Disneyland 1972 Love the old s
Người Con Gái Đáng Thương!

Người Con Gái Đáng Thương!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324143

Bình chọn: 7.00/10/414 lượt.

Chiếc xe lăn bánh và rời khỏi sân bay. Trong xe, một cô gái với mái tóc nâu đen dài và suôn mượt được làm xoăn nhẹ ở đuôi tóc. Tay chống cằm, cô nhìn ra ngoài, đầu dựa vào cửa kính và cất tiếng nói.

- Tôi phải học ở đâu vậy?

- Thưa tiểu thư người sẽ học ở trường Black Moon (BM). Đó là ngôi trường danh giá nhất VN.

Trợ lí của cô gái nên tiếng. Cô trầm ngâm suy nghĩ rồi nên tiếng.

- Hình như tôi từng nghe cái tên đó ở đâu thì phải?

- Là trường do ông chủ là chủ tịch nên vì vậy nó cũng chính là trường thuộc quyền của tiểu thư.

- Cảm ơn.

Nụ cười thoáng hiện qua trên đôi môi đỏ tự nhiên của cô. Chiếc xe dừng ngay trong sân trường Black Moon. Mọi người dường như ko để ý vì đang mải ngắm giai đẹp. Người trợ lí nhanh chóng xuống xe và chạy về phía đối viện mở cửa cho cô gái. Cánh cửa mở ra, một cô gái bước xuống xe thì ngay lập tức chiếc ô đen được bật lên và che cho cô.

- Cái gì vậy?

- Da dáng công chúa sao?

Bọn con gái chê bai. Cô gái vẫn bước đi tự nhiên. Người trợ lí của cô cầm ô đi theo. Cô khác hẳn với bọn con gái khuôn mặt son phấn. Cô gái để khuôn mặt mộc vốn có của mình, mái tóc để xõa, cô mặc chiếc quần sót(đủ dài nhưng ko đến đầu gối) cạp cao màu đen cùng chiếc áo trắng cổ cao có ống tay phồng. Cô đeo balo đen, chân đi guốc cao 5 phân. Nhìn cô trông thật quyến dũ từ đầu đến cuối. Nhưng trong đám đông có một ánh mắt chẳng thèm bận tâm. Cô gái tiến đến phòng hiệu trưởng.

- Xin lỗi tiểu thư. Là do ko biết lên ko chuẩn bị trước cho cô.

- Ko sao.

Cô nở nụ cười hiền hậu làm ông hiệu trưởng chết mê mệt. Cô nhìn tờ lai lịch rồi đưa cho người trợ lí điền vào.

- Tôi sẽ học ở đâu?

- Học lớp 11A-1.

Vâng 11A-1 là một trong những lớp vip dành cho những người có IQ cao và có tiếng tăm lớn. Cô gái có vẻ hài lòng làm cho ông hiệu trưởng đang vã mồ hôi được thở phào nhẹ nhõm. Ông ta mạnh bạo.

- Vậy tiểu thư...

- Tôn Lữ NaUy.

Cô hiểu ý ông hiệu trưởng và trả lời ngay. Cô dùng đến cái tên này là để ko cho ai biết tên thật của mình. Rin-cô gái đứng dậy, ông hiệu trưởng đưa cô đến phòng học.

- TRẬT TỰ.....

Giọng bà cô nào đó rất đanh thép và khiến cho Rin muốn thủng màng nhĩ. Cô đứng trước cửa lớp mà thấy khó chịu vì nhiều thứ. Cánh cửa mở ra, Rin cùng ông Ht bước vào lớp trước sư ngạc nhiên của mọi người.



- Các trò...hôm nay lớp ta có một học viên mới. Các em hãy đối xử tốt với bạn.

Ông Ht mặt vênh lên trời. Rin nhìn họ, cô nên tiếng.

- Tôi là Tôn Lữ NaUy. Rất mong giúp đỡ.

Rin nở nụ cười, cô nhìn họ và nhận được sát khí từ 17 con người đang ngồi dưới lớp. Cô giáo nên tiếng.

- Em muốn ngồi chỗ nào?

- Vâng.

Rin cúi chào cô và đi xuống cuối lớp. Cô ngồi vào bàn cạnh cửa sổ, mọi người bàn tán.

- Chỗ đó là.....

Một học viên nên tiếng nhưng ko dám nói hết câu. Thầy hiệu trưởng đi mất, vừa lúc đó 3 người con trai bước vào lớp.

- Các em đến trễ.

- Chúng emcos vài việc bận thưa cô.

Một trong số đó cười hòa. Bỗng họ nhìn vào cái bàn vừa bị Rin cuỗng mất.

- Này cô kia.

Gin (Tiểu Phong) lên tiếng. Mọi người đều quay ra nhìn Rin nhưng cô đang nghe nhạc, mắt cứ dán vào một quyển truyện mà ko nghe thấy Gin gọi. Bỗng...

- Cô có nghe ko vậy?

Gin giật quyển truyện của Rin, cậu tức giận vì lần đầu tiên có đứa con gái dám lơ đẹp cậu. Rin lúc này mới ngước mặt nên nhìn Gin.

- Trả đây.

Cô trả lời lạnh gắt, mọi người giật thót tim khi Rin đáp lại Gin như vậy. Gin nổi giận.

- Cút ngay. Đây là chỗ của Ken.

- Trả lại đây.

Rin chẳng thèm để tâm đến câu nói của Gin, cô nhất quyết đòi quyển sách đó. Cô giật cuốn truyện đang nằm trên tay Gin và nói.

- Chủ nhân của chỗ này ko nên tiếng phàn nàn thì mong cậu đây hãy im lặng. Bây giờ đang trong giờ học và còn nữa...đừng có tự ý giật đồ của tôi như vậy.

Rin làm Gin tức điên nên. Cô ngồi xuống ghế, Ken(Kiệt) và Jum(Lôi Tử Âu) chẳng có phản ứng gì mà chỉ tìm chỗ ngồi vào. Suốt buổi học mà Gin cứ phóng lửa điện về phía Rin. Giờ ăn trưa, tại cantin.



Rin đi xuống phòng ăn, cô ngồi vào một góc, mọi người đều lánh xa vì sợ dính líu đến cô khi vừa nghe được tin động trời đất đó. Rin chẳng bận tâm, cô vẫn nghe nhạc, vừa lúc đó nhóm 3 người họ đi xuống cantin và Gin tiến đến cái bàn đó rồi giật cái tai nghe ra.

- Nói chuyện đàng hoàng đi.

- Bộ....Tôi và cậu còn gì để nói sao?

Rin trả lời một cách tỉnh bơ và giật lại cái tai nghe. Ken và Jum ngồi xuống rồi nhâm nhi tách cafe nóng và để mặc hai người này cãi nhau. Lúc này, đang nên đến đỉnh điểm thì "tách..." Có người chụp ảnh họ, cậu ta deo lên.

- Gin và cô gái này giống nhau chưa kìa.

Mọi người nghe thấy thì tò mò lắm và cũng xúm lại xem tấm ảnh. Gin tức giận nhưng