
lại cho chắc,Ju thử nhặt tờ tạp chí lên lại.”Ah!”-Ju la lên 1 tiếng trong bất ngờ,Ju cầm được tờ tạp chí.Ko thể tin được…Ju mừng như 1 đứa trẻ vừa mới biết đi liền bay vào phòng tắm định khoe với Hân thì Hân lại đang cởi áo ra thay đồ.Cả 2 nhìn nhau đứng hình tại chỗ trong vài giây rồi Ju vội bay ra nói:
- Xi..xin..lỗi…!
- Ko..có..gì!
- Tại..tại…Ju..Ju..cầm được..đồ..vật..nên…nên..vui..quá…Ġ ?ịnh..nói..cho..Hân nghe!
Hân ở bên trong vừa nghe Ju nói chợt giật mình nhớ lại câu nói của bà lão.Hân là người có thể giúp cho ma hồi sinh trở lại làm người = chính sức sống của mình.Hôm..hôm..qua..Hân và Ju đã hun nhau..chẳng lẽ trong lúc đó..sức sống của Hân đã bị Ju hút 1 chút nên giờ Ju mới có thể cầm được đồ vật,ko còn xuyên qua như lúc trước nữa?Và..và..phải chăng vì thế mà hôm nay Hân cảm thấy hơi mệt hay vì đêm qua Hân ko ngủ được?
Hân ko giải thích được đâu mới đúng nhưng nếu lời bà lão nói là thật thì có lẽ Hân chấp nhận đổi tất cả để giúp Ju sống lại.Hân dường như đã lờ mờ đoán được cảm giác của mình là gì khi ở bên cạnh Ju rồi.Nhưng còn Ju thì sao?Ju có cảm giác giống như Hân đối với Ju ko?Hân ko biết nữa và cũng ko chắc nên Hân quyết định sẽ thử để biết được Ju nghĩ như thế nào.Đúng,chỉ còn cách thử thôi!
Hân bước ra khòi phòng tắm nhìn Ju và nói:
- Hôm nay Hân nghỉ học nhưng nếu ngồi ở nhà mãi thì chán lắm nên Ju có muốn đi chơi với Hân ko?
- Đi chơi hả?Đi đâu?
- Ừm..thì đi rồi mới biết!
- Hì,đi chứ!Hân dẫn Ju đi chơi mà,sao lại ko đi? -Ju mỉm cười tinh nghịch trông càng dễ thương hơn.
- Vậy mình ăn cái gì đã rồi đi nhé!
- Ừa đúng rồi.Hân ăn sáng đi!
- Ừm..Ju muốn ăn gì?
- Hả?Ju..Ju là ma mà,làm sao ăn?
- Nhưng hôm trước ở nhà ngoại Ju đã ăn mà?
- Ờ..nhưng..nhưng…
- Để Hân kiu 2 tô phở nha!
Hân nói rồi chạy xuống lầu kiu phở.Ju ko biết nói thế nào nên đành nghe theo Hân.Thế là 10p sau,Hân trở lên,2 tay cầm 2 tô phở đặt lên bàn.Hân và Ju ngồi xuống đối diện nhau.Hân ăn ngay ko đợi gì còn Ju thì ngập ngừng ko dám cầm đũa.Thấy thế,Hân nói:
- Ju ăn đi.Ngon lắm đó!
- Ừm..!
Ju đưa tay ra cầm lấy đôi đũa,tay hơi run run vì sợ mình lại xuyên qua nhưng ko xuyên qua nữa.Ju đã cầm được đôi đũa.
- Đó,thấy chưa?Cầm được mà!-Hân cười nói
- Ừa,Ju cầm được đũa rồi.Hì..vậy chắc ăn cũng được!
- Sao ko chứ?Ma cũng cần ăn mà!
- >.<
Ju gắp phở lên ăn cùng Hân 1 cách ngon lành.Lạ thật,Ju cảm giác như mình sống lại,ko còn là ma nữa.Ăn uống bình thường thế này,cầm được mọi thứ như thế này mà.Thấy Ju ăn ngon,Hân mỉm cười nhìn Ju mà làm rơi miếng thịt bò xuống,nước phở văng lên mặt.Ju ngước lên nhìn Hân cười chọc ghẹo nhưng vẫn lấy miếng khăn giấy kế bên lau cho Hân.Cả 2 nhìn nhau vui vẻ cười và tạm quên đi những cái gì của thực tế.Bây giờ họ chỉ muốn có 2 người với nhau trong cái không gian nhỏ bé,ấm áp này.
….Cuộc đi chơi của cả 2 bắt đầu.Hân đạp xe,Ju thì ngồi phía sau.Cả 2 lang thang từ con đường này đến con phố kia vì Hân cũng chưa biết sẽ đi đâu chơi nữa.Tình cờ,Hân đạp xe ngang qua 1 rạp chiếu phim.Thế là Hân nói:
- Mình đi xem phim ha?
- Ừa,cũng được!
Ju đồng ý rồi Hân dắt xe vào gửi.Hân đi đến trước quầy bán vé hỏi:
- Chị ơi lấy em 2 vé xem phim kinh dị.
- Áh,ko.Xem phim hoạt hình 3D àh,ko coi phim kinh dị đâu!-Ju bỗng la lên
- Phim hoạt hình ko = phim kinh dị.- Hân xoay qua nhìn Ju cãi
- Phim kinh dị mới ko = phim hoạt hình.Hân thích kinh dị vậy coi 1 mình đi.Ju ko đi
- Thì phim hoạt hình.Chị ơi lấy em 2 vé coi hoạt hình ấy.
- Ye..ye…!-Ju cười khoái chí còn người bán vé thì nhìn Hân khó hiểu.Vì nãy giờ người ta chỉ thấy Hân đứng nói chuyện 1 mình nên khiến người ta dễ hiểu lầm Hân bị gì ở đầu.Thế nhưng khách hàng là thượng đế nên người bán vé vẫn bán cho Hân 2 tấm vé.Hân đi đến chỗ soát vé,người soát vé thắc mắc:
- 2 vé mà có 1 người đi àh?
- Dạ.Chú cứ để chỗ trống kế bên.
- ờ..trường hợp này hơi lạ..nhưng thôi,sắp đến giờ chiếu rồi.Vào đi.
- Dạ,cám ơn chú!
Hân và Ju bước vào chỗ ngồi.Nhìn mặt Ju dường như rất thích nên Hân cũng ko tiếc về bộ phim kinh dị mà mình đang thèm coi nữa.Đèn bỗng tắt xuống 1 cái bụp.Mọi người im lặng bắt đầu theo dõi bộ phim.[Hiz..hà..nói mọi người vậy thôi chứ toàn con nít với quý vị phụ huynh rồi có thêm 2 con mắm là Hân và Ju '>
….Cả buổi ngồi xem phim đến khi bước ra nghe Ju khen tới tấp đoạn nào chỗ nào hay và thích mà Hân thì chẳng nhớ gì hết.Vì dường như trong lúc đó Hân chỉ lo ngắm Ju >.< .Cả 2 xem phim xong thì lại thấy đói bụng nên Hân chở Ju đi ăn.Định sẽ kiếm 1 quán nào đó để ăn thì Ju lại nói:
- Thôi đi siêu thị đi.
- Đói bụng vào siêu thị làm gì trong đó?
- Thì mua đồ ăn về tự nấu ăn.
- Nếu vậy lại về nhà.Đâu phải đi chơi nữa?
- Thì về nhà ăn xong nằm ngủ trưa 1 tí