pacman, rainbows, and roller s
Thiên Thần Hai Mặt

Thiên Thần Hai Mặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3214395

Bình chọn: 9.5.00/10/1439 lượt.

thù hận tồn tại! Cô lắc đầu, bật cười như điên, bước
chân loạng choạng rồi ngã uỵch xuống mặt đất, khóc một cách ngon lành.

Quốc Thịnh sợ hãi, liền đưa tay ra đỡ Phương Nhã, ríu rít xin lỗi, nước mắt cũng không cầm được mà chảy xuống, anh nói trong thổn thức:

“ Phương Nhã, em đừng như vậy! Nghe anh giải thích, không phải anh phản bội em, anh chỉ là …”

“ Cút đi! Tránh ra tôi ra, tôi ghét phải nhìn thấy anh! Hãy về với Cẩm
Tú của anh đi, đừng bao giờ để tôi thấy mặt anh. Tôi căm ghét anh, tôi
hận anh!!!!”

Phương Nhã điên cuồng gào lên, ra sức chống cự,
dùng tay dùng chân gạt mạnh Quốc Thịnh tránh xa mình ra. Ngụy biện! Tất
cả đều là ngụy biện, rời bỏ cô, phản bội cô rồi bây giờ quay sang xin
lỗi, quay sang giải thích. Nếu không phải Cẩm Tú không còn là tiểu thư,
thì anh ta có nhất thiết phải đến đây xin lỗi không??? Bỉ ổi, đê tiện,
hạ lưu! Đều là ngụy quân tử!

“ Phương Nhã! Anh xin em, đừng như thế! Đừng như thế nữa có được
không, anh đau lắm. Xin lỗi em, xin lỗi! Là anh đã khiến em ra nông nỗi
này, anh không nên vì lối suy nghĩ lệch lạc đó, đáng lý ra anh phải ở
bên em nhiều hơn. Có như thế em sẽ không đau khổ đến mức này, cũng không hiểu lầm anh nhiều như thế! Xin em, đừng như thế nữa! Xin em!”

Anh bật khóc, cố gắng nhoài người ra sức ôm lấy cô, mặc cho cô cào cấu
lên người, những cú đánh thùm thụp lên ngực anh đau như búa bổ, anh vẫn
cố gắng ôm cô vào lòng, thật chặt, như muốn sưởi ấm những nỗi đau cô
phải chịu, những băng giá cay đắng mà cô đã trải qua.

“ Nghe
anh giải thích, đừng vùng vẫy, đừng rời khỏi anh! Phương Nhã, anh xin
em! Hãy nghe anh giải thích, chỉ một lần này thôi, em sẽ hiểu!!! Em sẽ
không còn hiểu lầm anh nữa, được không? Được không em?”

Anh
gồng mình giữ chặt lấy cô, siết thật mạnh như sợ rằng cô sẽ vùng khỏi
anh, biến mất lần nữa. Chỉ nhìn tâm trạng hoảng loạn của cô, tim anh đã
đau đến mức không thở nổi. Thật sự không muốn cô phải tổn thương nữa.
Anh sẽ giải thích, sẽ nói hết, tất cả chỉ là một hợp đồng, một sự sắp
đặt ép buộc, tất cả đều không phải ý muốn của anh. Trái tim anh đã thuộc về cô, thì làm sao có thể yêu bất cứ ai nữa. Cho dù cô xấu xí, dù có
đáng sợ, xấu xa đến mức nào, cuối cùng cô cũng vẫn là Mai Phương Nhã của anh. Là Mai Phương Nhã tính tình hiền lành, hoạt bát, đáng yêu của anh. Không bao giờ thay đổi!

Cảm thấy cô đã dần tin anh, không còn
chống cự nữa, anh liền nới lỏng vòng tay mình, thở phào nhẹ nhõm. Nhưng
cũng trong lúc ấy, cô lại vùng tay anh ra, đẩy anh thật mạnh khiến cả
người mất thăng bằng té xuống đất, còn cô thì lao như bay ra đường, trốn chạy khỏi anh, trốn chạy khỏi trái tim đang dần gục ngã của mình, ngậm
ngùi nuốt cay đắng vào trong nước mắt.

“ Phương Nhã! Đừng đi! Quay lại đi!”

Quốc Thịnh hốt hoảng, điên cuồng chạy theo cô. Thì bất giác một bàn tay lạnh ngắt đã nắm chặt lấy tay anh, níu giữ không cho anh đi. Quay mặt
lại, và ngỡ ngàng khi trông thấy ánh mắt đau thương của người con gái
trước mặt, khuôn mặt đã tái mét không còn sức lực, và rồi liền ngã khụy
xuống đất bất tỉnh, nhưng bàn tay vẫn nắm chặt lấy anh không buông:

“ Cẩm Tú! Cẩm Tú!”

Anh ngỡ ngàng nhìn thân ảnh cô gái với sắc mặt tái nhợt, lạnh ngắt đổ
ập xuống đất. Đôi chân vô thức muốn đuổi theo người con gái ấy, nhưng lý trí và hoàn cảnh hiện tại không cho phép anh làm điều đó. Nhìn Cẩm Tú
bất tỉnh, và nhìn bóng theo dáng cô khuất dần … tim anh đau đến nghẹt
thở.

Quốc Thịnh ngồi thơ thẩn bên cửa sổ, lòng nặng trĩu nhìn ánh trăng
sáng trên đỉnh đầu, mà lòng nhớ cô quay quắt. Chỉ cần nhớ đến ánh mắt
đau khổ cùng cực, và vết sẹo trên mặt, anh đã hiểu cô phải chịu đau đớn
như thế nào trong suốt thời gian qua. Bây giờ Cẩm Tú đã bị cô hại ra
nông nỗi này, sức lực phản kích cũng không còn, anh nhìn thấy cũng phải
đau lòng.

Người yêu cũ, người yêu mới! Cả hai đều yêu anh hết
mực! Nhưng người hiện tại anh yêu chỉ có một, là Mai Phương Nhã! Và bây
giờ, cả hai người con gái đều đau khổ, anh không biết phải làm gì ngay
lúc này. Lòng anh vô cùng rối bời, khó xử, dù đến với ai ngay lúc này,
cũng đều không phải là cách giải quyết tốt nhất.

Phương Nhã
trong mắt anh, là cô gái tinh nghịch hoạt bát, nhưng bản tính lương
thiện dễ xiêu lòng, không bao giờ giận ai được lâu. Nhưng cô của lúc
này, lại có thể kích động mắng nhiếc anh và Cẩm Tú, nói những lời cay
độc như vậy, nghĩa là đã căm thù đến tận xương tủy. Hẳn cô đã chịu rất
nhiều đau khổ, uất ức lắm mới có thể như thế. Nhìn cô đau khổ, tim anh
còn đau khổ hơn gấp trăm lần!

Còn Cẩm Tú, anh và cô đã yêu nhau hồi cấp hai. Thế nhưng khi ấy còn trẻ, tình cảm anh dành cho cô chỉ là
tuổi học trò bồng bột, không hiểu gì. Chỉ đến khi lên cấp ba gặp được
Phương Nhã, tình yêu trong anh mới thật sự trỗi dậy. Rốt cuộc, người mà
anh yêu thật sự, yêu đến khắc cốt ghi tâm, chỉ có mình Phương Nhã!

Cẩm Tú và cô, như hai thái cực khác chiều. Một người sống trong nghèo
khổ, tính tình hiền lành nhưng