên chứ?" - Các
ngón tay cầm ly rượu khẽ động đậy, khóe môi Cẩm Tú hơi cong lên - " Để
tôi đoán nhé, hai năm qua cô biệt tăm biệt tích là để rèn luyện lại bản
thân, hơn thế nữa là ... chỉnh sửa nhan sắc? Có đúng không?"

"
Cô rốt cuộc muốn gì?" - Lời nói của Phương Nhã đầy nộ khí, trừng mắt
nhìn người từng xem là bạn thân nhất của mình - " Thật không ngờ hai năm qua, cô vẫn giữ nguyên bộ mặt giả dối ghê tởm đó. Ngay cả Quốc Thịnh
cũng có thể một mực tin rằng cô thay đổi, nhưng anh ấy đâu có ngờ ...
chỉ khi cô đối diện với tình địch của mình, thì bộ mặt thật của cô mới
hiện ra mà thôi!"

" Hahaha! Hai năm trước thì có thể, bây giờ
thì không thể! Nhìn đi, cô hiện tại có gì để đấu với tôi, cô không có
nhà, bà mẹ lại ở tù, ngay cả ba cô cũng chết rồi. Tình địch? Nực cười,
cô xứng sao?"

Mắt Phương Nhã vằn đỏ, giật thót mình nhìn Cẩm Tú