
ăn một bữa thôi ".
Nghe giọng nói có chút mất mát của Khải Thiên, cô cảm thấy vô cùng có lỗi. Hôm nay là sinh nhật anh mà cô lại quên mất . Dù sao cũng là bạn bè mấy năm trời, từ chối anh thì thật sự quá đáng.
" Xin lỗi , em lại quên mất hôm nay là sinh nhật anh. Hay là để em mời nhé, em cũng chưa kịp chuẩn bị quà gì tặng anh cả " - Cô mỉm cười vui vẻ .
Tịnh Yên vừa đồng ý thì hai mắt của Khải Thiên đã sáng lên. Ánh mắt vui mừng nhìn cô - " Không cần đâu. Anh mời. Em đi ăn cùng anh là anh vui lắm rồi ".
" Vậy được, chiều nay tan làm chúng ta sẽ cùng đi ăn " - " Tịnh Yên nói.
Lúc sau ,Cô nhắn cho Doãn Hạo Quân một tin để anh biết .
" Chiều nay em đi ăn với đồng nghiệp nên có thể về trễ một chút. Nếu anh đói thì lấy thức ăn trong tủ lạnh ra hâm lên ,ăn đỡ nhé. Tối về em nấu món khác ngon hơn bù cho anh ".
Tin nhắn vừa được gửi đi, ngay tức khắc đã có phản hồi.
" Đồng nghiệp ? Là nam hay nữ ? ".
Ách, cái tên này cũng để ý quá đáng. Ở gần Hạo Quân lâu ngày cô mới phát hiện ra hắn vô cùng là bá đạo, lúc nào cũng muốn biết cô ở đâu, đi với ai. Giờ giấc của Tịnh Yên hắn đều nắm rõ. Nếu như để hắn biết cô đi ăn với đàn ông chắc chắn không cho cô đi.
" Là nhiều người, có cả nam lẫn nữ "
Cô do dự một lúc rồi mới nhắn tin lại.
" Ở đâu vậy ? Khi nào thì xong ? ".
Doãn Hạo Quân lại tiếp tục nhắn tin hỏi.
Cái tên này sao lại hỏi nhiều như vậy ? Càng lúc càng giống một bà vợ canh chừng chồng. Tuy rằng trước đây khi đọc tiểu thuyết rất thích những loại nam chính bá đạo nhưng mà gặp ở đời thực rồi, mới biết cái gì là phiền chết.
" Nhà Hàng Đế Đô , khoảng 8h. Thôi em phải làm việc rồi. Anh luyện võ tốt nhé ".
Tịnh Yên nhanh chóng nhắn một tin dứt điểm. Xong rồi tắt điện thoại, quay lại với đống tài liệu.
Tan làm, Khải Thiên lái xe đưa cô đến một nhà hàng sang trọng . Sau khi món ăn được dọn lên thì cả hai bắt đầu trò chuyện, Khải Thiên vẫn là người nói nhiều hơn trong khi cô chỉ cười và nói vài câu. Chủ yếu là về chuyện thời đại học . Gần cuối bữa, anh lấy khăn lau miệng, ôn nhu nhìn người con gái ngồi đối diện.
" Ăn xong , anh sẽ đưa em về. Tiện thể qua thăm căn hộ mới . Từ lúc dọn nhà , mỹ nhân chẳng mời anh qua lần nào cả ".
Đang uống rượu, tự dưng Tịnh Yên bị sặc - " Việc đó... Anh không cần mắc công vậy đâu. Chốc nữa sẽ gọi điện cho người đến đón em. Với lại nhà em... Hôm nay chắc không được " .
" Sao vậy ? Là ai đón em ? " - Khải Thiên nghĩ không ra, Tịnh Yên vốn dĩ không hề có nhiều bạn bè , thân thiết càng không có. Ai lại đến đón cô về nhà ? Chỉ có thể là một người.
" Là bạn trai em sao ? " - Anh nhuớn mày hỏi.
Tịnh Yên đang cúi mặt khó xử thì nghe anh hỏi liền khẽ gật đầu - " Vâng ".
Khải Thiên thất vọng tràn trề, sau đó lại nhíu mày - " Là ai thế ? Sao anh không hề biết ? ".
" Là Doãn Hạo Quân " - Cô chần chừ trả lời.
Anh lại sửng sốt , nhìn cô một cách khó hiểu - " Tịnh Yên có phải em đang dối ? Lần trước, rõ ràng em đã một mực phủ định em và hắn ta ".
Cô nuốt nước bọt ngước lên đối mặt với Khải Thiên, thực tình Tịnh Yên không muốn làm anh đau lòng - " Không , em không nói dối. Lần trước đúng là anh ấy và em không có gì. Nhưng hiện tại, em đang hẹn hò cùng Doãn Hạo Quân " .
Khải Thiên ánh mắt vô cùng đau đớn nhưng sau đấy lại gượng cười - " Anh hiểu rồi ".
Tịnh Yên ngượng ngùng trước mặt anh, nhìn thấy anh đau khổ cô cũng không hề vui vẻ gì. Yêu đơn phương là một loại chuyện rất đau đớn. Việc này cô rất hiểu.
Ăn xong, Khải Thiên đòi trả tiền nên cô cũng thôi thôi không dành. Tịnh Yên ra trước cửa nhà hàng đứng chờ, anh cũng đi theo cô. Cô hơi khó xử một chút nếu như Hạo Quân đến mà thấy Khải Thiên ở đây chắc chắn không vui nhưng cô cũng không thể vô duyên đuổi anh đi.
Cô rút điện thoại trong giỏ xách bấm số của Doãn Hạo Quân , đợi chuông hồi lâu nhưng hắn lại tắt máy cái rụp. Tịnh Yên khó hiểu, sao Hạo Quân lại tắt máy chẳng lẽ có chuyện gì.
Bỗng nhiên, cô giương mắt lên nhìn xung quanh thì kinh ngạc nhận ra chiếc Ferrari màu đen đang đậu bên kia đường. Hạo Quân mở cửa bước xuống xe , ánh mắt sẳc nhọn như chim ưng tìm mồi nhìn về phía cô. Hắn chậm rãi qua đường, đi tới gần cô.
Tịnh Yên sửng sốt rồi lo lắng . Thì ra hắn đã ở đây từ nãy giờ đợi cô. Vậy tức là đã nhìn thấy hết. Hạo Quân chắc chắn sẽ nổi điên lên mà xem.
Mạc Khải Thiên đứng bên cạnh cũng nhìn thấy hắn , cau mày một chút.
Trái với dự đoán của cô , Hạo Quân chỉ mỉm cười nhẹ - " Tịnh Yên, anh đợi em từ nãy đến giờ". Vừa nói , hắn vừa vòng một tay qua ôm eo cô.
Tịnh Yên lo lắng nhìn hắn nhưng là hắn vẫn cười. Cô cảm thấy cánh tay của hắn đang siết chặt nơi eo . Hạo Quân quả nhiên có tức giận.
" Anh đây chắc hẳn là Doãn Hạo Quân tiếng tâm lẫy lừng. Tôi là Mạc Khải Thiên, bạn của Tịnh Yên "