Snack's 1967
Nụ Hôn Đầu Tiên

Nụ Hôn Đầu Tiên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324162

Bình chọn: 9.5.00/10/416 lượt.

ẹp đạo cụ.

Mưa càng lúc càng lớn, họ cũng đang bận rộn.

Tôi nghĩ nếu nhờ họ giúp đỡ, họ nhất định sẽ không thèm để ý đến. Làm sao
đây? Tôi xem lại tiền trong túi, tiền của tôi chỉ đủ đi taxi.

Gọi taxi đưa cậu ta về nhà? Tuy chúng tôi quen biết đã lâu nhưng không biết nhà cậu ta ở đâu.

“Bùi Kỷ Trung, nhà cậu ở đâu?” Tôi lắc tay cậu ta hỏi.

“Tôi không biết, tôi chỉ biết đầu tôi đau lắm.” Bùi Kỷ Trung yếu ớt nói.

“Này, cậu tỉnh lại đi, nói cho tôi biết nhà cậu ở đâu, tôi sẽ gọi xe đưa cậu về.”

Tôi vỗ nhẹ vào mặt cậu ta.

Nhưng Bùi Kỷ Trung vẫn ôm đầu rên rỉ, chẳng nói được gì.

Hay là gọi điện cho bạn bè trong nhóm Hip Hop của cậu ta? Tôi biết số điện thoại di động của Kim Tại Vũ.

Tôi do dự, không biết có nên gọi cho Kim Tại Vũ không, tôi sợ người của nhóm Hip Hop mà kéo tới sẽ không ổn.

Thôi đi, thôi đi, đừng gọi cho Kim Tại Vũ.

Hay là đưa cậu ta về nhà mình, đêm nay bố mẹ mình không về.

Cho cậu ta ngủ một giấc, uống vài viên thuốc, có lẽ ngày mai sẽ khỏi bệnh.

“Này, Bùi Kỷ Trung hay là đến nhà tôi trước nhé!” Tôi nói với cậu ta.

“Nào, đứng dậy, nhà hát sắp đóng cửa rồi! Coi chừng chúng ta bị nhốt đó.”

Tôi gào lên bên tai Bùi Kỷ Trung.

“Đưa tay cho tôi, nào, đứng dậy.”

Tôi lôi thật mạnh, Bùi Kỷ Trung loạng choạng đứng dậy. Tôi gác tay cậu ta
lên vai tôi, vất vả lắm tôi mới lôi được cậu ta ra ngoài.

“Taxi…” Ra đến ngoài nhà hát, một tay đỡ Bùi Kỷ Trung, một tay tôi vẫy taxi.

Chiếc taxi chạy tới trước mặt tôi, người tài xế giúp tôi đưa Bùi Kỷ Trung lên xe. Tôi nói địa chỉ của nhà mình.

Trên xe tôi thầm nhủ: “May mà đêm nay bố mẹ không có nhà, nếu không chẳng biết làm thế nào.”

Tôi nhìn Bùi Kỷ Trung, cậu ta đang nằm bên cạnh tôi, tuy bình thường cậu ta thường làm tôi tức tối, nhưng đêm nay vì cùng tôi đi xem ca nhạc mà mắc mưa, tôi cũng hơi cảm động. Thậm chí tôi còn nghĩ, chỉ cần cậu ta thôi
ra vẻ, tôi cũng muốn làm bạn với cậu ta.

Xe dừng lại dưới nhà tôi, tôi trả tiền rồi xuống xe.

Sau đó tôi lại nhờ người tài xế đưa Bùi Kỷ Trung vào nhà.

May mà người tài xế mạnh khỏe, nếu chỉ một mình tôi thì chẳng biết xoay sở thế nào.

Tôi cho cậu ta ngủ ở phòng khách.

Bùi Kỷ Trung vừa đến ghế sofa đã ngã lăn xuống.

Tôi vào phòng tắm lấy khăn rồi vào nhà bếp lấy nước đá ra, định chườm cho cậu ta.

Tôi sờ đầu cậu ta, vẫn còn nóng lắm, xem ra phải cho cậu ta uống thuốc giảm sốt trước.

Tôi nhớ hình như thuốc ở trong phòng bố mẹ, vì thế tôi vào tìm, quả nhiên tôi tìm được một hộp thuốc hạ sốt.

“Này, Kỷ Trung, tỉnh dậy, uống thuốc đã.” Tôi gào lên.

Nhưng cậu ta chỉ ậm ừ mấy tiếng rồi xoay lưng ngủ thiếp đi.

“Này, làm ơn mà, tỉnh dậy đi!”

Tôi cố lật người cậu ta dậy, nhét thuốc vào miệng rồi lấy nước đổ vào.

Xong mọi chuyện, thì trời đã khuya lắm rồi.

Ôi chao, mệt chết đi được!

Đúng rồi, Bùi Kỷ Trung bị bệnh bất ngờ, người nhà của cậu ta không biết, cậu ta lại không gọi điện về nhà, chắc chắn họ sẽ rất lo.

Tôi nhìn
cậu ta, xem ra không thể đánh thức cậu ta ngồi dậy gọi điện cho người
nhà, vừa rồi gọi cậu ta dậy uống thuốc mà tôi đã khản cả giọng.

Bây giờ lại gọi chắc phải đến mai.

Thôi được, để tôi gọi điện cho cậu ta! Điện thoại di động của cậu ta đâu nhỉ?

Lúc xem ca nhạc, hình như cậu ta lấy ra từ túi quần bên phải.

Vì vậy tôi thò tay vào túi quần bên phải của cậu ta, quả nhiên tìm được điện thoại.

Đúng là người giàu có! Lần đầu tiên tôi mới xem kỹ điện thoại của Bùi Kỷ
Trung, không cần nói cũng biết nó là kiểu mới nhất trên thị trường.

Điện thoại cậu ta thuộc loại bật nắp, tôi bật nắp điện thoại, chợt giật mình.

Bởi vì hình nền điện thoại di động của cậu ta chính là hình của tôi!

Chắc là hình cậu ta chụp, nhưng chẳng biết đã chụp lúc nào.

Nhưng nhìn kỹ tấm hình, có lẽ là lúc mới khai giảng, tôi và Bảo Nhi xem Triết Dân biểu diễn, sau đó gặp Bùi Kỷ Trung, đôi bên cãi nhau một trận.

Tấm hình không đẹp lắm, hình như là lúc Triết Dân vừa mới lên sân khấu, tôi đang hò hét điên cuồng, thế là bị chụp, trông rất xấu.

Nhưng tôi không hiểu nổi, xấu như thế này tại sao Bùi Kỷ Trung lại giữ làm hình nền.

Chả lẽ Bùi Kỷ Trung thật sự thích tôi? Hoặc chỉ vì tôi thích Triết Dân nên
cậu ta nổi lòng háo thắng muốn cua được tôi, bởi cậu ta có nhiều bạn gái mà.

Tại sao cậu ta lại thích tôi trong khi có nhiều người đang theo đuổi cậu ta?

Lần đầu tiên khi gặp Bùi Kỷ Trung, tôi chỉ là một con vịt xấu xí.

Cậu ta thích tôi ở điểm nào?

Tôi nhìn bức hình mà nghĩ ngợi, hay là thích mình thật?

Nhưng tôi lại xem đó là một trò đùa.

Có lẽ sau này tôi phải đối xử với cậu ta tốt hơn, không nên gạy sự với cậu ta mãi.

Nhưng khoan đã, còn Triết Dân thì sao? Rõ r