Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Ông Xã, Đầu Hàng Đi

Ông Xã, Đầu Hàng Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325344

Bình chọn: 7.5.00/10/534 lượt.

uốn dùng bảo hộ khi cùng em sao?”

“…” Bảo hộ bị ta nắm trong tay thiếu chút nữa rớt xuống. Này cũng quá trực tiếp đi!

Thần Tư trắng mặt liều mạng lắc đầu.

Ta xem xét thời thế, bày tỏ nhanh quan điểm: “Lão bản, tên đã lên dây, ngài rõ ràng nên theo đi!”

Đem bảo hộ nhét vào trong tay mỹ nữ diễn viên: “Này, cầm đi, đứng khách khí, nha!”

“Hạ Tiểu Hoa! Cô dừng tay cho tôi!” Thần Tư nhảy dựng lên vừa muốn bạo rống, mỹ nữ diễn viên so với hắn còn nhanh hơn, uốn éo dáng người yểu điệu đem khóa váy kéo xoạt một cái lên trên, trơn thẳng sạch sẽ, “Oa————-!” một tiếng khóc lớn liền chạy vội ra ngoài.

Vừa chạy vừa rơi lệ: “Thần Tư, Thần Tư cư nhiên không cần tôi, a a a a a a!!!!!!!”

“…”

Ta nghiêng mặt quay đầu nhìn Thần Tư vừa muốn bạo đi lên mà không được. Hắn có vẻ không được tự nhiên, liều mạng cúi đầu sửa sang lại quần áo.

Thần Tư vừa chỉnh trang, vừa trừng ta rất hung ác.

Ta vui sướng khi người gặp họa: “Lão bản, cơ hội tốt để tiềm quy tắc! Thịt con cá này thật là hương diễm nha, anh như thế nào lại không tiềm a?”

“Hạ Tiểu Hoa! Không cần cô phải vô giúp vui! Cô cho tôi là cái gì? Cho dù muốn tiềm, cũng phải đợi tôi vui!” Thần Tư cầm trụ tay ta: “Vẫn là, cô muốn thử xem?” Khóe mắt dưa quang nhìn ta, bàn tay nóng hầm hập.

Ta chạy nhanh đem một bồ quần áo nhét trở về trong túi, túm miệng túi thành hình con nhộng hướng Thần Tư quăng tới:

“Ít nói nhảm! Lão nương đói bụng còn phải hầu hạ ngươi đây! Thay quần áo!”

Thần Tư buông, tự động tự giác trở mình thay quần áo.

“Bộ thứ hai từ dưới lên, trước mặc nó!” Ta nhắc nhở. Cơ hội hưởng thụ thân thể mỹ nam tốt nhất xuất hiện, không hiểu sao lại nghĩ tới mỹ nữ diễn viên chính vừa rồi, quay người, không dám xem.

Thanh âm Thần Tư vang lên sau người, đặc biệt không vui: “Hạ Tiểu Hoa, cô xoay người cái gì? Ngay cả nhìn cũng không dám nhìn, thực không giống cô!”

Ta dùng sức nuốt nước miếng một cái.

“Cô Hạ Tiểu Hoa, trước kia không phải nhìn chằm chằm thân thể tôi, mặt cũng không đổi sắc sao?

Ta nhịn không được lại nuốt nước miếng một cái.

Phía sau đột nhiên trầm mặc.

Sau một lúc lâu, mới nghe thấy Thần Tư nói: “Này một vòng luẩn quẩn, cứ như vậy. Cô nói thích, kỳ thật không nhất định là thích. Cô muốn thịt bò, cũng không nhất định chỉ là vì thịt bò!”

“Anh làm sao biết được, người ta không phải là vì thích anh mới muốn thịt bò anh?” Này được tiện nghi còn khoe mẽ.

Thần Tư một tay khoác lên vai ta, thanh âm thổi tới bên tai: “Hạ Tiểu Hoa, nếu là thật sự thích, sẽ không nói dễ dàng như vậy!”

“…” Kia từ đầu tới cuối đối với Diệp Hy kêu sống kêu chết nói ta yêu hắn, vậy tính là cái gì?

Ta một phen đẩy ra Thần Tư: “Nếu không thích, vì sao lại tùy tùy tiện tiện đối tốt với người khác?”

Cùng nhân gia người ta ngồi thuyền, tản bộ, tạo ra vô số tin tức sai lầm trên mặt báo, tùy tiện liền trêu chọc, sẽ làm người ta nghĩ đến, có lẽ thật là thích.

Thần Tư nhìn chằm chằm ta, đôi mắt nhỏ của hắn ý bảo rằng ta đã nói sai quá nhiều rồi.

Ta lòng dạ hẹp hòi, không phục, không nói hai lời liền quay lại trừng hắn.

Đuối lý rõ ràng không phải là ta.

Thần Tư rốt cục không trừng nữa, hướng cửa phòng hóa trang đi.

Mở cửa, lại quay đầu nói với ta: “Hạ Tiểu Hoa, tôi không giống cô! Tôi đối xử với người khác tốt lắm, chưa bao giờ là tùy tùy tiện tiện.

Ta cúi đầu sửa sang lại đống trang phục, không hé răng.

Một bộ một bộ, tỉ mỉ kiểm tra xong xuôi, mới bước ra cửa phòng hóa trang liền bị người chặn lại.

“Hạ tiểu thư, trên lầu có chuẩn bị bữa tối cho ngài!”

Ta không hiểu gì hết nhìn người lạ kia một cái.

Hắn đã muốn xoay người rời đi: “Hạ tiểu thư, mời đi bên này!”

Ta đi theo hắn, thất quải bát loan lên lầu, vào phòng VIP.

Trên bàn toàn là một trận đồ ăn Nhật, tất cả đều là những món ta thích nhất.

Một trận hoảng hốt xông tới, ta xoay người hướng cửa định chạy đi.

Cửa lại bị người ta chặn lại.

Diệp Hy dựa vào cạnh cửa, hướng phía ta cười: “Hạ Tiểu Hoa, cùng nhau ăn bữa cơm, khó đến như vậy sao?”

Diệp Hy cười đến phong hoa tuyệt đại, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp lộ vẻ sáng rọi.

Một thân trang phục hưu nhàn, càng phát ra mê người.

Ta cúi đầu định đi ra cửa, một cánh tay thon dài không do dự mà chặn ngang lại.

Ta ngao lên hét điên cuồng muốn xông tới tiểu thân thể của Diệp Hy, đoán chắc người nào đó sẽ tránh đi.

Diệp tam công tử đứng vững như bàn thạch, tùy tay tóm lấy cổ áo ta nhấc vào trong phòng: “Hạ Tiểu Hoa, điểm kỹ xảo ấy của em, anh quá rõ rồi!”

Trên đời này, không có việc gì Diệp tam công tử muốn làm mà không được.

Giống như ăn cơm.

Ở trong nước ăn bất thành, lại chuyển đến Nhật Bản.

Giãy dụa, là hoàn toàn dư thừa.

Ta cởi giày, khoanh chân ngồi bên bàn, một bên cú