Nếu Em Ở Đây

Nếu Em Ở Đây

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323951

Bình chọn: 9.5.00/10/395 lượt.

.” rõ ràng là tôi nghe vậy mà.. nói đã rồi ko chịu nhận. <__<

nhưng nếu như tôi nghe đúng, thì có nghĩa là.. anh ta cũng muốn đi với tôi? một cuộc đi chơi chỉ có 2 người, lại còn xem phim nữa mới ghê chứ. nghĩ tới tự nhiên bỗng nổi da gà, ack ack.

căn tin khu trọ giờ này vẫn còn đông, dù đã gần 8h tối, tôi tắp vào định mua 1 hộp mang lên phòng, thì trông thấy Khải… ngồi ở bàn gần cửa ra vào.

vì thế nên tôi vào ngồi cùng. lại sắp có màn im lặng nhìn nhau mà ăn rồi đây. #__#

“về trễ vậy?”

“uh, chỗ Yên nó mừng 5 năm thành lập..”

“có tiệc mừng mà sao phải về ăn cơm bụi?”

“hôm nay chỉ bốc thăm may mắn thôi, mai mới đãi tiệc. mà đầu bếp như Yên thì có tiệc lại càng khổ..”

“uh.”

thôi rồi, chữ uh đó là coi như kết thúc cuộc trò chuyện, theo cách của Khải.. cho dù tôi đã nói mở ra 1 đề tài khác. nếu anh ko còn gì để thắc mắc, hay quan tâm, nghĩa là anh sẽ ko cần phải bắt chuyện hay hỏi han gì cho có thứ để nói mặc cho ko khí trầm mặc anh cũng ko thấy vấn đề gì.

còn tôi thì như đeo gông vậy.

nhất là khi chúng ta phải đối diện với 1 người chúng ta yêu mến, mà lại phải chịu đựng sự lạnh băng kinh khủng đó.

điều đáng nói là tôi ko thể bộc phát hay “hoạnh họe” Khải, như tôi đã làm 1 cách tự nhiên với gã sư huynh phát xít, hay là với Thắng cũng vậy. tôi cứ ngồi lì chịu trận mà ko hề phản đối hay cho anh ta biết là tôi khó chịu ra sao.

“Yên ăn ko thấy ngon àh?”

“sao anh hỏi vậy?”

“thì Yên dập muỗng nãy giờ vô dĩa cơm mà ko ăn được bao nhiêu..”

“àh..chắc do quá bữa, cũng ko thấy đói.”

“sau hôm nọ, Yên có còn gặp tình trạng tương tự ko?”

“huh? àh.. ko sao rồi. Yên lại khoẻ như voi ấy ^-^”

Khải khẽ cười, nụ cười nhạt thôi nhưng thoáng chút vui.. nhìn anh lạnh lùng vậy nhưng ko có nét phong sương như Thắng. ko hiểu sao tôi thấy Khải dù chững chạc mà lại có vẻ ít từng trải hơn.

“anh lại mua thuốc để nghiên cứu àh?”

tôi hỏi khi thoáng thấy 1 bịch thuốc đủ loại để ở góc trong của bàn ăn, chợt nhớ lần trước gặp anh ở Hiệu thuốc.. Khải bảo là mua về nghiên cứu hay gì đó.

“ah…uh.. mà Yên ăn ko nổi thì bỏ đi. lát tôi bảo Thắng mua hủ tiếu sang cho.”

“trời, thôi ko cần, để Yên ăn hết dĩa này. anh xong rồi thì về phòng trước đi..”

“tôi đợi được. cứ ăn từ từ đi.”

tôi có ăn từ từ được đâu khi mà Khải cứ ngồi nhìn tôi như vậy, đặc biệt anh lại chẳng chịu nói năng gì hết nữa. vì ngột ngạt mà tôi cắm đầu ăn như bị giặc đuổi ráo riết.. bỗng tự nhiên Khải bật cười rồi đưa tay ngăn tôi.

“ăn chậm đi, đau dạ dày bây giờ!"

tôi ngước nhìn anh với 1 họng đầy cơm ngốn trong má. Khải lại nhìn tôi cười lần nữa T_T

“sao nãy giờ anh cười hoài dzị?”

“tôi đã hiểu tại sao Thắng nó lại thích Yên rồi.”

“sao chứ?”

“Yên có cái gì đó..ko biết phải nói thế nào.”

“trời…”

“có lẽ.. bên cạnh Yên người ta cảm thấy vui và dễ chịu.”

“vui và dễ chịu thật hả? ^^”

thay vì trả lời câu hỏi, Khải lại tỏ ra nghĩ ngợi gì đấy, rồi hơi nghiêng đầu về phía tôi.

“tôi biết tình cảm ko thể miễn cưỡng, nhưng .. .hãy yêu Thắng như nó đã yêu Yên.”

“………chuyện này……..”

“tôi cũng chẳng biết tôi nói thế là đúng ko nữa..”

Khải thở dài, cầm ly trà đá lên và uống cái ực, tôi cố nhai hết cơm trong miệng và ăn cho xong đĩa cơm cơm đã khó nuốt, mà sao lời Khải còn khó nuốt hơn… tôi ko hiểu thực sự anh muốn nói cái gì.T___T

…..

“chị ăn với anh Khải hả?”

tôi vừa ló đầu vào phòng, Vân đã hỏi như nó chỉ chờ có thế.. tôi khẽ gật đầu.

“ảnh có nói gì về em ko??”

“nói gì?”

“vậy là ko có rồi…cái lão đáng ghét..hừ..”

“nhưng chuyện gì mới được??”

“hì hì.. cuối tuần em rủ lão đi xem ca nhạc! em vừa lãnh lương gia sư này.”

Vân cho tôi biết bằng gương mặt lém lỉnh của nó, sao nó làm được điều đó nhỉ.. rủ ai đó đi chơi cuối tuần, lại còn là kẻ lạnh lùng như Khải nữa. mà cũng phải, Vân nó bạo miệng, một phần cũng là vì Khải cũng thích nó. chứ tôi thì.. hẹn kiếp sau đi +___+

“vậy Khải có đồng ý chưa?”

“chẳng nói chẳng rằng.. nhưng em nghĩ chắc ok rồi. nếu ko thì hắn đã từ chối”

thôi thế là hết. họ đã bắt đầu hẹn hò nhau.. mà cuối tuần tôi cũng có cặp vé để hẹn hò đây này sư huynh bảo mời ai đó tôi thích đi xem, cái người tôi thích đã có người khác book chỗ rồi, huhu..

“mặt chị sao bí xị vậy..?”

“huh.. đâu có.. àh, tại cơm căn tin hôm nay khó ăn quá!”

“em đã nói rồi, cái chỗ ấy bán cơm cám chứ cơm tấm gì.. mai phải tới “làm việc” với bà Hai mới được”

“trời, thôi đi em..”

mặt Vân nó lại bừng bừng lên còn tôi thì phải dỗ nó gần chết, nếu ko là nó sẽ kiếm chuyện chỗ quán cơm sáng mai thiệt cho coi..con bé này tính cứ như Hoả Diệm Sơn ấy.

….

“alo?”

“mẹ hả? có Út ở nhà ko?”

“nó đi học thêm An


XtGem Forum catalog