XtGem Forum catalog
Mình Yêu Nhau Lại Từ Đầu Được Không Em

Mình Yêu Nhau Lại Từ Đầu Được Không Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325201

Bình chọn: 10.00/10/520 lượt.

ngày, Thất Hề hoàn thành bản thảo đưa An Hạ Dao đến
quán rượu chơi. Vừa bước chân vào quán, thì có tin nhắn của Diệp Trí
Viễn: An Hạ Dao, chuẩn bị ngày mai hai bên gia đình gặp mặt!

Cuộc gặp mặt lần này có lẽ bà Diệp sẽ chính thức đặt vấn đề cưới xin cũng có nghĩa là An Hạ Dao và Diệp Trí Viễn sẽ bị ép cưới.

An Hạ Dao giận dữ xóa tin nhắn, Diệp Trí Viễn mất hút một tuần, rồi
bỗng dưng lại nhắn những lời đó, chuyện này làm sao cô không tức giận
cho được!

An Hạ Dao bảo Thất Hề rót cho mình một chén với vẻ mặt u ám, rồi vừa
uống vừa kể khổ: “Cậu nói xem, anh chàng Diệp Trí Viễn ấy ngoài vẻ đẹp
trai và tài ăn nói ra, có gì là tốt đẹp, để đến nỗi mẹ mình phải dùng
cách coi như không có mình để ép mình phải lấy anh ta?”

Thất Hề khẽ nhếch môi: “Dao Dao, thực ra, phải nói một câu đúng với
lương tâm, mình cảm thấy Diệp Trí Viễn rất tốt!” Rồi mặc kệ ánh mắt lạnh lùng của An Hạ Dao, Thất Hề tiếp tục nói bằng giọng bình thản: “Đẹp
trai, cao ráo, có tiền, hoàn cảnh gia đình tốt, đó chẳng phải là mẫu
hình đàn ông sống động trong tiểu thuyết sao? Và cái chính là bây giờ
anh ấy rất thích cậu!”

“Thế thì sao?” An Hạ Dao trề môi vẻ không vui: ” Mình cũng là mẫu phụ nữ trắng trẻo, xinh đẹp, giàu có, mình mới không thèm mẫu đàn ông đó!”

“Cậu không thèm, nhưng người ta thì lại thèm cậu!” Thất Hề nhìn Hạ
Dao với vẻ nghiêm túc, rồi chớp mắt: “Dao Dao, lẽ nào cậu không biết,
tình yêu giữa đàn ông và phụ nữ là bắt đầu từ những thích thú.”

An Hạ Dao nhìn Thất Hề với vẻ ấm ức: “Vậy có thể làm cho Diệp Trí
Viễn không thích mình được không? Mình không muốn có tình yêu với anh
ta!”

Thất Hề nhếch môi: “Dao Dao này, cậu nói với mình những điều này thì có tác dụng gì, cậu hãy nói với Diệp Trí Viễn ấy!”

An Hạ Dao trề môi: “Thôi đi, bây giờ mình chỉ muốn tránh xa anh ta!”

“Thế à?” Một giọng đàn ông trong trẻo, ôn tồn cố nén vẻ giận dữ vang lên bên tai An Hạ Dao.

An Hạ Dao vội quay đầu lại, nhìn thấy Diệp Trí Viễn trong dáng vẻ rất phong độ đang đứng đằng sau mình, nửa cười nửa không, rồi nói với giọng u ám: “Hèn nào mà anh gọi điện không được, đến nhà em thì không thấy có ở nhà, đến nhà cha mẹ em cũng không thấy đâu. An Hạ Dao, thì ra là em
đang tránh anh!”

An Hạ Dao nuốt nước bọt, giụi mắt, nhìn Diệp Trí Viễn đang vừa chất vấn vừa bước lại, bất giác hoảng hốt lùi về sau một bước.

Cô quên mất là mình đang ngồi trên chiếc ghế cao chân, vì thế mà trượt ngã khỏi ghế.

Thất Hề định đưa tay ra đỡ, thì đã thấy Diệp Trí Viễn bước nhanh đến đỡ lấy An Hạ Dao, rồi sau đó ôm ngay cô vào lòng.

An Hạ Dao đứng dậy người dựa vào trong lòng Diệp Trí Viễn, nghe rõ
tiếng trái tim anh đang đập thình thịch thình thịch, mũi ngửi thấy mùi
nước hoa rất thanh nhã tỏa ra từ người anh, trống ngực bất giác nhanh
hơn hẳn, mặt đỏ bừng. Cô vội đẩy anh ra với vẻ ngượng ngùng, cố đáp một
cách cứng cỏi: “Đó là vì tôi không muốn nhìn thấy anh, tôi muốn được yên tĩnh một mình không được à?”

“Yên tĩnh một mình? Vậy là em đến quán rượu để uống rượu?” Diệp Trí
Viễn lạnh lùng nhìn An Hạ Dao, “Định uống say rồi thì kéo một người đàn
ông lạ mặt và qua một đêm tình?” Anh đi công tác một tuần, nhưng đầu óc
lúc nào cũng chỉ nghĩ đến cô và cuối cùng thì về trước thời hạn, không
ngờ cô đã tắt máy, đến nhà cô thì không thấy, đến nhà ông bà An thì hai
ông bà lại tưởng là hai người cãi nhau, khó khăn lắm anh mới làm cho ông bà An dịu xuống, đến khi vào trang Weibo của An Hạ Dao thì mới biết
đích xác nơi cô đang có mặt và khi anh hộc tốc đến nơi thì lại nghe thấy cô nói là không muốn gặp anh, thậm chí cố tình tránh anh, vì thế cơn
giận dữ càng bốc lên. Nếu như ánh mắt có thể giết người được thì An Hạ
Dao đã sớm bị ánh mắt của anh giết chết không còn nguyên vẹn.

“Đúng vậy, thế thì sao?” Trống ngực An Hạ Dao đập loạn xạ không rõ là vì nhìn thấy Diệp Trí Viễn bị kích động hay là bị những lời nói của anh làm cho tức giận, tóm lại là cô đã đáp lại một cách rất cứng cỏi.

Dù sao thì trong con mắt của Diệp Trí Viễn, An Hạ Dao cũng đã là một
cô gái thích la cà quán rượu, sau đó tìm một người đàn ông để cùng qua
một đêm tình!

Có trời đất biết, đó là lần duy nhất trong đời cô, và lại gặp đúng Diệp Trí Viễn, khiến bây giờ cô thấy hối hận đến vô cùng.

“An Hạ Dao, em có giỏi hãy nói lại một lần nữa xem.” Giọng của Diệp Trí Viễn rất không bình thường, vừa lạnh lùng vừa tức giận.

An Hạ Dao nuốt cục nước bọt, lấy lại tinh thần, mặc kệ Thất Hề đang
kéo vạt áo cô, trừng mắt nhìn Diệp Trí Viễn nói dằn từng tiếng: “Tôi nói là, tôi muốn uống say, rồi sau đó tìm một người đàn ông lạ để cùng qua
một đêm tình!”

“Được, em uống đi! Anh sẽ mời em uống cho đã!” Diệp Trí Viễn tức quá
chỉ còn biết cười, vẫy tay gọi người phục vụ lại: “Mang hai thùng bia
lại đây! Mở hết cả ra.”

“Anh bảo tôi uống là tôi phải uống sao? Tôi không uống đấy!” An Hạ
Dao nhìn thấy người phục vụ kéo một thùng bia đến, rồi mở nắp từng chai
một, t