
/>- Không, không thích, em chỉ đùa thôi mà – cậu phản đối nhưng có vẻ không có tác dụng.
- Muộn rồi bấy bi à, lần này em chết chắc, ngày mai cho em khỏi xuống giường luôn.
- Giờ này mới gần chiều thôi mà, em đói – cậu cố gắng ngăn anh lại.
- Rồi sao, đâu có ảnh hưởng hòa bình thế giới, mọi lời nói bây giờ vô hiệu.
- Không, á á á…..
Dứt lời là 2 tay cậu đã bị anh trói lại, môi thì bị anh chiếm lấy không
thương sót, chiếc áo sơ mi mỏng manh đã bị xé nát một cách không thương
tiếc.
- Cái áo em mới mua – cậu nuối tiếc.
- Giờ em còn nghĩ tới cái áo đó, mai anh dẫn em mua cái khác, thằng nhỏ nó biểu tính đòi phạt em kìa.
- Anh thì có chứ thằng nhỏ nào ở đây.
- Không tin thì để cho thằng nhỏ của anh chứng minh cho em xem.
- Á…. không….
Lời nói đi kèm theo sẽ là hành động, anh nhấn chìm cậu trong những nụ hôn
nồng nàng cháy bỗng, những cái va chạm lúc nhanh rồi lúc chậm khiến cho
cậu ngày càng hưng phấn, chính vì thế mà cơ thể của cậu cũng đáp trả lại một cách nồng nhịệt, điều đó làm anh càng hưng phấn hơn nữa và chĩ muốn yêu cậu cậu thôi. Hai ba trận mây mưa diễn ra trên chiếc giường êm ái
mà thoải mái ấy, một điều anh đã thực hiện là khiến cậu không còn sức để đi, cậu thì bực tức cứ lườm 2 mắt mà nhìn anh như muốn ăn cươi nuốt
sống, còn ai đó thì vẫn tươi cười hết sức mãn nguyện.
Người ta
thường nói không có cái gì hoàn hảo cả chỉ mang tính tương đối vì cuộc
sống không bao giờ có cái màu hồng, hạnh phúc phải do người ta tự nắm
bắt.
Cậu nhận được một cuộc gọi lạ, trong điện thoại là giọng của một cô gái:
- Tôi muốn co cậu biết một sự thật về người con trai mà cậu đang chung sống – giọng cô gái lạnh lùng.
- Xin lỗi cô là ai.
- Ai thì cậu sẽ biết sớm thôi – giọng nói vẫn lạnh lùng nhưng bên kia thì cười đểu 1 cái.
Chúng ta sẽ gặp nhau ở đâu – lòng cậu hơi thấy hoang mang.
- Tại trung tâm thương mại.
- 30 phút nữa tôi sẽ có mặt – cậu đáp.
- “Sẽ làm cậu bất ngờ cho mà xem” – cô ta thầm nghĩ.
Kết thúc cuộc điện thoại cậu hoài nghi về lời nói của cô ta, cậu nghĩa
“chẳng lẻ Tử có chuyện gì xấu mình sao, không thể……anh sẽ không bao giờ
giấu mình chuyện gì cả, phải hết sức tin tưởng anh mới được, mình tin
vào tình yêu của anh”. Cậu nhanh chóng thay đồ vào chạy nhanh tới khu
thương mại, loay hoay một hồi thì cậu thấy dáng người quen thuộc cậu
muốn cạy đến nhưng bị đứng hình vài giây là anh đang khoát tay một cô
gái hết sức xinh đẹp mỹ miều với cái đàm trắng tinh khôi, trong cả hai
rất đẹp đôi và hạnh phúc. Cô ta nhìn anh và anh cũng nhìn cô ta với cái
nhìn hết sức tình cảm như hai người yêu nhau. Cử chỉ anh dành cho cô gái cũng hết sức nhẹ nhàng. Tim bỗng dưng đau nhói, cậu lấy điện thoại ra
điện cho anh và âm thầm quan sát từ xa:
- Alo anh hả, anh đang làm gì thế – cậu cố tỏ ra vui vẻ như thường ngày.
- Anh làm đang việc nè em yêu, mệt muốn chết giờ mà có em ôm thì hay biết mấy, em đang làm gì thế – anh nghe máy nhưng đi ra phía xa cô gái.
- Thì tại nhớ anh nên điện thoại cho anh chứ gì, bộ không được sao?
- Thương quá vậy, tối nay anh thưởng cho em mới được, hôn em miếng nà
chụp chụp….hihi – thôi anh làm việc tiếp đây, tối nay về sẽ có quà cho
em, bye vợ yêu – anh cười.
- Bye anh – giọng cậu buồn hiu.
Thường ngày cậu luôn là người cúp máy trước nhưng…..cậu bắt đầu nhớ lại những
biểu hiện cách đây khoảng 2,3 tuần gì đó của anh có nhiều điểm khác lạ.
Đầu tiên là hai cúp máy trước, thứ 2 là hay về trể, trên người thì loáng thoáng mùi nước hoa của phụ nữa. Hỏi thì chỉ nói là qua lo vì phỉ đi
tiếp khách. Rồi hôm nay lại có thêm 1 cuộc gọi lạ và sự xuất hiện của cô gái nhìn khá là quen đi bên cạnh thì đã chứng minh mọi thứ anh đã thay
đổi lòng. Cái hình ảnh hai người ôm nhau giữa chốn đông người khiến tim
cậu đau thắc, chạy nhanh vào toilet mà đứng khóc 1 mình. Khóc thì rồi
cũng phải nín, bước ra với đôi mắt đỏ hoe mà đi về nhà nhưng vừa ra tới
cầu than bị pha phải một người, cậu ngước mắt lên để in lỗi:
- Xin lỗi.
- Nhân – tiếng của Phương – cậu làm ở đây, sao 2 mắt cậu đỏ hoe vậy.
- Không có gì…chỉ là bụi bay vào mất thôi – giọng buồn thêu.
- Cậu mới khóc đúng không, ai làm cậu khóc, anh Tử phải không?
- … – cậu im lặng không nói gì, nhưng loáng thoáng đôi mắt ngấn nước.
- Rồi, đi theo mình, nói cho mình nghe chuyện gì đã xảy ra.
Phương kéo cậu vào khu ăn uống, cả hai lựa một cái bàn khá khuất chỗ đông
người và rồi cậu thuật lại tồn bộ sự việc cho Phương nghe:
- Cậu nghĩ anh Tử đã thay lòng đổi dạ.
- Mình không biết, anh ấy vẫn dịu dàng với mình.
- Nhất định là có gì đó không ổn ở đây, cậu thử nghĩ xem tại sao lại có
người điện thoại cho cậu, rồi cậu thấy Tử đi cùng 1 cố gái, có thể đó là 1 cảnh dàng xếp nhằm muốn chia rẻ tình cảm 2 người, vì cậu biết đấy có
nhiều ngư