XtGem Forum catalog
Thiên Sứ Bóng Đêm (Phần 2)

Thiên Sứ Bóng Đêm (Phần 2)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322765

Bình chọn: 9.5.00/10/276 lượt.

không được, một cảm giác trống trải mờ nhạt đang bao vây lấy cô.

Cô gỡ tay mình ra khỏi tay của Shinobu, cầm tách cà phê sữa lên và uống một ngụm. Tại sao chứ? Anh đang ở ngay trước mặt cô cơ mà?

Shinobu uống một ngụm cà phê và khẽ nhếch môi cười. Người con gái hắn yêu, cuối cùng cũng sắp thuộc về hắn.

Đến con hẻm vào nhà Yuri, hai người tạm biệt nhau. Shinou đi thêm một đoạn nữa. Đến một con hẻm vắng, hắn lấy sợi dây chuyền đang đeo trên cổ ra, nắm chặt nó và nhìn lên bầu trời.

Phút chốc, một cơn gió mạnh thổi tới, bao vây lấy hắn, khói bụi mịt mù.

Trận gió kết thúc và hắn… cũng biến mất.

“ Con đến gặp ta làm gì?”- Deus nhìn thấy con trai mình xuất hiện, lập tức hỏi.

“ Thưa cha, con đã có một người con gái quan trọng dành cho riêng mình.”- Con trai của Deus chính là Shinobu. Hắn là người sẽ kế vị cha mình trong tương lai.

“ Cô ta tên gì?”- Deus thấy kì lạ khi con trai mình thay đổi một cách nhanh chóng. Cách đây hai ngày hắn còn cãi nhau với ông ta về việc cưới vợ, thế mà hôm nay hắn đã có người con gái quan trọng dành cho mình.

“ Yuri.”- Shinobu vừa nói xong trọn vẹn cái tên, Deus đã đứng bật dậy, nhìn hắn.

“ Người yêu của con… tên là Yuri? Takahashi Yuri?”- Deus nhíu mày, nhìn chằm chằm con trai mình và hỏi lại một lần nữa.

“ Vâng? Sao cha biết vậy? Con chưa nói họ của cô ấy mà?”- Shinobu gật đầu xác nhận và hỏi ngược lại cha mình.

Deus loạng choạng vài bước và ngồi phịch xuống ghế. “ Con trai ta là kẻ phá rối bọn họ?”

“ Nghe này, Moru*…”- Deus hạ thấp giọng của mình- “ Con nên tránh xa cô ấy ra.”

“ Tại sao chứ?”- Giọng Shinobu đanh lại, lạnh lùng.

Deus không biết phải giải thích với con trai như thế nào. Ông ta không muốn cho hắn biết việc quan trọng này.

“ Ta ra lệnh cho con phải làm thế! Moru, đừng cãi lời ta.” – Sau cùng, ông ta đành phải dùng biện pháp ép buộc.

“ Cha đang đùa con phải không hả?”- Shinobu nhếch môi cười một cái- “ Chẳng phải cha đã nói con phải tìm ra được một cô gái đem về làm vợ sao? Sao bây giờ cha lại kêu con tránh xa cô ấy?”

Deus tức giận, đập bàn một cái khiến cả không gian rung chuyển dữ dội.

“ Nếu con không nghe lời ta, thì khi cô gái đó mở miệng ra cất tiếng nói, con sẽ biến mất mãi mãi.”

Shinobu khoanh tay, cười nửa miệng. Đây là lần đầu tiên hắn thấy điều cha mình nói thật phi lí.

“ Con mặc kệ tất cả. Kể cả khi con có biến mất, con cũng sẽ làm cho cô ấy yêu con trở thành người con gái của con”- Hắn làu bàu trong tức giận, đủ cho Deus nghe thấy.

Ông ta thở dài. Ông ta biết không thể ngăn cản được con trai mình một khi nó đã quyết tâm làm điều gì đó.

“ Định mệnh là định mệnh con rai à. Một ngày nào đó, cô ta sẽ cất tiếng nói và con sẽ mãi mãi biến mất. Ta cũng sẽ không cứu được con đâu!”

Deus chỉ có thể nói được những câu như thế, mặc dù biết hắn sẽ chẳng buồn nghe mấy lời thừa thãi của ông ta.

__Phòng giam.__

Shinobu vẫn đang cố gắng trong vô vọng. Mồ hôi chảy xuống khắp mặt của anh. Yuri, cô ấy sẽ không sao chứ? Tên giả mạo ấy định làm gì cô qua hình dạng của anh?

Nghĩ tới đó, anh không kìm nổi tức giận. Nhưng làm sao thoát ra khỏi đây?

Shinobu thở hổn hển vì mệt mỏi. Chiếc còng tay vẫn không biến dạng một tí nào cả.

“ Kiba…”

Đột nhiên, có một giọng nói vang lên.

“ Hãy theo dõi Kaori… Hãy làm cho cô ấy ở bên cạnh Người một lần nữa, thưa Hoàng tử…”

“ Ông là ai?”- Shinobu gào to hỏi, nhưng tiếng nói ấy đã im bặt, không gian trở lại sự im lặng vốn có.

Cách!

Một tiếng động nhỏ vang lên, chiếc còng tay rơi xuống khỏi thanh sắt, trả tự do lại cho đôi tay của Shinobu.

Cánh cửa phòng giam như có một sự tác động vô hình, tự động mở ra. Bọn vệ sĩ bên ngoài cũng đã bị ai đó đánh ngất từ lúc nào.

Shinobu chạy lên những bậc thang, chạy ra ngoài. Anh đang ở một con hẻm nhỏ.

Đảo mắt và định hình phương hướng trong mười giây, đôi chân anh bắt đầu chạy, chạy thật nhanh.

“ Yuri… em sẽ không sao đâu…”

Đôi chân anh chạy thật nhanh trên con đường lớn. Dần dần, hình bóng anh khuất dạng trong dòng người và xe tấp nập…



Ngày thứ hai.

“ Kaori…”

Anh… là Kiba sao?

“ Kaori…”

Khoan… khoan đã! Đừng đi! Tôi vẫn còn rất nhiều điều muốn nói…

“ Yuri…”

Shinobu?

Shinobu, không! Đừng đi!

Bóng dáng ấy… tại sao lại cứ xa dần? Giọng của tôi đã khản đặc rồi. Shinobu, quay lại đi…

Tít.. tít… tít…

Yuri ngồi bật dậy, thở hồng hộc, mồ hôi đầm đìa. Lại là một cơn ác mộng.

Cô với tay lấy cái đồng hồ báo thức đang reo inh ỏi và tắt nó. Cơn ác mộng đó… tại sao lại có Shinobu?

Tim Yuri đột nhiên nhói lên. Cô lấy tay đặt lên ngực, cảm giác này là sao?

Bước xuống giường và vào nhà vệ sinh, Yuri nhìn chính mình trong gương. Cô đứng lặng một lúc lâu, n