Một Đường Đau, Một Đường Yêu

Một Đường Đau, Một Đường Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327110

Bình chọn: 8.00/10/711 lượt.

t nhìn cô.

Cô bị ánh mắt sắc bén của anh uy hiếp, toàn thân trần trụi càng làm cô không có dũng khí, cắn môi đến một câu cũng không nói được.

“Để tôi nói giùm em nhé,” Anh nhéo hai má cô nói, “Không nên hơi một tí liền cởi quần áo của em, không nên hơi một tí liền tách hai chân em ra xem, không nên bỏ qua việc em có đồng ý dùng đầu lưỡi làm hay không, không nên…… Suốt ngày nhốt em ở trong nhà không cho em ra ngoài làm việc, khiến em có cảm giác bản thân giống như bị tôi độc chiếm.”

Anh nói một hơi xong. Cô đực mặt ra không có phản ứng, chặp sau mới hỏi: “Anh đều biết hết?”

“Biết cái đầu em!” Anh rống lên một tiếng, càng dùng sức nhéo mặt cô nói, “Em thật đúng là dám nghĩ như vậy! Đại gia tôi cứ thích giam em như vậy đấy, em không phục? Không phục thì đánh nhau với tôi đi, em đánh thắng được tôi sao? Ăn không phải trả tiền, ngủ với tôi nhiều lần như vậy cũng không trả thù lao, em còn không phục!”

“Em không muốn ăn bám anh,” Giọng cô không rõ nói, “Em có thể ra ngoài làm việc kiếm tiền……”

“Ra ngoài kiếm tiền? Nếu bị cảnh sát phát hiện tống em về Trung Quốc, tôi tìm ai đòi tiền đây.”

“Không đâu, nhiều năm rồi em cũng chưa bị phát hiện.”

“Xí, đó là em chó táp phải ruồi. Đại gia tôi sẽ bao em ăn bao em ngủ, em dám không muốn!”

Cô muốn nói không muốn, lại không dám, đành phải oan ức nhìn anh. Từ sau khi chuyển đến ở với anh, trừ lúc cùng anh ra ngoài mở một hàng vỉa hè ra, thời gian còn lại cô hầu như đều bị nhốt trong nhà không ra khỏi cửa, anh cũng không cho cô chìa khóa. Tuy nói cô thích anh, nhưng không có nghĩa muốn bị nuôi thế này, giống như ngoài một việc lên giường với anh thì không còn tác dụng gì khác.

Lúc trước dựa vào lòng nhiệt huyết để sống cùng anh. Thời gian lâu hơn, cô cẩn thận ngẫm lại tình trạng hiện nay, cô không muốn cuộc sống như thế này. Nhưng cụ thể là muốn loại nào, cô cũng không nói rõ được.

“Em tắm trước đi, tắm nhanh lên, chút nữa tôi cũng muốn tắm.” Anh ném áo ngủ cho cô nói.

“Anh phải ra ngoài?”

“Đi mua băng vệ sinh cho em!”

“Em dùng giấy vệ sinh là được rồi.”

“Như vậy không vệ sinh.”

Cái loại băng vệ sinh thô sơ ấy anh đã thấy cô dùng vài lần. Chính là lấy giấy vệ sinh nhét vào trong một miếng vải bông to, dùng dây thắt lại, đặt trên quần lót. Cô nói ở Trung Quốc nhìn thấy các bác chuẩn bị như vậy. May mà cô không thường ra ngoài, bằng không mang băng vệ sinh thô sơ như vậy, khẳng định không có cách nào hoạt động thuận tiện.

“Băng vệ sinh rất đắt.” Cô kháng nghị nói. Cô từng thấy thứ này ở siêu thị, quả thật nhìn chất lượng tốt, nhưng thứ nhất là cô không biết dùng như thế nào, thứ hai cũng không nỡ mua.

“Ta nói thói quen chi tiêu của em phải sửa lại. Đồ đạc không cần mua nhiều, nhưng nhất định phải tốt, phải dùng bền. Đổi lại lối suy nghĩ kiểu Trung Quốc của em cho tôi.”

Anh nói xong, đẩy mạnh cô vào phòng tắm.

Nhìn nắng sớm lấp lánh tỏa sáng trong phòng, anh thở dài. Anh biết một ngày nào đó cô sẽ không chịu nổi cô quạnh, sẽ không chịu nổi sự cố chấp của anh. Anh từng vì thế mà phải tìm bác sĩ tâm lý, nhưng vết thương thời thơ ấu đã ăn sâu bén rễ, rất khó chữa khỏi. Bác sĩ đề xuất anh dời lực chú ý, đi tìm những điều anh thích làm, lấy việc này để xoa dịu bởi vì cảm giác không an toàn mà tăng mạnh sẽ dẫn đến ham muốn chiếm giữ cực đoan.

Tình trạng hiện tại đã tốt hơn rất nhiều, nếu đổi lại là trước kia…… Thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Đổi khăn trải giường xong, anh buồn bực vò đầu, lấy rượu gin và nước dứa từ trong tủ lạnh ra, trộn chung với nhau, từng ngụm từng ngụm rót vào trong dạ dày trống rỗng.

Bạch Khả tắm nhanh rồi đi ra, nhìn thấy anh lại để bụng rỗng uống rượu, lo lắng giật ly rượu lại.

“Hiện tại lá gan của em càng lúc càng lớn rồi đấy, tôi quá nuông chiêu em có phải không?” Anh vừa nói vừa đưa tay giằng lại.

Cô tránh không khỏi tay dài chân dài của anh, dưới tình thế cấp bách liền uống một hơi cạn sạch số rượu còn lại trong ly. Hương vị ngọt ngào giống nước trái cây nhưng vào trong miệng lại rất cay, bị nghẹn nước mắt cô chảy ròng.

“Đáng,” Anh vỗ vỗ phía sau lưng cô nói, “Đây là kết cục không cho chồng em uống rượu.”

Cô lau khô nước mắt chịu đựng ho khan nói: “Anh không thể độc chết bản thân, anh mà chết em phải làm sao.”

Cảm giác mềm mại giống như sợi bông chảy xuống đáy lòng, anh hôn lên trán cô, không nói một lời bước vào phòng tắm.

Chỉ là một câu nói đùa, cô lại nhớ rõ như vậy. Có người quan tâm mình thật sự rất hạnh phúc. Anh có thể có được loại hạnh phúc này vĩnh viễn hay không? Anh biết anh không thể, anh phải kiềm chế.

Tắm xong, anh ra ngoài mua băng vệ sinh cho cô.

Nhìn thấy mặt sau của băng vệ sinh, Bạch Khả ngạc nhiên, cô không rõ loại bông vải hình trụ thẳng tắp này dùng như thế nào*, cầm một cái vào phòng tắm nghiên cứu nửa ngày cũng không biết nên để thế nào.

(*Băng v


Disneyland 1972 Love the old s