Không Phải Là Cổ Tích

Không Phải Là Cổ Tích

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324141

Bình chọn: 7.00/10/414 lượt.

– tôi vỗ vai chú Bảy khi thấy ổng đang ngồi ngơ ngẩn trước ban
công.

- Im đi ! Để tao yên !

- Ơ ! Chú quá đáng rồi đó ! Con trai gì đâu mà ích kỷ, hẹp hòi, xấu tính ! Không thèm chơi với chú nữa !

Tôi nổi điên thật sự. Tôi làm gì sai mà ổng lại nổi đóa với tôi chứ ???
Muốn ngồi tự kỷ thì cứ tự kỷ đi, tôi đi chơi với nhỏ Mít còn sướng hơn.
Nói đoạn tôi đứng phắt dậy bước ra khỏi phòng chú Bảy. Chắc là ổng đang
nhớ cô người yêu bé nhỏ vừa mới sang Mỹ du lịch nên mới đâm ra khùng
khùng như vậy. Thật là chán với ông chú này quá đi !

Nhưng tôi mới bước được vài bước thì chú Bảy đột ngột cầm tay tôi kéo
mạnh khiến tôi ngã nhào xuống giường. Đến nước này thì không thể nhịn
được nữa !!!

- Chú làm cái gì thế hả ??? Muốn cháu gãy tay à ??? – tôi hét toáng lên.

- Mày không được có người yêu ! Chú không muốn mày có người yêu !!! Mày
hiểu không ??? – chú Bảy nắm chặt hai tay tôi ấn xuống giường, khuôn mặt thể hiện vẻ giận dữ tột độ. Điều này khiến tôi thấy sợ ! Chưa bao giờ
chú ấy lại nổi giận theo kiểu này.

- Chú ! Chú làm gì thế ??? – tôi hốt hoảng.

Sau vài giây im lặng, chú Bảy từ từ
thả tay tôi ra và bỏ đi. Tôi nhìn theo mà người vẫn run lên vì hoảng sợ. Việc tôi có người yêu khiến chú ấy bất bình thường đến như thế cơ à ??? Mà tôi đã có đâu ??? Sao chú Bảy lại hành động như vậy nhỉ ??? Rắc rối
quá ! Đúng là không thể hiểu được lũ con trai muốn gì và nghĩ gì nữa !!!

Ở nhà một mình, tôi chạy tới tủ lạnh kiếm mấy thứ đồ ăn linh tinh rồi
nhảy ùm lên ghế sofa làm bạn với cái tivi. Mùa hè chán nản này chỉ có
anh bạn hình vuông là khiến tôi giải tỏa được phần nào nỗi bức bối.

Xem nào...Kênh VTV3 đang chiếu phim Cảnh sát hình sự, phim này tôi coi
rồi. Kênh VTV1 là thế giới động vật, cái lưỡi dài ngoằng của con rắn
hiện lên trên màn hình khiến tôi giật bắn mình, vội vã chuyển kênh. Còn
đây là kênh nào nhỉ ??? À ! Kênh dành cho V-Pop. Thật lòng mà nói đã từ
lâu lắm rồi tôi không để ý tới nhạc trẻ trong nước, những cái mang tên
là « thảm họa V-Pop » khiến tôi không còn đủ kiên nhẫn để nghe nhạc Việt nữa. Và trái tim yêu nghệ thuật của tôi đã hướng sang xứ sở Kim chi với cả một thời đại K-Pop đang phát triển cực kì mạnh mẽ. Mà không chỉ có
mình tôi, nguyên cả lớp cấp 3 của tôi ngày nào cũng SuJu, DBSK, Beast,
SNSD, 2NE1, ... Chúng tôi thuộc lòng profile của tất cả thành viên trong nhóm những nhóm nhạc đó và tất nhiên là bài hát nào của họ chúng tôi
hoàn toàn có thể hát ngon lành ( Mặc dù không hiểu tiếng Hàn cho lắm
@@). Nghệ thuật mà ! Không có biên giới và khoảng cách ! Cái gì đẹp và
độc đáo thì yêu thôi !

Đang tính chuyển kênh thì gương mặt ca sĩ xuất hiện trên màn hình đã
khiến tôi phải ngẩn người một vài phút. Không phải vì ca sĩ này đẹp,
cũng không phải vì giọng hát hay bài hát hay mà là vì ca sĩ đó không ai
khác chính là tên tóc vàng ! Mấy tuần trước mới nhập viện đó mà bây giờ
đã uốn é.o trên sân khấu rồi à ??? Phục hồi cũng nhanh thật !

Phải nói sao nhỉ ??? Cái hôm đầu tiên tới giúp việc nhà Phước Nguyên tôi cũng có nghe ông anh tiền xu nói tới việc chụp ảnh và họp báo gì đó.
Hôm ở trung tâm mua sắm lão Tú cũng có nói tên tóc vàng ở đấy để chuẩn
bị cho buổi kí tặng fan. Tôi vốn ác cảm với cái gia đình quái dị đó nên
không mấy quan tâm đến những chi tiết này. Bây giờ mới biết tên tóc vàng cũng là người nổi tiếng. Cái mặt tên này cứ như em bé nên nổi tiếng là
đúng thôi, đang có xu hướng thích boy cute baby mà. Tôi thì thấy mặt hắn y hệt con gái, buồn là đẹp hơn cả con gái chứ chẳng có chút nam nhi đàn ông gì hết. Nhìn là đã thấy èo uột và yếu đuối rồi. Xem kìa ! Mấy trăm
cô gái đang hú hét dưới sân khấu trông náo nhiệt và mãnh liệt vô cùng.
Được hâm mộ đến thế cơ à ??? Ai làm fan tên biến thái này chắc cũng biến thái. Nản !

Bỗng cái cảm giác quái lạ ấy lại xuất hiện khiến tôi đánh rơi cả gói
Poca xuống đất. Cứ mỗi lần bị như vậy là người tôi mệt mỏi vô cùng, cứ
như không còn sức sống nữa. Cái gì đang hiện ra trước mắt tôi nữa thế
này ??? Tên tóc vàng ! Lại là tên tóc vàng ! Hắn ta đang cầm micro hát,
không khí xung quanh ồn ào náo nhiệt...và...đột nhiên dàn đèn ở ở trên
đầu nơi Phước Nguyên đứng rơi ầm xuống... Á á á....

« Không ! Không ! Phước Nguyên ! Phước Nguyên ! Coi chừng dàn đèn phía trên ! Tránh ra ! Tránh ra !!! »

Tôi hét ầm lên, nhưng kì lạ là tôi không phát ra được thành tiếng. Cứ
như khi bị bóng đè, dù muốn la thật to nhưng không thể nào la được. Mồ
hôi đầm đìa, hai tay tê cứng lại, tôi như đang trải qua một cuộc chiến
thập tử nhất sinh với một thế lực nào đó rất đáng sợ.

Đột ngột mọi cảm giác biến mất, người tôi trở lại với tình trạng bình
thường. Nhìn lên tivi, màn hình máy quay rung rung và tôi thấy đúng là
dàn đèn của sân khấu đã rớt xuống, mọi thứ hỗn độn, khán giả chạy náo
loạn. Vì đây là chương trình trực tiếp nên máy quay không kịp cắt sóng.
Tên tóc vàng ! Tên tóc vàng đâu rồi ??? Nhịp tim của tôi lại tăng nhanh. Và cảm giác khó thở lại xuất hiện. Chẳng lẽ h


XtGem Forum catalog