Insane
Sad Love Story

Sad Love Story

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322984

Bình chọn: 8.00/10/298 lượt.

tức giận nói.

_Tôi chỉ muốn hai người làm hòa với nhau thôi mà…

_Ta không cần ngươi giúp đỡ! Chuyện của ta không liên quan gì đến ngươi!!!

Ahin nói xong liền quay người định bỏ đi thì Silly mới cất tiếng nói:

_Công chúa Ahin, người thay đổi rồi…

Ahin dừng lại, không nói gì cả, có vẻ như đang chờ đợi câu nói tiếp theo từ Silly.

Silly tay nắm thành dấm, răng cắn chặt môi, nhìn trông như muốn khóc. Điều này… có nên nói hay không?

Lưỡng lự một lúc lâu, Silly mới ngẩng đầu nhìn Ahin, giọng nói rất dứt khoát.

_Tôi… rất ghét công chúa Ahin! – Nói xong, Silly lập tức bỏ chạy đi mất để lại Ahin vẫn còn mãi đứng ở đó.

Từ hôm đó, không còn ai nhìn thấy Ahin cười nữa…

Ahin nằm dài trên cánh đồng hoa trong khu vườn hoa hồng Picessa của mình. Mỗi ngày trôi qua, Ahin đều chỉ làm như thế. Chỉ có một mình quả thật rất cô đơn và nhàm chán, cô tự hỏi tại sao Akira lại có thể làm thế trong suốt mấy năm qua được nhỉ? Cô thở dài. Sau chuyện đó, Akira cũng chẳng có biểu hiện gì khác ngoài cái khuôn mặt lạnh lùng đó, lúc nào cũng chỉ quanh quẩn đâu đó trong vườn hoa anh đào hoặc nhà kính Vivian, còn Silly thì đã từ chức và đi mất rồi, Zen có lẽ chẳng muốn gặp cô đâu, và Yuki…

“Cậu ta hình như mình chưa nói chuyện lần nào nhỉ?” – Ahin ngồi dậy, chống cằm suy nghĩ nhưng ngay lập tức lại nằm xuống trở lại.

Yuki, cậu ta thì có liên quan gì chứ, quan trọng nhất bây giờ là Akira, Zen, Silly. Tất cả bọn họ, những người mà cô yêu thương đều đã rời xa cô mất rồi…

“Xin lỗi Akira, ngàn lần xin lỗi”

Nước mắt chảy ngược vào tim

Chị có nghe thấy chăng ?

Hay chỉ là thoáng qua thôi cũng được

Cho em biết rằng chị vẫn mãi thương em

Hệt như lúc ban đầu.

“Ahin?”

Akira ngẩng đầu ngó nhìn xung quanh khu vườn hoa anh đào. Chẳng có ai ở đây cả nhưng vừa lúc nãy cô thật sự đã nghe thấy tiếng gì đó khá giống như giọng nói của Ahin và ở trong tim cô, có thứ gì đó khiến Akira rất là khó chịu. Akira nhắm mắt lại, cố gắng cảm nhận cái cảm giác yên bình nhưng lại không thể bởi mỗi lần như thế thì thứ duy nhất mà cô nghĩ đến đều là Ahin.

Ahin, chị rất thương em

Cũng vì thế mới nhường Zen cho em

Nhưng tại sao em vẫn cứ mãi ghét chị thế ?

Chị ước chúng ta lại có thể như lúc đầu

Hoặc là… chưa từng gặp nhau…

Ahin chạy trên dãy hành lang dài, bỗng cô bé dừng lại khi nhìn thấy cánh cửa dẫn vào khu vực cấm, phụ vương đã dặn là không được đến đây nhưng Ahin thật sự rất muốn biết bên đó có gì. Tự tin là sẽ không bị ai phát hiện, Ahin đẩy cửa bước vào trong. Cô bé tròn mắt ngạc nhiên nhìn thứ trước mắt mình – một vườn hoa anh đào. Trông nó đẹp quá. Khi đang định chạy lại gần thì phát hiện là có người đang đứng ở đó. Đó là một cô gái có đôi mắt màu đỏ và mái tóc ngắn màu trùng với màu hoa anh đào. Chị ấy có vẻ lớn hơn Ahin nhiều.

“Đôi mắt chị ấy đẹp quá !” – Cô nghĩ thầm.

Nhưng rồi lại chợt giật mình khi thấy cô gái đó đang đến gần mình. Ahin vẫn còn đang bối rối không biết phải nói gì thì người đó đã lên tiếng.

_Công chúa Ahin, người làm gì ở đây?

_A, ta chẳng qua chỉ là muốn biết ở đây có gì thôi.

_Hì, nếu vậy… vậy thì đây sẽ là bí mật giữa hai chúng ta thôi nhé – Người đó đưa một ngón tay lên miệng, nháy mắt cười.

Ahin thích thú gật đầu lia lịa. “Chị ấy thật đẹp và cũng thật tốt”- Cô bé cười tinh nghịch nghĩ thầm.

Thời gian dần trôi qua, Ahin mỗi ngày đều lén đến đó – nơi có vườn hoa anh đào và Akira. Nhưng cho dù Ahin có cố gắng giữ bí mật đến đâu thì cũng chẳng thể qua mắt được phụ vương của cô. Rồi một ngày, sau khi Ahin đi khỏi khu vườn thì Akira ngay lập tức được gọi đến chính điện.

_Akira, ta chẳng phải đã nói là không được để Ahin đi vào chỗ đó sao? Tại sao cánh cửa đáng lẽ được khóa lại mở ra như thế? Nghe cho rõ đây, ta không muốn có bất cứ chuyện gì xảy ra với Ahin nên từ giờ con phải làm sao để Ahin không còn muốn đến đó nữa, được chứ?

_Vâng.



_Akira, chị đây rồi, ta kiếm chị mãi, chúng ta lại cùng chơi nữa nhé! À, nhìn xem, ta còn có mang hoa hồng đỏ đến nữa này, loài hoa mà chị thích nhất, đúng chứ?- Ahin và cười nói vừa đưa cho Akira xem cái giỏ đầy ắp hoa hồng bên trong.

Mặc dù rất thích nhưng lại không thể lại không thể cãi lệnh quốc vương. Dù rất buồn nhưng vẫn không thể làm khác. Akira cầm lấy một bông hoa hồng trong cái giỏ rồi bẻ gãy nó.

_Đủ rồi đấy, đừng có làm những chuyện vớ vẩn như thế này nữa. Tôi chán lắm rồi, tôi không muốn gặp công chúa Ahin nữa đâu – Cô lạnh nhạt nói.

_Akira có chuyện không vui sao? – Ahin mặt trông rất buồn, cô bé ngước đôi mắt tròn xoe lên nhìn Akira.

_Gì chứ, ta mà lại đi buồn chuyện gì sao? Ta chẳng qua chỉ là rất ghét công chúa Ahin thôi – Akira nói rồi ngay lập tức bỏ đi để mặc Ahin vẫn đứng khóc ở đó.

Từ trên khóe mắt của Akira, những giọt nước cứ ng