Thiên Thần Hai Mặt

Thiên Thần Hai Mặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3213041

Bình chọn: 8.5.00/10/1304 lượt.

/>
" Chủ, chủ tịch! Bác đừng nói vậy, con ... con và anh ấy ..."

" Không cần nói nữa, tôi đã đặt sẵn vé máy bay về ViệtNamcho cô rồi.
Hãy chuẩn bị hành lý, sáng ngày mai phải đi rồi!" - Ông mỉm cười ngắt
lời cô, giọng nói trở nên bình thường đến mức người nghe phải cảnh giác - " Chiều nay 3h, tự khắc tài khoản trong ngân hàng của cô sẽ có đủ 50
triệu. Sao hả, biết làm gì rồi chứ?"

Từng giọt mồ hôi lạnh toát ra trên trán Phương Nhã, cô ngẩn người nhìn ông, toàn thân đông cứng
lại, không thốt nổi nên lời. Về phía Kevin, anh tỏ ra rất tức giận, gồng mình ngồi thẳng dậy khiến cơn đau ở đầu bùng phát, nhưng vẫn không ngăn được âm thanh vút lên đầy phẫn nộ của mình:

" Ba nói gì vậy hả??? Ba tính làm gì cô ấy?"

" Jessica, tôi hy vọng cô biết điều. Nếu thông minh, hãy nhận lấy 50
triệu và biến khỏi gia đình chúng tôi! Tốt nhất đừng bao giờ xuất hiện
trước mặt con trai của tôi nữa!!!!"

Ngay lúc không khí trong
phòng 503 chợt trở nên căng thẳng đến ngộp thở, bên ngoài hành lang lại
im ắng lạ thường, hầu hết đều không có một bóng dáng người nào xuất
hiện, thế nhưng đâu đó lại vang lên tiếng lộp cộp của bước chân đang đi
tới. Ngã rẽ bên đối diện thang máy chợt xuất hiện bóng dáng Quốc Thịnh,
anh - đang từng bước tiến về căn phòng của Kevin, lôi theo sau là chiếc
vali dày cộm.

GIÔNG TỐ

" Jessica, tôi hy vọng cô biết điều. Nếu thông minh, hãy nhận lấy 50 triệu và biến khỏi gia đình chúng tôi! Tốt nhất đừng
bao giờ xuất hiện trước mặt con trai của tôi nữa!!!!"

Giọng của vị chủ tịch vang vọng bên tai cô, làm tim chợt nhói lên, những ngón tay cấu chặt vào da thịt, đau rát.

" Bác ..." - Phương Nhã run người, dù cô biết trước giờ người đàn ông
này không ưa cô, nhưng lại không ngờ ông có thể nói ra những lời xúc
phạm người khác đến vậy. Khuôn mặt cô nóng lên, giọng nói kích động
nhưng vẫn giữ cho thanh âm được từ tốn - " Bác trai, con không nghĩ rằng sẽ lấy số tiền đó của bác. Con không phải là loại người đó!"

" Ba! Sao ba có thể nói những lời như vậy? Không phải con đã nói với ba
rồi sao, cô ấy thật sự bị mất trí nhớ, ngay cả người nhà và bản thân cô
ấy là ai cũng không còn nhớ, làm sao có thể đi đâu được chứ?"

Kevin hất tấm chăn sang bên, bực tức ngồi dậy, có lẽ vì động vết thương, nên khuôn mặt anh càng lúc càng trở nên nghiêm trọng, bất giác tay ôm
lấy đầu, vết thương trên đầu bỗng toẹt ra một vệt máu, thấm đẫm chảy
xuống vầng trán quấn băng của anh.

" Kevin! Anh bình tĩnh một chút, mau nằm xuống đi, đừng cử động nữa. Để em gọi y tá!"

Nhìn thấy vết máu màu đỏ thẫm, cô hốt hoảng la lên, lao đến đỡ anh tựa
vào thành giường, nhưng Kevin lại tỏ vẻ bất cần, quắc đôi mắt giận dữ
của mình về phía ông, gằng từng chữ:

" Ba! Tiện thể con cho ba hay, bây giờ Jessica đã là bạn gái của con rồi! Điều này sẽ không bao giờ thay đổi đâu!"

" Kevin, anh đừng kích động, vết thương chảy máu nữa rồi kìa, không được đâu. Y tá!"

Cô tái mặt nhìn vết thương toẹt ra trên đầu anh mà không khỏi đau xót,
cuống cuồng đứng dậy chạy ra ngoài, nhưng cánh tay cô đã sớm bị anh giữ
chặt, giọng có phần đanh thép, nói như ra lệnh:

" Không cần, em ở lại đây với anh!"

" Tôi biết, ngay từ lúc bước chân vào phòng này tôi đã sớm nhìn ra.
Đúng là ác mộng, đường đường là một giám đốc của tập đoàn khách sạn Red
nổi tiếng mà lại yêu đương nhăng nhít với đứa con gái không rõ nguồn
gốc, không rõ lai lịch thế kia còn ra thể thống gì đây hả?" - Ông gầm
lên, lúc này đã đứng trước mặt Kevin, đôi mắt hằn những tia đỏ nhìn chằm chằm vào thằng con trai mình, rồi lại uất hận quay sang Phương Nhã - "
Cô đúng thật là cáo già, đáng lý ra tôi phải tống khứ cô đi từ hai năm
về trước rồi, nể tình cô bị mất trí nhớ, thế nên tôi mới nhân từ để cô ở lại. Nhưng không ngờ chính vì một phút nhân từ của tôi mà khiến sự việc thành ra thế này, ngay cả thằng con quý tử của tôi cũng bị cô làm cho
lú lẫn mất, lời của tôi nó cũng không nghe lời. Quả thật cô không đơn
giản!"

" Ba!"

Kevin tức giận gào lên, đôi mắt anh đã
sớm đỏ hằn những tia máu giận dữ, nhưng khi thấy thân người Phương Nhã
run lên, thì đáy mắt anh liền trở nên hoảng loạng, xót xa, tay vô thức
ôm chầm lấy tay cô kéo vào lòng mình, giọng trở nên lo lắng tột độ:

" Jessica, em không sao chứ? Đừng nghe ba anh nói bậy, đừng nghe gì cả. Được không?"

Cả người Phương Nhã lạnh ngắt, cô uất ức đến không nói nổi thành lời,
bờ ngực phập phồng theo hơi thở, cô cắn răng chịu đựng bấy nhiêu năm
qua, dù có bị ba và mẹ Kevin xem cô không ra gì, sỉ nhục, mắng nhiếc cô
cũng không sao. Vì cô hiểu, cô thật sự là người không rõ lai lịch, không rõ nguồn gốc, không thể là người xứng đôi vừa lứa với một giám đốc giàu có có đủ tiền tài địa vị như anh. Thế nhưng, lúc này lời nói của ông đã khiến cô lên tới đỉnh điểm rồi, sao có thể xúc phạm người khác đến như
vậy????

Cô hướng đôi mắt run rẩy của mình, nhìn thẳng người đàn ông trướ


Snack's 1967