
t qua chiếc tivi còn đang chiếu bộ phim hoạt hình nhí nhố, ánh mắt sâu thẳm đan xen những cảm xúc khác nhau .
Giọng nói anh có phần âm u :
- Con hi vọng là mẹ sẽ không để việc này xảy ra lần nữa !
Hãy cứ để Bé con từ từ nhớ ra mọi chuyện…
Bà Hoàng mỉm cười gật đầu, nụ cười len lỏi những tia đau lòng :
- Con trai, yêu con dâu của mẹ nhiều vào nhé !
Anh im lặng, vẻ mặt mang nét trầm tư…
Một lúc sau, đưa tay lấy ly kem vẫn còn nguyên trên bàn, anh đứng dậy nhìn bà Hoàng :
- Mẹ cũng đi ngủ sớm.
***
Treo lơ lửng trên cao, ánh trăng mờ ảo ban phát hàng ngàn tia sáng tinh tú bao quanh căn biệt thự trắng tráng lệ…
Căn phòng có những bức tường được phối màu tươi sáng.
Chiếc rèm cửa sổ màu vàng nhạt được những cơn gió hè lướt qua làm lay động.
Vũ Vũ : Anh Duy Phong nhà cậu quá lắm ! Dám hạ nhục hai đứa mình như thế. Thật không chấp nhận nổi !!!
Tôi ngồi trước máy tính, hậm hực mà đem
hết mọi chuyện kể với Trúc Vũ qua Yahoo , đương nhiên là nhận được sự
ủng hộ rất lớn từ Vũ.
Vũ Vũ : Vy Anh ! Cậu phải vùng lên . Cậu phải cho anh Duy Phong thấy cậu mạnh mẽ cỡ nào !
Cỡ chữ của Trúc Vũ lớn đến nỗi chỉ một câu đã chiếm gọn hết màn hình .
Cơn tức giận đọng ứ lại khiến mặt tôi hằm hằm, gõ chữ ầm ầm như muốn đập nát luôn cả bàn phím.
Kem Bebe : Tất nhiên ! Rồi tớ sẽ cho anh ấy thấy, thấy rõ là đằng khác !!!
Vũ Vũ : Đúng thế ! Đúng thế ! Vy Anh của tớ, từ giờ trở đi cậu phải như thế nhé. Không được dễ bảo như thế nữa
đâu. Đừng để càng về sau càng nép mình dưới anh ấy.
Kem Bebe : Hứ, Vũ ơi là Vũ ! Tớ chưa bao giờ sợ anh ấy cả. Nói cho cậu biết nhé, anh ấy mới là người sợ tớ gần chết ấy chứ.
Vũ Vũ : Thôi Vy Anh, cậu không cần như thế đâu.
Kem Bebe : Thế nào hả ?
Vũ Vũ : Nói láo chứ gì ! Cậu giỏi như thế sao hôm ở sân bay lại diễn cảnh thê thảm vậy ?
Lúc ở sân bay…trước mặt mọi người bị anh một tay kéo tuột đi…
Mặt tôi liền tối sầm nhưng tay vẫn đánh máy lia lịa.
Kem Bebe : Cậu thôi đi nhé. Đấy là do tớ hiểu chuyện. Cậu nghĩ thử xem, nếu hôm ấy tớ phản kháng thì anh ấy sẽ
rất mất mặt. Ai lại để bạn trai mình như thế. Không gì thì anh ấy cũng
là Hoàng Duy Phong mà. Duy Phong bất bại gì chứ, bại dưới tớ từ lâu rồi.
Vũ Vũ : Vy Anh à, cậu quay về trái đất
với tớ đi. Ở trên sao hỏa bây giờ người ta hay phóng tên lửa lên đấy
lắm, cẩn thận không là dính đấy. Sao cậu toàn nói những điều mà người
tin là không hề tồn tại thế hả ? Tớ dám cá là chỉ cần anh Duy Phong ho
nhẹ thì hồn vía của cậu đã bay xa rồi.
Hứ ! Gì mà anh ấy ho nhẹ thì tôi đã thất xiêu như thế chứ !
Trúc Vũ coi tôi là cái gì đây ! Lá gan của tôi bé tí thế thôi sao ?
Thật nực cười !
Nói năng nhảm nhỉ và không đúng sự thật một chút nào cả !
Phải là …chỉ cần nhìn thấy ánh mắt sẫm màu nguy hiểm của anh ấy là tôi…chết đứng rồi …
Bặm môi lại, tôi gõ chữ một cách hùng hồn.
Kem Bebe : Được rồi ! Cậu cứ chờ nhé
Trúc Vũ mắt to. Vy Anh này sẽ cho Hoàng Duy Phong kia rơi vào thảm cảnh
không bao giờ gượng dậy nổi. Đến lúc đó, Trúc Vũ mắt to thân yêu đừng có ngạc nhiên vì chuyện thường này nhé !
Đánh xong dòng chữ đó, đột nhiên tôi bật cười khoái chí cứ như là anh đã thê thảm lắm rồi !
Vũ Vũ : Haiz …Vy Anh à, tớ thấy trình độ tự sướng của cậu cao như thế hay là tìm Nguyễn Phương so tài xem.
Kem Bebe : Cậu im ngay !!!!!!!!!!!!
Người tầm thường như cậu thì làm sao hiểu được người cao siêu như tớ hả. Cậu còn ăn nói linh tinh nữa tớ sẽ bay qua đánh cậu tơi bời đấy nhé !
Vũ Vũ : Hahaha. Làm ơn đi Vy Anh ngây
thơ của tớ. Cậu nghĩ tớ dễ bị dọa nạt như cậu à ? Lấy tớ làm gương đi ,
tớ nhé, nói một thì Mạnh Vũ không dám cãi hai, mà tớ nói hai thì đố anh
ấy dám cãi một.
Tôi xí một tiếng đầy khinh thường !
Kem Bebe : Tưởng gì ! Duy Phong nhà tớ cũng ngoan như thế đấy. Tớ mà đã không nói thì anh ấy cũng chẳng dám cãi nhé !
Vũ Vũ : Vy Anh à, cậu không nói thì còn có gì để cãi đây ??? !!!
Trúc Vũ thêm và dấu than cảm thán đầy não nề phía sau…
Vũ Vũ : Vy Anh, Vy Anh, Vy Anh ! Cậu là sướng nhất đây ! Ngày ngày được ngắm anh Duy Phong đến chán chê !
Kem Bebe : Ừ, haha. Rất sướng !
…….
Gì thế…Tôi vừa nói gì cơ…
Thật mất hình tượng…Sao vừa rồi lại có thể phấn khích thái quá như thế !
Đáng lẽ ra phải như thế này …
Kem Bebe : Vũ ơi, thật ra tớ cũng không
hay nhìn anh ấy đâu. Tớ làm gì có thời gian ! Mà cậu cũng biết đấy, trai đẹp xung quanh bọn mình đâu thiếu gì nào !
Vũ Vũ : Cậu hà tất cứ phải nói láo làm
gì ? Vâng, trai đẹp không thiếu nhưng mà không ai đẹp bằng anh ấy ! Trời ạ, càng nói càng tức ! Cậu làm sao mà lại được anh ấy thích nhỉ !!!!
Kem Bebe : Hứ, cậu phải hỏi tại sao tớ có thể thích người như anh ấy mới đúng. Cậu không biết anh ấy tệ hại như thế