
tệ bạc với nó trong thời gian qua. Nó và Zan nhìn bà rồi khẽ gật đầu rồi nó quay sang ba mình
- Cứ làm theo như đã định đi ạ.
- Vậy thì chúng ta mau làm lễ thôi_Papa nó cười cười rồi tiến lên sân khấu. Ông cầm micro rồi nói lớn
- Hôm nay là lễ đính hôn của con chúng tôi, cảm ơn mọi người đã đến đông đủ thế này và cũng xin lỗi vì để quý vị phải chứng kiến những chuyện vừa rồi_Papa nó dõng dạc nói. Ở phía dưới một tràng vỗ tay vang lên
- Sau đây xin mời 4 nhân vật chính bước lên sân khấu cùng với tôi_Nghe thấy lời papa, nó liền hướng mắt sang hắn và bắt gặp ánh mắt của hắn. Hắn cười tươi nhìn nó rồi đưa tay cho nó khoác vào. Cả 2 cùng nhau sánh bước lên sân khấu. Cặp của Gin cũng vậy. Sau một hồi luyên thuyên cuối cùng cũng đến màn trao nhẫn. Mọi thứ đã xong. Giờ nó đã chính thức trở thành vị hôn thê của hắn rồi. Nó và Zan vừa bước xuống đã bị hai anh lôi đi
- Nè cầm đi_Kun đưa cho nó và Zan một khay thức ăn. Bọn nó không hiểu gì cả, đưa mắt nhìn nhau. Rồi một đùi gà, một thịt bò...và vô số thức ăn khác được 2 anh chàng gắp bỏ vào đĩa của bọn nó
- Anh à, đủ rồi đấy. Mọi người đang nhìn kìa_Zan nhăn mặt đau khổ nhìn hai ông anh
- Bọn em phải ăn nhiều vào, người gì mà như cây tăm_Kun vừa gắp thức ăn vừa đáp lại Zan
Trong lúc 2 anh đang say sưa gắp thức ăn thì nó khèo tay Zan
- Cậu có đang nghĩ giống tớ không?
- Giống à_Nói rồi bọn nó đặt đĩa thức ăn xuống và chuẩn bị cong chân chạy thì
- Định chạy đi đâu đó? Lại đây_Bọn nó bị Kun và Kevin tẩn xuống bàn_Ăn hết đi. Nó và Zan dùng đôi mắt cún con nhìn 2 anh
- Tha cho bọn em đi mà 2 anh yêu quý của bọn em_Ôi trời giọng ngọt như mía lùi luôn
- Không, ăn đi_2 chàng đồng thanh. Bất quá bọn nó mới cầm dao nĩa lên. Nhiều đồ ăn thế này sao bọn nó ăn hết
- Sao lại bắt ép 2 đứa đó như vậy_Tiếng Lin đằng sau vọng tới. Kun lạp tức quay lại giận dỗi nhìn Lin
- Bọn em qua thăm 2 đứa nó hoài mà sao không giúp bọn anh chăm sóc 2 đứa nó. Coi bọn nó ốm như thế nào kìa
- 2 đứa đó có bao giờ nghe lời bọn em đâu_Zeny đi sau cùng bọn hắn
- Đúng rồi, 2 nhóc tiểu yêu này thì nghe lời ai được chứ?_Kevin cốc đầu bọn nó
- Anh, bọn em đang ăn mà. Anh muốn bọn em đi hầu trà diêm vương lắm sao?_Nó và Zan hét lên, miệng chu lên trông rất dễ thương. Nhìn nó bây giờ thật khác thường ngày, thật khác ngày xưa. Cả bọn cứ vui đùa như thế đến 1h sang mới chịu đi ngủ.
Sáng hôm sau, toàn trường đã được người của nó dẫn đi tham quan NB. Dù gì bọn họ cũng đến đây rồi phải để họ chơi cho thỏa thích chứ. Còn nó bây giờ vẫn còn đang say giấc nồng. Đúng 8h sang, chiếc đồng hồ của nó reo inh ỏi. Nó loạng quạng tìm đồng hồ rồi thẳng tay ném nó ra xa. “Bốp...á” Nghe âm thanh lạ, nó liền mở mắt nhìn về hướng chiếc đồng hồ vừa bay đi. Khuôn mặt nó bỗng nhiên biến đổi. Nó hốt hoảng cất tiếng nói
- Anh...anh 3, sao anh lại ở đó?_Nó ba chân bốn cẳng chạy đến bên Kevin. Thì ra cái đồng hồ đã bay vào mặt Kevin làm anh chàng la toáng lên
- Hix, đây à quà gặp mặt buổi sáng sao Yui?_Kevin mếu máo nhìn nó. Bỗng một dòng máu đỏ chảy xuống. Từ mũi rồi chảy đến miệng của Kevin. Nghe mùi tanh, Kevin liền đưa tay lên mũi mình. Anh chàng vô cùng hoảng hốt khi thấy trên tay mình là máu.
- ÁÁÁ_Kevin hét lên rồi quay qua nhìn nó nhưng nó đã biến đi đâu mất.
- Kiwasato Mina, anh không tha cho em đâu_Kevin đùng đùng bỏ xuống dưới nhà. Ai nhìn thấy mặt anh cũng phải hoảng sợ.
- Kevin, mặt em bị làm sao vậy?_Kun trơ mắt nhìn Kevin
- Con tiểu yêu kia đâu rồi? Bước ra đây mau. Làm anh bị chảy máu thế này rồi bỏ trốn là được sao?_Kevin la hét um sùm, nó thì chỉ biết bịt tai lại. Ngay cả tên cúng cơm của nó cũng gọi ra thì nó biết anh đang giận như thế nào. Bây giờ chỉ có thể cầu hòa thôi. Nó từ trên lầu đi xuống.
- Anh làm gì là hét ghê vậy? Ai bảo sáng sớm đã vào phòng em làm gì
- Sao không trốn nữa đi?_Kevin trừng mắt nhìn nó_Dám ám sát anh sao?
- Chỉ là vô ý thôi mà, tất cả là do anh, ai bảo anh đứng ở đó_Nó chu mỏ với anh rồi lấy khăn lau sạch máu trên mặt anh. Thật là chảy máu thì không lo chỉ biết la hét thôi. Bó tay cho anh em nhà này
- Anh có lòng tốt muốn gọi em dậy mà. Ai ngờ vừa mới mở cửa, cái đồng hồ đã đập thẳng vào mặt anh_Kevin nhăn mặt kể lại sự kiện vừa nãy
- hì, em xin lỗi
- Tất cả là tại anh thôi, em đã bảo anh đừng gọi nó dậy rồi mà anh không nghe. Cái con nhỏ này không thích ai phá giấc ngủ của nó đâu. Khi em còn sống với nó không biết đã phải cùng nó ra tiệm đồng hồ bao nhiêu lần rồi_Zan thở dài nhìn nó. Nhỏ cũng phải bó tay vì thói quen kì cục của bạn mình
- Tự anh rước họa vào thân thôi, ráng chịu_Zeny lè lưỡi trêu Kevin
- Mô phật, may Kevin chạy trước chứ không bây giờ người ngồi đó tẩm bông là anh rồi. Anh cũng đang tính gọi em dậy đó Yui_Kun làm ra vẻ vừa mới thoát kiếp nạn, đưa t