XtGem Forum catalog
Sát Thủ Địa Ngục

Sát Thủ Địa Ngục

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327594

Bình chọn: 9.5.00/10/759 lượt.

ể làm gì ngoài việc nhìn Hạ khuất dần.

Trung thở dài. Một cái thở dài nặng nhọc và mệt mỏi. Trung yêu Hạ, Trung tin Hạ, Trung lo cho Hạ. Nhưng cậu không tin hắn. Chưa bao giờ. Và cậu hy vọng sẽ không có chuyện gì xảy ra với Hạ.

... Cách đó không xa

Sân trường vắng lặng. Giờ này các học sinh trong trường đều đi ăn hoặc học tiết năm trên lớp. Hoàng và Liên, bạn gái Hoàng đứng giữa sân, giữa không gian vắng lặng

- Chúng ta chia tay đi – Liên nói giọng quả quyết

- Có chuyện gì vậy ?- Hoàng hỏi như không tin vào tai mình

- Tôi nói chúng ta chia tay đi. Bộ anh điếc hả ?- Liên cáu

- Nhưng anh không hiểu ?- Hoàng ngơ ngác

- Anh không hiểu ư ?- Liên cười mỉa mai- Chúng ta yêu nhau chẳng phải vì tình yêu chỉ là lợi dụng nhau mà thôi. Không phải vậy sao ?- Liên cười khẩy- Anh bây gờ đã hết giá trị lợi dụng với tôi. Thế thôi

- Lợi dụng ư ?- Hoàng không tin vào tai mình

- Đừng nói với tôi là anh yêu tôi thật lòng – Liên mỉa mai. Lòng Hoàng đau như cắt nhưng sĩ diện, lòng tự trọng đã giúp gương mặt cậu nghiêm lại

- Thế chắc là cô đã kiếm được con mồi nào rồi phải không ?-Hoàng nhanh chóng đổi giọng

- Anh cũng thông minh đấy- Liên cười

- Kẻ đó là ai ?- Hoàng hỏi

- Anh quan tâm làm gì ? – Liên hỏi

- Chỉ là hỏi để biết xem kẻ xấu số nào thôi- Hoàng nhếch mép

- Anh ấy là một doanh nhân trẻ, 23 tuổi và rất giỏi- Liên kể lể

- Vậy mà anh ta lại thèm một con bé mới học cấp ba ư ? Cùi quá – Hoàng chê- Liệu cô có giữ nổi anh ta không vậy ? - Hoàng nói giọng ngờ vực

- Tất nhiên, những gì tôi muốn đều thuộc về tôi. Chúng tôi đã qua đêm với nhau- Liên cười rồi quay đi

Hoàng đứng lặng trên sân chua xót. Người con gái Hoàng đã yêu 5 năm, đã yêu nhiều đến mức cậu vì cô ta mà phải chấp nhận làm tử thần. Hoàng sẵn sàng hy sinh tất cả vì cô ta. Vậy mà cô ta chỉ coi cậu như một món hàng đển lợi dụng mà thôi, một món đồ chơi khi cô ta không cần thì sẵn sàng vứt đi. Tại sao cô ta có thể đối xử với Hoàng như vậy ? Tại sao... ?

.. Trên sân bóng rổ, Hoàng đangg gắng sức ném quả bóng vào rổ. Nhưng càng cố gắng thì càng không được. Giữa trưa, trời nắng. Hoàng dồn hết sức, hết sự bực tức của mình vào quả bóng. Trung ngồi cách đó không xa. Trung nhìn thằng bạn của mình với đôi mắt buồn. Trung đã nghe thấy những chuyện vừa xảy ra. Trung biết tất cả những chính cậu cũng không biết cách nào để an ủi Hoàng vì chính cậu cũng đang rối tung lên trong cái mớ hỗn độn mà cậu vừa tạo ra.

Trung Nam và Kiên chạy đến sân bóng rổ. Trưa nay, cả Trung và Hoàng đều bỏ bữa. Khi hai người tới nơi, Hoàng đang khụy xuống vì mệt mỏi. Những giọt mồ hôi lăn dài trên gương mặt cậu. Còn Trung đang ngồi đọc sách dưới gốc cây. Gương mặt Trung có vẻ bình thản.

- Hoàng, mày sao vậy ?- Trung Nam hỏi và chạy đến cạnh Hoàng

- Mày kệ tao – Hoàng trả lời cộc lốc

- Đã có chuyện gì đã xảy ra ạ ?- Kiên hỏi

- Chú kệ anh- Hoàng cằn nhằn- Nếu muốn ở lại đây hãy đấu vớii anh một trận. Không thì biến đi. Cả mày nữa ( chỉ Nam)- Hoàng đứng dậy lấy tay quệt những giọt mồ hôi trên mặt

- Nhưng...- Kiên ấp úng

- Em cứ ở lại đây chơi với nó. Anh lại xem thằng Trung sao rồi- Nam nói và nhanh chóng tiến về phía Trung

- Thế nào chú em ?- Hoàng cười khẩy

- Thôi được – Kiên

Thoàng và Kiên bắt đầu chơi bóng giữa cái nắng của buổi trưa. Dù không phải là mùa hè nhưng giữa trưa bao giờ nắng cũng gaygắt nhất trong ngày. Cái nắng khiên người Hoàng nóng lên và nhanh chóng mất sức. Nhưng cậu không muốn dừng lại. Kiên nhận ra sự tức giận và đuối sức qua từng đường bóng của Hoàng nên Kiên không cố hết sức. Kiên chỉ cầm cự nửa chừng và mong sao Hoàng sớm bình tĩnh lại

Trung Nam ngồi xuống cạnh Trung

- Thằng Hoàng sao vậy ?- Nam hỏi. Đôi mắt Trung không dời khỏi trang sách

- Nó bị người yêu đá một cách phũ phàng- Trung trả lời

- Có phải cái con mà nó đã phải làm tt để đổi lấy sự sống cho con nhỏ không ?- Nam hỏi

- Ừm- Trung đáp

- Còn mày ?- Nam nhanh chóng chuyển chủ đề

- Tao ?- Trung hờ hững đáp lại

- Phải, mày. Tao biết Hạ đã rời khỏi nhà mày. Tối qua, tao gặp cô ấy ở nơi bắt đầu của gió – Nam nói. Trung không ngạc nhiên. Đôi mắt vẫn dán vào trang sách

- Thì sao ?- Trung hỏi một cách hờ hững

- Tao biết mày lo cho Hạ. Nhưng mày nên tin tưởng ở cô ấy- Nam nói và quay sang Trung

- Không phải tao không tin cô ấy những còn hắn…- Trung bỏ lửng câu, đặt quyển sách xuống đất và đi ra sân bóng rổ. Trung nhập cuộc đấu giữa Hoàng và Kiên.

Nam nhìn theo Trung, lắc đầu và thở dài. Làm bạn với nhau bao nhiêu lâu chẳng nhẽ Nam không biết Trung đang rất lo lắng, đang muốn chạy đi tìm Hạ. Trong lòng Trung mọi thứ rối bời. Nhưng Trung lại cố tỏ ra lạnh lùng, lại làm như chẳng có chuyện gì xảy ra. Ngồi đọc sách, chẳng qu