Ring ring
Nữ Hoàng Huyền Thoại

Nữ Hoàng Huyền Thoại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325840

Bình chọn: 7.5.00/10/584 lượt.

r/>- Phải rồi, không biết bạn ấy bây giờ ra sao, đã 7 năm rồi còn gì. (tóc vàng)

Không ai bảo ai, cả 3 tự nhiên sờ lên sợi dây chuyền hình bông tuyết trên cổ mình.

……..

Cuộc nói chuyện của 3 cô gái kéo dài thêm mấy phút rồi họ cùng kéo nhau lên lớp, trong đầu vẫn là những kế hoạch sắp tới.

* * *

Trên chiếc ghế sofa tại phòng khách, Bin đang ngồi, lặng im, suy tư. Sau khi đưa nó về phòng nghỉ ngơi, anh vẫn không ngừng suy nghĩ về chuyện
xảy ra khi nãy, lần đầu tiên anh thấy Bi như vậy, chẳng hiểu vì sao,
điều đó khiến anh không thể nào ngừng trách bản thân mình vì đã không
bảo vệ được nó. Hơn bao giờ hết, anh cảm nhận như mình chẳng hiểu gì về
nó cả, điều gì khiến nó mất bình tĩnh đến vậy, và không lẽ mỗi lần tức
giận nó sẽ có biểu hiện như thế sao? Anh không biết, vì từ nhỏ chưa bao
giờ anh thấy nó tức giận vì 1 điều gì cả. Nhưng tại sao tên Thiên Vũ gì
đó lại làm nó bình tâm lại được, hắn có quan hệ gì với nó? Có lẽ Yến có
thể cho anh câu trả lời.

”ngày xưa khi còn bên nhau sao không nói gì

Để giờ đây em yêu quay vội đi…”

- Gì vậy? (Bin nhanh chóng bắt máy)

[ Bi sao rồi? '> (là Kan)

- À, đang ngủ

[ ừ, bọn tớ đang đến nhà cậu đây'>

- ờ. Biết rồi

10 phút sau, Kan, Bun và Yến có mặt tại phòng khách nhà Bin.

Căn phòng khách rộng rãi, sáng sủa sơn độc 1 màu kem lạnh lẽo (giống phòng
ăn), vài chậu cây cảnh đáng giá bạc tỉ được đặt sát các góc tường. Giữa
căn phòng kê bộ bàn ghế khá đồ sộ làm từ gỗ quý đen bóng tạo nên vẻ sang trọng và nổi bật. Phía bên phải, gần cửa ra vào là nơi kê bộ bàn ghế
sofa màu kem, cũng là nơi có 4 con người đang ngồi nhìn nhau nãy giờ.
Không khí có vẻ không mấy thoải mái, bất chợt Yến lên tiếng:

- thôi được rồi, muốn biết gì thì các cậu hỏi đi, làm ơn đừng nhìn tớ bằng ánh mắt đó, nổi hết da gà.

- Tốt. (Bin có lẽ nãy giờ chỉ chờ câu nói này của Yến)

- Nhưng nói trước, tớ chỉ nói những gì có thể thôi, giờ thì hỏi đi.

Bin đặt nhẹ cốc cà phê xuống bàn, ngả người dựa lưng vào thành ghế khuôn
mặt không chút biểu cảm, Kan và Bun cũng có tư thế tương tự làm Yến cảm
thấy mình như sắp bị hỏi cung chứ không phải đang nói chuyện nữa.

- Vậy Ly đã làm gì Bi mà khiến cô ấy tức giận đến vậy? (Kan khởi động trước)

- Việc Bi rất yêu ba mẹ cậu hiểu chứ Bin? ( Yến không trực tiếp trả lời mà nhìn Bin hỏi)

- Đương nhiên tớ biết. (Bin trả lời bình tĩnh)

- Và nó vô cùng quý trọng khuôn mặt? (Yến tiếp tục)

- Phải, vì ba tớ từng nói khuôn mặt Bi rất giống mẹ, như vậy… không lẽ… (Bin có vẻ đã phần nào đoán được nguyên nhân)

- Ly đã mắng nó mồ côi, không đủ tư cách đi cùng các cậu, và con nhỏ còn tát nó.

RẦM! Kan đập bàn đứng bật dậy, mặt đỏ bừng vì tức giận:

- Tớ sẽ giết chết con nhỏ đó.

- Cậu bình tĩnh nghe Yến kể hết đã. (Bun kéo Kan ngồi xuống)

- Có 1 điều, có lẽ các cậu không biết… mỗi khi Bi quá tức giận thì nó đều cố gắng kiềm chế và nếu thời gian quá lâu sẽ khiến cơ thể bị tổn thương nghiêm trọng, đặc biệt là tim.

- Sao tớ lại không hề biết điều này? (khuôn mặt Bin đã lạnh băng)

- Có lẽ vì khi ở bên cậu, Bi chưa bao giờ phải tức giận vì điều gì cả, nên cậu chưa nhìn thấy biểu hiện đó của nó.

- Vậy cậu thấy rồi? ( Bin hơi chau mày) – Phải, mấy năm về trước.

- Vậy cái tên Thiên Vũ gì đó là ai, sao hắn ta có thể… (haha, hình như đây mới là điều Kan quan tâm thì phải)

- Anh ấy là Trần Thiên Vũ, bạn của tớ và Bi và có lẽ là người thứ 2 có
khả năng giúp Bi bình tâm trở lại, nhưng tốt hơn các cậu đừng hỏi tớ
người thứ nhất là ai. ( Yến như đọc được suy nghĩ của 3 người đối diện)

Dù rất muốn biết nhưng Yến đã nói vậy nên cả 3 cũng đành im lặng. Yến tiếp tục:

- Cũng đừng hỏi tại sao anh Thiên Vũ làm được điều đó vì chính tớ cũng
không rõ. Nhưng có 1 điều có lẽ các cậu nên biết… Thiên Vũ… rất yêu Bi.

- YÊU?

Kan và Bun giật mình đồng thanh, nếu đó là sự thật thì 2 anh chàng này sẽ
có 1 đối thủ vô cùng nặng kí rồi, vì anh ta cũng rất đẹp trai phong độ,
đặc biệt là có khả năng khống chế cảm xúc của Bi_ điều mà có lẽ 2 cậu
không làm được. Tất nhiên Yến hiểu 2 chàng này đang lo lắng điều gì, nhỏ mỉm cười tinh quái:

- Sao vậy? 2 cậu cần gì phản ứng mạnh thế?

- Ơ… gì mà phản ứng mạnh chứ. (Bun đã bắt đầu đỏ mặt)

- Thôi, 2 cậu không cần giấu đâu, tớ cũng đoán được rồi. Và tớ muốn nhắc
nhở điều này, Bi sẽ không dễ dàng mở trái tim mình ra với ai đâu… kể cả 2 cậu, tuy nhiên tớ rất hi vọng 1 trong 2 người sẽ làm được điều đó. Theo tớ nghĩ chắc cả 3 người đều đã nhận ra điều gì đó trong ánh mắt và nụ
cười của Bi đúng không, hãy xóa mờ nó, và nếu ai làm tổn thương đến cậu
ấy thì dù là bất cứ ai tớ cũng không để yên đâu. (hơ hơ, lời ”đe
dọa” này hình như hơi giống của anh Bin nhà ta thì phải)

Kan
và Bun nuốt từng lời châu ý ngọc