
br/>Anh biết tại sao cô lại lo lắng như vậy.
Nhưng từ trước tới nay, anh và mọi người đều ngầm giúp Vy Anh và Duy Phong để hai người họ có cơ hội gần nhau nhiều hơn.
Anh tin việc mình làm là đúng. Hai người họ…phải là của nhau.
Đầu tiên, anh đã cố tình để di động ở bàn và…giả vờ ngủ.
Vì anh biết kiểu gì hai nhóc em quậy phá đó cũng lấy nghịch.
Bước đầu tiên, anh đã thành công – Vy Anh có số của Duy Phong.
Lần thứ hai , cái hôm trời mưa .
Thật ra hôm ấy tài liệu anh đã có sẵn ở công ty nhưng vẫn cùng Trúc Vũ diễn kịch để gạt Vy Anh tới văn phòng một mình.
Nhưng điều khó nhất là làm sao để Duy Phong chịu tới. Một công ty luật chỗ anh làm sao mà hợp tác được với tập đoàn lớn như K.P.
Vì vậy, anh đã phải tốn bao nhiêu thời gian để làm bạn thân của Duy Phong…như đã gạt Vy Anh.
Mọi việc diễn ra tuy khó khăn nhưng vẫn thành công, điều đó bởi còn nhờ một tên tay trong cực kì mưu mô nữa – Thư kí Hoàng.
Hôm đó, anh đã bảo bên anh có một vụ
kiện lớn có liên quan tới tập đoàn K.P, tất nhiên tổng giám đốc Duy
Phong bận như thế nên sẽ ko trực tiếp đến lấy. Nhưng thư kí Hoàng đã tìm một cách nào đó đẩy Duy Phong đi.
Anh và Trúc Vũ… đẩy Vy Anh đi .
Lần đó, anh đã để lộ một điều nhưng Vy Anh cũng ko để ý …
” Em có biết gì về Hoàng Duy Phong ko ? ”
” Cái gì ? Em đi lùng những thứ đó xem ? Thế số điện thoại của cậu ấy đâu ? Em có cơ mà.”
Vy Anh cũng ko hề thắc mắc tại sao anh biết điều đó….
Tất nhiên, lần ở quán Mun cũng ko ngoại lệ.
Đằng sau sự trùng hợp là sự sắp đặt.
Mun cũng đứng sau việc này, chính cô ấy báo cho anh Duy Phong tới.
Và lúc ra về, một lần nữa Vy Anh bị gạt để về cùng xe với Duy Phong.
Cứ như thế…
Mạnh Vũ và Trúc Vũ cũng ko hề leo núi….
Nhưng Trúc Vũ cũng giống anh, bị sơ hở và Vy Anh…ko hề phát hiện…
” Lúc anh Huy về là còn sớm mà sao bọn tớ đợi mãi có thấy hay người đâu. ”
Lúc tôi tỉnh dậy đã là 8 giờ tối, lững thững bước ra phòng khách uống nước .
Mẹ vẫn đang còn xem tivi, thấy tôi thì hỏi :
- Con mệt hay sao ngủ từ lúc chiều vậy ?
- Vâng, con hơi mệt.
- Có muốn ăn gì ko ? Bữa tối mẹ để dưới bếp ấy.
- Thôi mẹ ạ, con uống sữa rồi học bài đây.
Mẹ chỉ gật đầu nhưng hình như là đang quan sát tôi.
Cũng may tôi đã cất hết giày thật kín trong tủ. Huh ? Giày ?
Tôi vội vàng vào phòng xem lại…Quả đúng là có rất nhiều giày…
Vậy những chuyện xảy ra hoàn toàn là có thật…Ko phải mơ.
” Từ bây giờ, hãy để tôi theo đuổi em. ”
Ánh mắt anh ấy, những hành động của anh ấy…đến bây giờ, tôi vẫn còn hoang mang và ko thể tin được.
Giống như lần đầu tiên thấy anh, tôi cũng đã ko thể tin được lại thật sự tồn tại một người như thế.
Nhưng dù thế nào thì từ lúc chiều tới giờ, tôi ko tự chủ được mà cứ cười một mình .
Chờ đợi không đáng sợ, điều đáng sợ nhất là không biết phải chờ đến bao giờ.
Và điều đó …đã đến rồi dù có theo cách đột ngột và đầy choáng váng.
***
- Vũ, tới đây anh nói một chuyện.
Trúc Vũ đang học bài, bị quấy rầy thì càu nhàu :
- Em đang tập trung giải bài toán này cho xong đã. Khó kinh điển.
Nguyễn Huy tỏ vẻ xem thường :
- Môn toán là cái môn dễ nhất.
Trúc Vũ bĩu môi :
- Em biết anh giỏi, được chưa.Giờ để yên cho em học, ko em mách mẹ cho mà xem.
Nguyễn Huy đưa tay lên miệng ra dấu im lặng, cẩn thận quan sát rồi đóng cửa phòng lại :
- Chuyện liên quan tới Duy Phong và Vy Anh.
Ngay lập tức , Trúc Vũ quăng bút, vẻ mặt đầy chăm chú .
- Cô Diệp hình như đã phát hiện ra điều gì đó. – Nguyễn Huy đứng khoanh tay.
- Thì sao đâu ? Về chuyện này hai mẹ làm gì mà khắt khe đâu ? – Trúc vũ tỏ ra là người có kinh nghiệm.
Nguyễn Huy tự đánh nhẹ vào trán mình :
- Quên mất, mấy việc này em ko biết.
- Hả ? Việc gì cơ ?
- Ko. Cô Diệp có cái nhìn hơi tiêu cực về Duy Phong và Vy Anh .
- Ý anh là cô Diệp ko muốn hai người đó
quen nhau – Trúc Vũ cau mày, cô Diệp là một người mẹ cực teen và cực tâm lí. Chính cô là người ủng hộ Trúc Vũ và Mạnh Vũ , cũng chính cô mà mẹ
Thủy hiểu con cái hơn nhiều. Vậy thì đâu có lí do nào để cô ko muốn Duy
Phong và Vy Anh quen nhau ?
- Tệ hơn nữa là cô ấy sẽ ko cho phép và ngăn cấm. Em hiểu chúng ta nên làm gì rồi chứ ?
- Ngầm giúp đỡ và đồng thời che giấu.
***
Duy Phong dựa người vào ghế xoay, ngón tay di chuyển trên màn hình màu trắng.
” Vy Anh, ngủ ngon. ”
Lần này thì cô bé ấy biết số điện thoại
thật sự của anh rồi chứ. Nhưng cùng lúc ấy, chiếc di động màu đen báo có tin nhắn mới : ” Anh Duy Phong, anh ngủ ngon ”
Và đêm đó, hai người ấy cuối cùng chẳng có ai là ngủ ngon được cả.
***
Giờ ra chơi, Trúc Vũ nhìn t