
ì khi nào cũng có thể bị những kẻ thân cận của
mình phản lại. Và khi bị như thế tức giận thì ít mà shock thì nhiều.
Cũng từ đó mà cậu ta cũng ko mấy khi dùng đến vũ lực nữa, tuy ko phải là một
kẻ có thể kiềm chế được cơn thịnh nộ của bản thân nhưng ít nhất cậu ta cũng chán
việc dùng đến nắm đấm với một ai đó mà chưa hẳn là cần thiết.
-Khi mày bị đuổi khỏi trường tụi tao mới biết thế nào là sự giải thoát. Dưới
chướg của mày tụi tao chẳng khác nào những con chó bám theo chân của mày cả. Mày
có coi tụi tao ra gì. Bỏ rơi mày khi đó để cho mày nhận ra bài học khi chỉ có
một mình thì mày sẽ làm được cái gì. Và kết quả thì sao nhỉ? Mày bầm dập như một
con cá khô bị người ta lột da đem treo trên giá và bị người ta đuổi đi như đầy
nhục nhã. Mày đã bị thất thế rồi đến nỗi còn giờ trò thách thức với một đứa con
gái.
Tên thủ lĩnh lên tiếng và cười một cách thích thú trước sự nhục nhã mà hắn ta
và bọn tay chân kia đã mang lại cho người từng coi bọn chúng là bạn.
Cậu ta cảm thấy máu trong người đang cồn cào và bàn tay nắm chặt lại sẵn sàng
cho tên kia đổ máu.
Rồi rất nhanh ý định loé lên trong đầu cậu ta đã được bàn tay đáp ứng.
Tên kia bị đánh một cách quá bất ngờ nên ko kịp chống đỡ mà ngã lăn xuống
đất, máu từ khoé miệng hắn tuôn ra. Những tên kia thì túm lại xuýt xoa.
Cũng ko có ý định đánh nhau nên nhân lúc đó cậu ta vội chạy ngay đi lấy xe và
phóng biến mất bỏ lại tụi kia chạy đuổi theo hết hơi với đôi chân mộc mạc.
“Lũ khốn, nếu ko phải tụi bay đông như thế thì tao đã cho tụi bay ra bã
rồi.”
Té ra là thế… = =”
Hoàng Nam Nam ko phải là một người xấu tính. Cậu ta chỉ là ko biết cách bày
tỏ tình cảm của mình một cách dễ dàng để người khác ko hiểu lầm.
Có lẽ vì thế mà những kẻ đó đã nghĩ cậu ta là một kẻ ko ra gì trong khi sự
thật cậu ta đã coi chúng như bạn.
Ko có ba mẹ quan tâm chăm sóc như những người khác, ông nội cũng ko thể giúp
được nhiều cho tâm lí của cậu ta nên cậu ta đã ko biết cách làm thế nào để cho
người khác biết mình quan tâm đến họ.
Về mặt này, ko phải cậu ta và My My rất giống nhau sao? Đều có ko tình thương
yêu của ba mẹ và đều ko biết cách làm thay đổi những điều mình biết là ko nên.
Cả hai đều cứng nhắc và khó bảo, đều muốn chạy theo những điều ko hề quan trọng
với việc bản thân sẽ trưởng thành như thế nào.
Chính vì thế mà mới cần những thử thách để giúp cả hai biết con đường giúp họ
lớn lên.
Và chính vì họ là một sự kết hợp hoàn hảo trong những nét tính cách của nhau
mà những thử thách đó đã vô tình trở nên ngọt ngào hơn ko ai biết.
Có thể nói họ chính là những thiên thần của nắng mang đến nét đẹp cho câu
chuyện S.A thêm hoàn thiện.
S.A cũng có nghĩa là thiên thần nắng.
Sunshine’s Angel.
…
-Sao về sớm thế?
-Ông tìm cho con một gia sư nhé!
-Sao hả?
-Ông thầy ở đó rất là bất lịch sự.
-Biết ngay là cậu sẽ gây chuyện mà.
“Thế mà làm ta ở nhà hi vọng mãi.”
+_+
-Con ko có gây chuyện. >_<
Cậu ta vẫn còn bực bội vụ khi nãy nên tỏ ra cáu gắt rồi đi lên phòng.
Bóng tối mỗi lúc một lạnh lẽo hơn.
Hôm nay bỗng nhiên cậu ta ko ngủ được.
Nằm quay người hết bên này lại bên kia. Sau cùng thì nằm ngửa mặt lên trần
nhà và vắt tay lên trán đầy trầm tư.
Khi mày bị đuổi khỏi trường tụi tao mới biết thế nào là sự giải thoát. Dưới
chướng của mày tụi tao chẳng khác nào những con chó bám theo chân của mày cả.
Mày có coi tụi tao ra gì.
-Với tao tụi mày chỉ có thế thôi sao?
Thật ko ngờ trường Chuyên toàn mọt là mọt mà cũng ko thể thiếu được những
quầy bán dưa đắt khách.
Thông tin cậu ta làm loạn tại lớp học thêm tiếng Anh tối qua đã được lan
truyền khắp nơi.
Điều đặc biệt ở đây khiến mọi người bận tâm đó là…
-Cậu ta lại đi học thêm sao?
-Chỉ vì muốn đánh bại Hà Vân My mà phá vỡ cả quy tắc của một người vốn là thủ
lĩnh trường **?
-Có vẻ cậu ta rất là quyết tâm.
-Nhưng quyết tâm ko thôi thì được gì? Ai chẳng biết chủ tịch học sinh thì cần
phải như thế nào chứ?
-Hà Vân My là ứng cử viên sáng giá nhất của chức chủ tịch học sinh, từ vụ lớp
trưởng lần trước lần này cậu ta ko dễ gì để mình bị đánh bại đâu.
-Vả lại chiến thắng nổi những ứng viên khác ko mà đòi đánh bại Hà Vân My.
-Rõ là trứng chọi đá mà.
Dù ko có suy nghĩ xấu gì cậu ta lắm kể từ khi biết cậu ta là một thiên thần
âm nhạc nhưng mọi người vẫn quyết liệt lên tiếng đề cao Hà Vân My khiến cậu ta
tức điên lên.
Vừa bước vô lớp đã thấy cậu ta đang ngồi cắm cúi học hành rồi.
“Quả là về việc học hành mình ko thể sánh được với cậu ta, ít nhất mình cũng
ko thể nào mà ngồi yên một chỗ suốt ngày như thế kia.”
Cậu ta ngồi xuống bàn và lần đầu tiên tự động bỏ tập ra mà ko cần ai nhắc
nhở. Hầu như tất cả đều trợn tròn mắt nhìn.
-Náo loạn tại lớp học thê