
?
- Phải tôi sẽ khiến chị sống mà không dám nhìn mặt ai.
Vừa dứt lời thì một đám người xuất hiện, chúng vây quanh nó và bắt đầu tấn công nó nhưng nào đâu được như ý con người ta. Nó chẳng thèm làm gì mà ung dung ngồi đó và một mạng lưới đã được dưng lên, những tên đó va phải đều bị bất tỉnh mà không biết lí do.
- Xin lỗi vì không như mong muốn của cô nhé Lin....Căn nhà này tất cả đều do tôi thiết kế mà. Tôi chẳng bào còn gì các người không thể làm gì tôi đâu. Cái suy nghĩ trẻ con đó của cô thậm chí sẽ mãi mãi không được thực hiện đâu Lin.
Nó chắc như định đóng cột đứng dậy rồi cầm cái hộp ngay phía dưới nó ngồi xuống. Trước khi đi nó còn để lại cho họ vài lời cảnh cáo.
- Nói rõ nhé Lin cô sẽ không bao giờ có đk Phong...còn Suri nhãi con cũng ko bao giờ có được gia sản của tôi đâu cuối cùng là ngươi Will ngươi cũng không bao giờ đánh bại được ta. Tất cả các người chỉ là một lũ thất bại mà thôi.
Nó bỏ đi để lại ba con người đang nhìn nó tức giận, riêng Will thì cậu không có ngạc nhiên mà trái lại thích thú với nó.
Tại nhà Ken, nó đến nhà cậu, tiến thằng lên phòng của cậu vì biết cậu vẫn đang ngủ. Nó lật tấm chăn lên rồi nhìn Ken.
- Có thể thoải mái mà ngủ vậy sao?
Nó ngồi xuống cạnh Ken, đưa tay lên chạm vào má cậu, nó khẽ mỉm cười.
- Anh vẫn vậy nhỉ? Vẫn cứ như ngày nào chỉ mỗi cái là em không thể như ngày đó được. Có phải em đã đi quá sa và không có điểm dừng?
- Vậy thì hãy dừng lại và ở bên anh đi Tiểu Anh.
Ken túm lấy bàn tay thon nhỏ, mịn màng của nó rồ kéo nó xuống nằm bên cạnh, cậu ôm chặt nó như sợ đánh mất nó. Nó quay vào nhìn Ken, và hỏi cậu một câu.
- Chúng ta sẽ ra sao đây?
- Sẽ chẳng ra sao cả. Cứ thế này một lúc thôi được không Tiểu Anh?
- Ừ....
Nó mỉm cười, đã lâu rồi nghỉ ngơi một chút cũng không sao, nó nhớ đến việc mình đến đây làm gì thì nó lại lên tiếng.
- Ken này em muốn nhờ anh một chuyện.
- Chuyện gì vậy?
- ............
Không biết nó nói với Ken cái gì nhưng cậu chỉ gật đầu đồng ý rồi hôn nhẹ lên làn môi mềm của nó. Cậu đứng dậy rồi đi thay đồ. Nó ngồi dậy và cài thiết bị nghe lén ở phòng Ken. Nó đang mưu tính điều gì đây. Nhưng xin hãy dừng lại ở đây thôi. Đừng tiếp tục mà.......
*William Anderson là ông chùm mafia Mĩ, là đối thủ ngang hàng với nó, thông minh, ma ranh không kém gì nó. Có thể nói, nó-Ken-Conan-William là những tay khó xơi nhất.
Nở nụ cười ma mị, nó đang dự tính điều gì đây có thật là mọi thứ đều nằm theo kế hoạch của nó không? Hay chỉ là nó nghĩ thế. Ken quay trở lại, cậu ôm và hôn nhẹ lên chán nó.
- Em có muốn đi ăn cùng anh không?
- Em phải đi gặp Conan rồi. Tiện thể cho em mượn Lucy một thời gian nhé?
- Ừ....Cứ làm gì em thích đi.
- Cảm ơn anh.
Nó ôm Ken rồi cũng bỏ đi và tiến đến điểm hẹn với Conan. Gió lúc này thổi mạnh, tóc nó bay bay trong làn gió.
- Đến rồi sao?
- Ừ.....
Hai người ngồi cạnh nhau, ánh mắt họ đang hướng về phía xa xăm. Nó quay sang nhìn Conan, nó không thể phủ nhận rằng trước đây nó từng thích COnan.
- Chuyện của hai chúng ta?
- Ừ...xin lỗi em Tiểu Anh.
- Không có gì đâu. Lúc đó em biết vì sao anh phải làm vậy mà. Jack này em có thể nhờ anh một chuyện không?
- Chuyện gì em cứ nói đi.
- ...................
Nó lại nhờ Conan tiếp, không biết nó đag âm mưu cái gì. À...chỉ mình nó mới gọi Conan là Jack thôi đó nhá. Cả hai ngồi một lúc lâu, chính Conan cũng không thể ngờ cô gái dễ thương ngày nào nay lại như vậy nữa.
- Em phải về rồi.
- Ừ....
- Lần sau gặp lại chắc chúng ta sẽ không còn như vậy nữa đâu.
- Ừ....
- Em mong anh sẽ làm nó vì em.
- Ừ.....
Nó đi luôn, rốt cuộc nó đang suy tính điều gì?
Ohechi lúc này đang ở Mĩ, vẫn căn nhà âm u lạnh lẽo đó, vẫn cái hàn khí khiến đối phương phải run sợ. Ohechi đang uống rượu cùng với một cô gái khác, không biết là ai nhưng vẻ quen biết đã lâu rồi. Người con gái đó mang một phong cách rất tây, rất cổ điển. Vẻ lịch sự khác thường.
- Bà quay lại đây vì mục đích gì?
- Tôi muốn gặp Tiểu Anh và Phong.
- Tôi mong bà không làm gì ngu ngốc với Tiểu Anh....
- Câu đó phải là tôi nói mới đúng chứ?
- Hãy giữ lời hứa của mình và tránh xa con bé ra. Tôi đã tạo ra một con búp bê chỉ biết tuân lệnh nhưng bà đã khiến cho con búp bê đó phẫn nộ và quay lại hại cả ba của nó.
- Vậy sao?
- Tôi sẽ một lần nữa để con bé tránh xa bà.
- Vâng cứ tự nhiên nhưng liệu ông có làm đk ko đây?
Người phụ nữ đó cười tà mị, bà ta đứng dậy rồi bước đi. Ohechi không biết phải làm gì nữa ngoài mong sao cho nó đừng gặp bà ta.
- Người định làm gì tiếp theo đây?
- Ta sẽ bắt đầu tiêu diệt tất cả từng người mộ