XtGem Forum catalog
Ngốc! Em Là Của Anh

Ngốc! Em Là Của Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327181

Bình chọn: 9.00/10/718 lượt.

là phần thưởng cho em. Như Phong trao quà tặng.

Woa xoài xanh đó mọi người, nước miếng chảy tới tận rốn rồi.

Sau khi hiểu ra dân chúng mới bất bình.

- Trời ơi! Khó thế hả thầy? Có câu đó dễ hơn ko ạ?

- Câu đố thứ 2: Con chuột đã làm thế nào mà giết chết được con voi?

Bên dưới 1 rừng chông xuất hiện.

- Gọi tao, tao trả lời. Thùy Dương nói lớn.

- Gọi ai đây thưa thầy?

- Tùy em, tôi chỉ chịu trách nhiệm trao giải thôi.

Nàng quay qua Thùy Dương ánh mắt như muồn nói lời xin lỗi, ko thể thiên vị được:

- Mời bạn Quỳnh trả lời. Mỉm cười thâm hiểm.

- Quỳnh thư kí lớp dứng lên, dõng dạc nói to: Vì con chuột nói với con voi rằng: Voi ơi, em đã có thai với anh, nên con voi vì cười mà chết.

haha cả lớp cười ầm ầm. Mặt Quỳnh đỏ dần lên. Ai chẳng biết Quỳnh với Minh voi là 1 đôi trong lớp chứ? Hạ Dương thật có mắt nhìn người.

- Rất hay, xin chúc mừng em đã nhận được 8 hộp sữa chua. Như Phong cười tười, giao cho bạn Quỳnh sữa chua làm ai nấy đều thèm nhỏ dãi.

Quyết chí phải giải được 1 câu, phần thưởng lớn như vậy chỉ sợ ko có cơ hội thứ 2

Chưa bao giờ sinh hoạt lớp lại vui đến thế. Mọi người ai cũng hớn hở ra mặt, ko còn sợ thầy chủ nhiệm, vừa ăn vừa nói cười thoải mái. Chung quy cũng vì tinh thần đoàn kết của lớp nàng quá cao, phần thưởng đuợc phân ra theo chính sách " 1 người vì mọi người, mọi người vi 1 người" nên ai cũng được ăn hết. Ông thầy này cũng khéo tính, biết rõ sở thích học trò như vậy, lại còn vận dụng triệt để. Lần thứ 2 có ấn tượng tốt đẹp về người thầy chủ nhiệm mới này. Chính thức chuyển từ gió bão đại ca sang Phong ca ca. Dù sao nghe cũng thân thiết hơn nhiều.

- Thưa thầy, em có thể về chỗ chưa ạ? Đã hết câu đố rồi ạ.Nhìn chúng bạn ăn nấy ăn để trong khi mình vẫn phải vắt sức lao động thế này mà ganh tị quá ha. Tức sùi bọt mép. Có làm mà ko có ăn, ông thầy này quả là hiểm nha, cố tình chọc nàng.

- Ừ cảm ơn em giúp đỡ, còn lại cứ để tôi.

- Câu đố cuối cùng này sẽ trao giải đặc biệt nhá. Kích thích hào khí của cả lớp, đồng thời liếc qua Hạ Dương 1 ánh nhìn khó hiểu : Cái gì con trai có mà con gái ko có?

Cả lớp lập tức đóng băng, đứa nào đứa nấy cứng đơ miệng, có đứa còn bị sặc khiến toàn bộ ô mai trong miệng được hạ cánh an toàn ngòai mặt đất.

Câu đó kiểu gì đây?

Ko ngờ thầy giáo mình lại trơ như thế?

Đánh giá nhầm người rồi. Quả là ko thể trông mặt mà bắt hình dong được.

Mọi người có chút ít hoang mang, duy nhất chỉ có Hạ Dương chăm chỉ ngồi ăn bù, bổ sung lượng calo đã mất, cơ hồ ko để ý đến thế giới. Mặc kệ là gì nàng cũng ko quan tâm nha.

Câu trả lời ai cũng đoán được mà ko ai dám nói, đành ngậm miệng bất đắc dĩ.

- Thầy ơi, phần thưởng giải đặc biệt là gì thế a? Ai đó thăm dò xem có đáng để đổi chác ko đây.

Mùi thơm này, Hạ Dương hít hít mũi, ngẩng đầu lên. 1 bọc khoai nướng đang yên vị trên mặt bàn, tỏa ra mùi thơm nồng mời gọi nàng. Nàng khoái ăn khoai nướng nhất đó.

- Ê, Thùy Dương! Câu hỏi là gì thế? Kéo áo Thùy Dương ở trên.

- Cái gì con trai có con gái ko có. Quay xuống nhắc lại bằng volume nhỏ nhất.

Hạ Dương suýt nghẹn. Ko phải chứ? Câu đố này đã từng nghe qua, cũng đã từng giải sai rồi. Trước đây Mưa từng đố nàng, nàng biết đáp án nhá. Ko ngờ thầy giáo cũng biết câu này. Rất dễ gây hiểu lầm đó, mọi người đừng có bị mắc lừa.

Rất tiếc, Hạ Dương ko kịp can ngăn, có 1 tên con trai đã nói trước nàng:

- Thưa thầy, có phải là...chim ko a? ngắc ngứ mới nói hết câu.

Cả lớp im phăng phác chờ đợi. Hạ Dương nàng chán nản lắc đầu. Như Phong im lìm đứng trên bục giảng, dựa người vào bàn ko biến động. Ko khí này càng làm cho người kia lời vừa nói ra mặt mũi đã đỏ như trái cà chua chín.

Lát sau..

- Rất tiếc, ko phải đâu em. Nó là 1 từ có 4 chữ cái, bắt đầu bằng chữ "b" cơ. Như Phong nhiệt tình gợi ý.

A thì ra là thế!

Thi nhau bàn bạc, thì thầm to nhỏ.

Ai cũng nghĩ đến 1 từ mà ko ai dám nói ra.

Nhỡ mà ko phải thì chỉ có nước chui đầu xuống đất, chi bằng im lặng là vàng, giữ thế thủ phòng thân còn hơn.

Sau 1 hồi đắn đo suy nghĩ, Hạ Dương giơ cao cánh tay. Cả lớp nhìn nàng thán phục. Đúng là lớp trưởng, dũng khí hơn người.

- Mời em Hạ Dương. Một tiếng thở nhẹ hài lòng.

- Thưa thầy, nếu trả lời được em có thể đổi phần thưởng ko a?

- Đổi phần thưởng? Có chút hoài nghi. Em ko thích khoai nướng sao?

- Vâng ạ! Nàng nuối tiếc lướt nhanh mắt qua bọc khoai nướng thẳng thừng mà đáp.

- Em muốn đổi gi? Tôi chưa chuẩn bị gì khác.

- Ko sao ạ! Thầy ko cần phải chuẩn bị gì đâu ạ.

- Là cái gì vậy? hơi băn khoăn 1 chút, ko lẽ là...??

- Em muốn thầy hủy lời mời bố mẹ em đến gặp được chứ ạ? Nàng cũng chưa nói qua chuyện này với ông bà Kim Xuân, tranh thủ thời cơ mà lật ngược tình thế thôi.

- Cần phải xem e