Người Yêu Thích Giả Ngốc

Người Yêu Thích Giả Ngốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324965

Bình chọn: 8.00/10/496 lượt.

há ~~” Cậu ngẩng đầu trừng mắt nhìn
ông anh. “Đừng nói cho em anh lại thương tâm, anh lại không thiếu phụ
nữ…” Nhưng cậu bỗng nhiên im lặng, phát hiện ông anh của mình râu không
cạo, đầu tóc rối bời, ánh mắt tối tăm, cảm giác rất tang thương. Cảnh
Thiếu Hoa ném báo đi, nghiêm nghị run sợ mắng: “Chết tiệt! Anh thật đúng là thương tâm sao? Gặp quỷ!”

Cảnh Chi Giới không phủ nhận. “Em ngồi một lát, anh nấu đồ cho em ăn”

“Wow…” Mắt Cảnh Thiếu Hoa trừng thật to. “Anh muốn nấu đồ cho em ăn?” Thật hiếm lạ. “Anh bảo em tới vì nấu đồ cho em ăn!?” Tại sao, bỗng
nhiên vui vẻ thân thiện như vậy.

“Em giúp anh ăn thử thứ này…” Cảnh Chi Giới bước vào phòng bếp.

Thiếu Hoa hoang mang đợi một tiếng đồng hồ, bỗng nhiên, cậu chợt ngồi dậy, lại là mùi vị này!? Chết tiệt ~~ Món trứng tráng! Anh tại sao lại
học Nhân Nhân!?

Cảnh Chi Giới bưng món ăn ra, trên bàn chất đầy giấy tờ, anh vung tay lên, quét toàn bộ đồ rơi xuống đất, dọn ra không gian để món ăn, Cảnh
Thiếu Hoa trừng mắt nhìn món ăn kia, oa a ~~ tại sao gần đây tất cả mọi
người đều món ăn cho cậu ăn?

“Ăn thử xem” Cảnh Chi Giới đưa đũa cho cậu. Thấy Cảnh Thiếu Hoa ăn, anh hỏi: “Sao? Giống không?”

Cảnh Thiếu Hoa nhăn mày. “Em lần trước ăn khen nhiều hơn!”

Cảnh Chi Giới ngồi xuống, bỗng nhiên rất mệt mỏi co quắp ngồi trên ghế sofa.

Cảnh Thiếu Hoa vừa ăn, vừa nghiêng mặt đánh giá anh trai. Cậu chưa
từng thấy anh trai có vẻ mặt ỉu xìu như vậy, cho tới nay cậu cũng rất
thần tượng bộ dạng của anh, nhưng, quái, cậu cảm giác anh trai hình như
là lạ.

Cảnh Thiếu Hoa cắn chiếc đũa, hỏi rõ: “Anh sao vậy?”

Tay phải Cảnh Chi Giới phủ lên trán, nhắm mắt lại không lên tiếng.
Tuần sau cô sẽ phải kết hôn, món ăn này còn làm không được , rốt cuộc
vấn đề ở đâu? Cảnh Chi Giới tiếp xúc với G.B ở Mỹ, kế hoạch của anh cũng không thuận lợi, anh không sợ khó khăn, chẳng qua là chuyện này khó
giải quyết hơn anh tưởng tượng. Anh không lên tiếng, mệt mỏi im miệng
không nói.

Bộ dáng mệt mỏi trầm tĩnh của anh bỗng nhiên làm Cảnh Thiếu Hoa sợ
hãi, cậu đánh giá bộ dáng chán chường của anh trai, vừa nhìn quanh phòng khách lộn xộn, còn có TV bị anh phá hỏng, cùng với tiếng mưa rơi liên
miên không dứt ngoài cửa sổ, bỗng nhiên, cậu gọi –

“Chết tiệt!”

Cảnh Chi Giới giật nảy người, ngạc nhiên trợn mắt trừng cậu. “Em làm
sao!?” Anh giận trừng Thiếu Hoa, nhìn thấy Thiếu Hoa biểu tình cứng
ngắc, dùng một loại ánh mắt kỳ quái đánh giá anh.

