
tối, mặc cho Quân lôi kéo đi chơi nhưng
Hoàng một mực không đi mà ở trong phòng ngủ từ lúc đó đến tận bây giờ.
Trở người dậy, Hoàng khoác thêm một chiếc áo khoác mỏng và ra ngoài đi
dạo. không khí buổi đêm tuy có chút lanh lẽo nhưng làm Hoàng thấy dễ
chịu hơn ban ngày. Bước những bước chân vô thức, Hoàng thả lỏng tâm hồn
mình. Đã bao lâu rồi Hoàng chưa đi dạo thế bày, Hoàng cũng chẳng biết
nữa, có lẽ là cuộc sống quá nhiều tổn thương nên Hoàng chẳng có một phút thư giãn tâm hồn. nhìn lại quãng đường mười mấy năm qua, Hoàng thấy
mình mất nhiều hơn là nhận được. một cảm giác chua xót dâng lên trong
lòng. ánh mắt Hoàng vươn xa lướt trên những ngọn dâu tươi tốt.
Rồi
Hoàng nhìn thấy một bóng người, hình như là con trai đang đứng thập thò
trước khu nhà kho của nhà Hoàng. Nhìn bóng dáng rất mờ ám, chắc hẳn có ý đồ không tốt. núp vào một bụi dâu gần đó, Hoàng kín đáo quan sát hành
động của tên lạ mặt.
Sau khoảng 5p chần chừ, tên lạ mặt đã tiến vào bên trong, Hoàng nhanh chóng tiến lại gần nhà kho. Ngay khi nép vào bức tường ngay cửa nhà kho Hoàng đã nghe thấy tiếng đánh nhau, có lẽ kẻ lạ
mặt kia đang chạm trán với bảo vệ của nhà kho. Không nóng vội, Hoàng chờ cho đến khi không còn tiếng động nào phát ra nữa thì mới bước vào.
Trước mặt Hoàng là cảnh tượng sáu người bảo vệ nằm bất tỉnh nhân sự còn
kẻ lạ mặt thì không thấy đâu. Ý thức tầm quan trọng của vấn đề,Hoàng
liền tiến đến nhấn chuông báo động. tiếng chuông báo động vang lên phá
tan màn đêm yên tĩnh, nhân viên của điền trang khi nghe chuông báo động
liền tập trung đến nhà kho trung tâm, ai cũng khẩn trương và mang trong
mình cảm giác khó chịu khi phải thức dậy lúc đêm khuya.
Về phía
Linh, sau khi hạ gục sáu tên bảo vệ, cô tiến sâu vào bên trong. Đi được
một quãng dài thì Linh thấy trước mặt mình là một cánh cổng lớn có mã
hóa. Linh dám chắc rằng đằng sau cánh cửa này có thứ mà cô cần tìm. Khởi động chế độ giải mã tự động, Linh đưa chiếc đồng hồ đến gần cánh cửa,
phần mềm hoạt động ngay lập tức, những dãy số liên tục hiện lên và thay
đổi trên màn hình. Không phải chờ lâu, sau 3p cánh cửa đã được mã hóa
thành công Và kêu lên một tiếng ‘tinh’ nho nhỏ. Nở nụ cười hình bán
nguyệt, Linh với tay để mở cánh cửa.
Đứng lúc đó thì…
Tiếng
chuông báo động vang lên. giật mình, Linh bỏ tay khỏi cánh cửa và tìm
đường chạy toát mà miệng luôn lẩm bẩm nguyền rủa kẻ nào dám phá hoại cơ
hội tốt của cô. Linh định quay về theo lỗi cũ nhưng chỉ đi được vài bước đã thấy bóng một người đang đi tới được phản chiếu qua lớp kính trong
suốt. hoảng hốt, Linh chạy đi theo lối ngược lại.
Chính giây phút
Linh nhìn thấy Hoàng thì Hoàng cũng nhìn thấy Linh qua tấm kính. Thấy
Linh hoảng hốt bỏ trốn, Hoàng liền đuổi theo. Hai người cứ chạy mãi,
chạy mãi. Linh thấy có người đuổi theo thì càng hốt hoảng hơn. Bước chân trở nên gấp gáp, Linh ghì chặt gót giày xuống nền và chạy thật nhanh.
Mỗi bước chạy lại vang lên những tiếng cộp cộp trên nền đá hoa cương
bóng loáng. Để cắt đuôi kẻ đuổi theo, Linh liên tục rẽ trái rồi rẽ phải. nhưng chạy một hồi lâu thì Linh chạy trúng con đường mòn, biết mình
không thể quay lại được, Linh nép vào một hốc nhỏ nín thở chờ đợi kẻ săn mồi.
Khi nhận ra con mồi đã chạy vào đường mòn,Hoàng khẽ nở mọt nụ cười thích thú. Không vội vã, Hoàng từ từ tiến lại và nói:
- Nào thỏ con, ngươi trốn đi đâu rồi?, ta thấy ngươi cũng to gan lắm.
dám đột nhập vào đây cơ à. Mau ra đây cho ta xem mặt nào biết đâu ta sẽ
cho ngươi một cơ hội được làm thuộc hạ của ta.
- …. Im ắng.
Linh đang nép trong góc và lo sợ, ngực khẽ phập phồng theo tững bước chân của Hoàng.
- Ngươi không nghe lời ta sao? Mau ra đây!!!.
Hoàng bước từng bước chậm rãi, với mỗi bước chân Hoàng lại cẩn thận quan sát xung quanh.
Vẫn im lặng.
Linh cố gắng không phát ra bất cứ một âm thanh nhỏ nào.
Bỗng…
Chỗ Linh đứng xuất hiện một con chuột, một con chuột rất to. Nó thản
nhiên ngước đôi mắt chỉ to bằng hạt đậu nhìn thẳng vào Linh như muốn nói ‘ nhà ngươi định tranh giành lãnh thổ với ta sao?’. Đôi chân hôi hám
của nó thản nhiên bán lấy chân của Linh.
Có ai biết rằng Linh rất
sơ chuột không? Với Linh những con chuột luôn là nỗi ám ảnh lớn nhất.
lấy tay bịt chặt lấy miệng để không phát ra tiếng hét, Linh cố gắng hất
con vật hôi hám đó khỏi chân mình. Có vẻ như sức mà Linh dùng quá nhiều. bằng chứng là con chuột thay vì bay sang chỗ bên cạnh thì đã đâm thẳng
vào bức tường đối diện vang lên một tiếng bộp to tướng.
Tiếng động
đó không thoát khỏi đôi tai thính nhạy của Hoàng, cậu đã xác định được
vị trí của Linh. Tiến lại không chút ngần ngừ, cậu nói:
- Thỏ
con à, ngươi ra dấu cho ta thấy đó ư? Đứng nóng vội, ta đến đây, ngươi
chuẩn bị tinh thần xuống địa ngục đi. Những tiếng cuối Hoàng nhấn mạnh
và đay nghiến.
Từng bước, từng bước, Hoàng tiến lại gần. Linh thì
cứ lùi dần, lùi dần vào góc, nỗi sợ hãi đã tăng lên đến đỉnh điểm. tay
Linh chống vào gó