Tại Vì Em Đã Yêu Nên Đợi Chờ

Tại Vì Em Đã Yêu Nên Đợi Chờ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322435

Bình chọn: 8.00/10/243 lượt.

ứ?

- Em uống chút rượu vang không?

- Có ạ. Lâu lâu không uống.

- Vậy ra là em cũng biết uống rượu?

- Hỳ. Mấy lần dự tiệc ở công ty bố em. Bố em không cho uống nên em càng
tò mò. Lần đầu em chỉ dám nếm một chút thôi vì sợ say. Nhưng đến bây giờ thì em uống cũng kha khá rồi. — Nó cười tinh ranh.

- Cũng gan gớm nhỉ? Để anh vào lấy. Chờ anh chút nhé.

- Zạ!

Một mình nó trong khu vườn nhỏ nhỏ của khách sạn. Kiến trúc của khách sạn
khiến nó thấy thích thú. Nhìn từ bên ngoài thì chẳng có gì khác biệt với các khách sạn khác. Nhưng bên trong, từ phòng ốc đến không gian ngoài
trời lại mang vẻ cuốn hút lạ kỳ. Như các khách sạn khác, tông màu chủ
đạo sẽ là màu nâu và vàng. Theo cách sắp đặt thì nó có thể là hiện đại,
cũng có thể là cổ kính. Nhưng khách sạn nơi nó đang đứng lại dùng màu
chủ đạo là màu đen và màu tím. Các chi tiết đều xoay quanh hai màu đó
nhưng được phối đậm nhạt hài hòa một cách bất ngờ và đầy ấn tượng. Bất
chợt nó nghĩ đến anh Tuấn. Đen và tím là hai màu anh thích nhất. Nó lại
nhớ một người không nên nhớ rồi. Nó thở dài và bước đi.

- Nhung ơi! — Tiếng anh Huy gọi.

- Em ở phía này.

- Nghịch ngợm. Lần sau đứng một chỗ chờ anh. Đừng có đi lung tung như thế. Không sợ mẹ mìn bắt à?

- Xí! Em không bắt mẹ mìn thì thôi chứ mẹ mìn nào dám bắt em.

- Con nhóc này gan thật. Haha. — Anh Huy cười và đưa cho nó ly rượu.

- Có gì đâu mà anh cười khoái chí thế? Rốt cuộc việc hôm nay anh muốn em giúp chỉ có thế thôi à?

- Chưa đâu nhóc ạ. Cứ bình tĩnh. Có gì đâu mà phải vội.

- À. Anh định hợp tác với công ty bố em thật à?

- Em nghĩ anh dám nói đùa với bố anh chắc.

- Tức là anh nghiêm túc?

- Còn phải hỏi.

- Anh có thấy quyết định đấy vội vàng quá không? Công ty anh trước giờ
chỉ tập trung cho bất động sản và công nghệ thông tin thôi cơ mà?

- Anh đi vào thành phố Hồ Chí Minh một tháng nay, em biết đúng không?

- Vâng.

- Anh vào đó và gặp một người bạn. Cậu ta đi Pháp học về kiến trúc nhưng
lại khá am hiểu về thời trang. Hiện cậu ta đang có kế hoạch lập nên một
thương hiệu thời trang riêng. Anh đã bàn bạc với cậu ta và đi đến quyết
định này. Vậy có được coi là vội vàng không?

- Có thể là không? Vậy cho em hỏi. Sao anh lại chọn công ty của bố em để hợp tác?

- Nếu anh nói tất cả đều được tính toán cẩn thận còn riêng quyết định hợp tác với công ty bố em lại là một sự tình cờ thì em nghĩ sao?

- Vậy thì em nghĩ anh gan hơn em. Chỉ là sự tình cờ mà dám nói với bố anh một cách quyết đoán như thế.

- Anh tin bản thân anh mà.

- Tự tin hay là tự kiêu?

- Lại thích chọc ngoáy anh à? — Anh Huy véo má nó.

- Đau! — Nó kêu lên. — Đánh chết bây giờ.

- Haha. Để sau đi. Vào bên trong thôi. Anh mất tích lâu quá rồi. Tuyên bố một số thứ nữa là anh xong việc. Anh em mình đi chơi. Ok? — Anh Huy đưa ly rượu lên như muốn cụng ly.

- Tuyên bố gì nữa? — Đôi mắt nó mở tròn xoe.

- Chút nữa sẽ biết. Nhanh lên anh mỏi tay quá!

- Haizz. Lắm chuyện. — Nói rồi nó đưa ly lên.

Keng. Anh và nó đều uống cạn ly rượu.

“Sau đây Cựu tổng giám đốc công ty S.A.L.M cũng là thân sinh của Tân tổng giám đốc công ty sẽ có vài lời muốn nói.”

“Xin kính chào và xin cám ơn các vị khách đã đến dự buổi tiệc nhỏ của chúng
tôi ngày hôm nay. Với chúng tôi, đó thực sự là một niềm vinh hạnh lớn.
Ngày hôm nay là ngày con trai tôi chính thức thay tôi tiếp tục điều hành công ty, và cũng là ngày kỷ niệm 30 năm ngày cưới của vợ chồng tôi. Có
thể nói đây là song hỷ nhưng xin lỗi quý vị vì tôi đã hơi tham lam. Tôi
xin giới thiệu Trần Phương Trang. Con gái nuôi của vợ chồng tôi từ ngày
hôm nay sẽ đảm nhiệm vị trí Trợ lý Tổng Giám Đốc và cũng sẽ là…”

Anh Huy bất ngờ chạy lên chỗ bố anh. Anh che mic lại.

- Bố! Chuyện này con đã nói với bố rồi chứ.

- Chuyện này do bố và mẹ quyết định.

- Con đã nói rồi. Người con muốn lấy và sẽ lấy sẽ không thể là Trang. Với con, Trang chỉ là một người em gái mà thôi.

- Đâu phải tất cả các cuộc hôn nhân đều được gây dựng từ tình yêu nam nữ đâu.

- Không phải tất cả nhưng hôn nhân của con, con có quyền quyết định. Bố
và con đã nói chuyện. Bố phải tôn trọng quyết định của con nữa chứ.

- Bố phải tôn trọng quyết định của con?

- Có lẽ câu đó hơi quá nhưng xin bố hãy lắng nghe con.

- Không có gì để nói nữa cả. Bố quyết định rồi.

- Không! — Nói rồi anh giật lấy mic. — Từ nay Trang sẽ là Trợ lý cho tôi. Tôi rất vui vì có được một người em gái tốt và cũng là trợ thủ đắc lực
cho mình. Một điều bất ngờ cho ngày hôm nay. Tôi không ngờ lại gặp được
cô ấy ở đây. Người con gái đã đánh cắp trái tim tôi. — Anh nhìn nó và
nháy mắt. — Nhung! Em có thể lên đây được không?

Không chỉ có mỗi ánh mắt anh đang nhìn nó mà cũng như lúc bước xuống xe vậy… Anh nhìn về phía người đàn


Lamborghini Huracán LP 610-4 t