“Này!” Thiếu Hoa tức giận, nói lắp bắp. “Thất… Thất tình… Có cái gì…
Sinh… sinh mạng rất đáng quý… Cái kia… Tự sát phải nói trước…”

Cảnh Chi Giới ngơ ngẩn, bỗng nhiên hiểu sợ hãi trong mắt Thiếu Hoa,
cậu sợ anh trai này của mình sẽ giống ba mẹ nghĩ luẩn quẩn. Một cảm giác ấm áp thấm nhuận tâm khảm, Thiếu Hoa đang lo cho anh trai này. Mặc dù
hành động của cậu quái đản, thích ngỗ nghịch lời anh, nhưng giờ phút này Cảnh Chi Giới chợt hiểu ra, em trai thương yêu anh.

Cảnh Chi Giới chấn lại tinh thần, ngồi thẳng, đoạt lấy đôi đũa trong
tay Thiếu Hoa. “Ai muốn chết? Làm ơn ~~” Anh thử ăn trứng tráng. “Anh
của em phải sống lâu trăm tuổi!”

“Hừ! Tai họa ngàn năm đó…” Cảnh Thiếu Hoa mắng.

Cảnh Chi Giới cười to, thực sự bại vì em trai mình.

~~***~~

Trước hôn lễ một đêm, vì sao lấp lánh, ánh trăng như bạc.

Úy Nhân Nhân lái xe về nhà thu dọn đồ đạc, cô bật toàn bộ đèn trong
nhà, vì chuẩn bị hôn lễ, gần đây hầu hết đều ở chỗ cha mình. Nhân Nhân
ném chìa khóa xuống, đi tới trước bể cá, khom người nhìn chăm chú bọn
cá, cô cho thức ăn vào, nhìn cá tranh giành thức ăn.

Ngày mai cô chính thức thành vợ Xa Chân Phàm, mà Cảnh Chi Giới trở
thành bí mật dưới đáy lòng cô. Ánh mắt Nhân Nhân tối sầm, đáng tiếc bọn
họ không có chụp ảnh chung để cô làm kỷ niệm.

Cô ngồi trước bể cá, nghiêng mặt dán vào bể cá lạnh như băng, cô nhắm mắt lại, lỗ tai nghe thấy tiếng máy lọc nước kêu re re. Cô trống rỗng
thở dài một hơi, chẳng bao giờ cảm giác tịch mịch như thế, bất đắc dĩ
như thế. Nhân Nhân cảm giác trong khoảng thời gian này, sau khi tách
khỏi tình yêu, cô thật giống như cũng trở thành một con cá, cô thật
giống như lắng xuống đáy biển rất đen rất sâu không có đáy, nhiệt tình
của cô bị chôn vùi, cô rất trống không, trống không đến nước mắt cũng
chảy không ra. Cô chết lặng, cố mà xã giao với Xa Chân Phàm. Cô biểu
hiện dửng dưng, ngay cả đám cưới cũng không mời bạn bè. Cô biểu hiện rất thờ ơ, vô cùng hợp tác, song trong lòng cô rất nhớ rất nhớ anh…

Nhớ anh quá… Nhớ quá. Nhân Nhân ôm chặt bể cá anh yêu mến, gương mặt
dán sít sao vào bể cá, phảng phất như vậy là có thể có chút liên lạc với anh, bỗng nhiên chuông cửa vang lên.

Nhân Nhân xoay người đi mở cửa, nhìn qua khe cửa, cô thất thần. Người cô nhớ mong đang đứng ở ngoài cửa.

“Mở cửa!” Cảnh Chi Giới ngăn nhìn cô qua cửa sắt ngăn cách.

Kinh sợ với giọng nói gần như ra lệnh của anh, Nhân Nhân lặng một
giây mới nghiêng


The Soda Pop