Old school Swatch Watches
Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng

Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325822

Bình chọn: 8.00/10/582 lượt.

ó với ba xua đuổi con kìa.

- Ông với thằng Toàn bộ không thường con Vy sao mà lên tiếng chữi xiêng
chữi xỏ – nói mà bà cười cười – hai người đó không thương thì có mẹ
thương – bà xoa đầu Vy.

- Con thương mẹ nhất – Vy cười xòa mà lao tới ôm bà Khanh.

Tình thương mến thương nỗi lên làm cho mọi người cười xòa. Thấy vậy Toàn lên tiếng:

- Hôn lễ chị hai con muốn mời vài người bạn – Toàn nói với ba mẹ.

- Bao nhiêu không thành vấn đề – ông Triệu nói.

- Khoảng 10 người, cảm ơn ba mẹ, cảm ơn chị hai – Toàn cười nhào tới ôm và hôn từng người một.

Một hỗn lễ sẽ long trọng và vui vẻ nhất mà Toàn nghĩ vì thế nhanh chống gửi thiệp mời đến với những người bạn mà Toàn thân nhất trong đó không thể
không nhắc đến đó là Lan, Phương, cậu và Dương Tử.

Còn cậu và Tử có những bước tiến triển nhiều hơn trong mối quan hệt giữa hai người.
Tử tỏ ra vô cùng quan tâm đến cậu, xuất hiện bất ngờ và đem đến nhiều
niềm vui và dần dần hình ảnh của Khương dần phai nhạt trong trí nhớ của
cậu nhưng cậu không hề hay biết cậu càng trói bỏ hình ảnh của Tử thì
hình ảnh của Tử lại hiện lên ngày càng nhiều, cậu không muốn yêu và cũng không dám để yêu, thời gian của cậu chỉ còn đến trên từng ngày. Cái thứ chất độc chết tiệt cứ ngày một tác dụng nặng hơn và tầng số biến mất
đột xuất của cậu ngày càng nhiều làm cho Lan, Phương, Toàn và đặc biệt
là Tử càng quan tâm nhiều hơn nhưng có lẽ người khóc nhiều nhất đó là bà Chi – mẹ cậu.

Đối với Tử thì nhiều lần suy đi nghĩ lại và cuối
cùng anh đã đưa ra quyết định là sẽ theo đuổi cậu vì anh đã không chối
bỏ được tình cảm của mình dành cho cậu. Trong mỗi giấc mơ dường như Tử
bị ám ảnh, từ khi cậu xuất hiện trong cuộc đời của anh, Tử cảm thấy cuộc sống vui vẻ hơn, nhiều màu sắc vô cùng phong phú và sinh động, nó giống như những nốt nhạc ngân vang làm cho bài hát thêm phần tươi sáng. Cứ
mỗi khoảnh khắc bên cậu qua đi là Tử lại tích góp cho mình một chút kỉ
niệm, dù nhỏ thôi nhưng cũng đủ làm ấm lòng. Rồi từ khi quen biết cậu Tử dường như cởi mở nhiểu hơn, vui nhiều hơn, nói nhiều hơn không còn vẻ
lạnh lùng thờ ơ trước kia, nơi nào có cậu là nơi đó lại xuất hiện Tử. Tử yêu cậu, thật sự yêu cậu chính điều đó cứ thôi thúc cậu đến và gần
bên.

Bất cứ tình yêu nào cũng mang đến cho ta một cung bậc cảm
xúc khác nhau, có người vui nhưng lại có kẻ khóc vì đơn giản tình yêu là thế đó. Tình yêu là cội nguồn của sự chờ đợi bất tận, khi ta mở rộng
tình yêu của chính mình thì lúc đó sẽ nhận được sự thành thật và ngọt
ngào mà tình yêu mang đến. Hai từ thôi nhưng bao hàm tất cả.

Sau bao ngày suy nghĩ Tử quyết tâm sẽ nói thật tình cảm của mình đối với
cậu nhưng trước lúc đưa ra quyết định này thì Hân xuất hiện. Cả hai tâm
sự với nhau khác lâu. Chọn một góc khuất ven bờ biển ít người qua lại,
cả hai cùng nhau trò chuyện. Tiếng sóng biển chứ thay nhau xô vỗ vào bờ, tiếng gió như thì thầm một khúc nhạc tình ca du dương và bất tận.

- Cậu nghĩ thử tình yêu trên đời là gì – Hân bất đầu hỏi.

- Một thứ gì đó mang nhiều màu sắc và nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau – Tử trả lời.

- Cậu có từng nghĩ yêu sẽ làm cho người ta điên dạy sẵn sàng đánh đổi mọi thứ để có được cái thứ gọi là tình yêu, nhưng một khi tình yêu đó không tròn vẹn nó sẽ làm cho trái tim của chủ nhân đó nhói đau. Lí trí và con tim là hai thái cực khác nhau, nếu cho cậu lựa chon thì cậu sẽ yêu bằng gì – Hân nhìn vào khuôn trời mênh mong nơi mặt trời chuẩn vị khuất
dần.

- Cậu và Tú có chuyện gì à – Tử hỏi có vẻ lo lắng.

- Mình
và anh ấy không có chuyện gì hết, cậu trả lời câu hỏi của mình đi – Hân
nhắc lại trọng điểm câu hỏi của mình muốn nghe câu trả lời của cậu.

- Một khi yêu thì con người ta sẵn sàng từ bỏ mọi thứ để chạy theo tình
yêu, dù sai hay dù đúng, bản chất tình yêu thì không có tội, yêu nhau đó là duyên số và cơ hội đến được với nhau phải do mình tự tạo, hạnh phúc
không quá xa nếu ta biết nắm bắt kịp lúc. Để mình đọc cho cậu nghe cái
này:

“Nếu là hoa ta muốn là bồ công anh trắng. Bay tự do theo gió đến chân trời.

Nếu là chim ta muốn là đại bàng hoang dã. Sãi cánh dài đến tận cỗi xa xâm.

Nếu là mây ta muốn là một vầng mây ấm. Trôi nhẹ nhàng đi khắp cả thế gian.

Nếu là người ta muốn được một lần duy nhất. Sống sao cho thành thật với trái tim mình.”

Mình sẵn sàng làm mọi thứ để được một lần sống thật với trái tim của mình – Tử nói giọng chứa nhiều cảm xúc, ánh mắt như cười.

Những điều đó sao qua mắt được của Hân, ánh mắt nụ cười đã tố giác rằng Tử đang yêu. Thấy vậy Hân lại tiếp tục hỏi tiếp:

- Nếu cậu biết người mình yêu không còn bao lâu để sống, cậu sẽ làm gì – Hân thoáng buồn.

- … – Tử im lặng nhưng rồi sao đó hướng ánh mắt ra biển, ánh mắt hình
tượng lên lên khuôn mặt của Tử, miệng mĩm cười – mình sẽ cùng người ấy
sát cánh cho tới thời khắc cuối cùng, sẽ không bỏ rơi, sẽ không làm
người ấy cô đơn, sẽ khiến người ấy hạnh p