Old school Easter eggs.
Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 329852

Bình chọn: 8.5.00/10/985 lượt.

khuôn mặt của hắn nàng muốn cười cũng không lỡ. Nàng vẫn giữ lực đạo ở cổ tay hắn không chịu buông.

- Chàng mau vào đây, ta cho chàng cái này.

Hắn vẫn chưa hiểu ý tứ của nàng nhưng vẫn theo ý nàng bước vào trong. Nàng
lấy ở dưới gối của mình ra một tấm bản đồ đã cũ rồi đặt vào tay hắn. hắn vừa nhìn qua đã nhận ra đây là gì, vì tấm bản đồ này cách đây 10 năm
chính phụ hoàng giao cho Hoàng Long tướng quân cất giữ. Nhưng sao tấm
bản đồ này lại nằm trong tay nàng? hắn chứ kịp mở miệng hỏi thì nàng đã
lên tiếng.

- Chàng đừng suy nghĩ nhiều, cái này chỉ là lúc trước ta mượn của cha chơi một chút thôi mà.

Mọi người nghe xong xuýt té xỉu. Nàng đang nghĩ cái gì vậy, đây là tấm bản
đồ rất nhiều người phải hy sinh để bảo vệ nó vậy mà nàng lại lấy trộm để chơi sao? Lúc này hắn thẹn quá hóa giận buông lời đe dọa.

- Dương nhi, tiểu dạ xoa này. Nàng có muốn bị ta đánh vào mông không? Sao nàng
lại dám lấy vật này để chơi chứ, đó là khi quân phạm thượng nàng có biết không? Tội này có đáng bị đánh chưa?

Lời hắn nói ra bá đạo cực kỳ, mà khổ hơn là hai vị trưởng lão cũng ra vẻ đồng tình, kiểu như là "Đúng, đáng bị đánh".

Nhìn sắc mặt của hắn cùng hai vị trưởng lão không mấy thiện cảm nàng liền ba sáu kế chuồn là thượng sách thôi, hắc hắc. Hắn đương nhiên biết được
nàng sẽ tính kế chuồn nên không thể để nàng thành công được. Thân thủ
chớp mắt đã nắm chặt lấy tay nàng, sau đó dùng sức kéo nàng vào lòng rồi đặt xuống giường.

- Sư thúc, sư phụ ra ngoài nhớ đóng của giúp đồ nhi.

Hắn buông một câu đầy ác ý. Thôi xong, nàng đã xác định được số phận bi thảm của mình hôm nay rồi.

- Thiên Kỳ, chàng bình tĩnh một chút, ta.............. A!!!!!!!! Thiên
Kỳ, ta hận ngươi, hận cả mười tám đời tổ tông nhà ngươi!!!!!!

Không đợi nàng đưa ra lời thỏa hiệp hắn đã vỗ mạnh vào mông nàng, một cảm
giác đau đớn truyền đến khiến nàng la lớn xé nát không gian yên tĩnh.
Mặc dù hắn rất đau lòng nhưng lần này hắn không thể nương tay, phải cho
nàng một bài học để nàng nhớ mãi về sau, không thể tùy tiện mang vận
mệnh quốc gia ra làm trò đùa được!



Chuyện kể rằng sau khi khóc một trận thật lớn, ai đó lại vùi đầu sâu vào chăn ấm ngủ một giấc dài.

Như thường lệ cứ mỗi sáng Tiểu Thanh và Tiểu Yến sẽ đến phá tan tành mộng
đẹp của nàng nhưng sao hôm nay lại không thấy, tâm tư chợt nổi lên một
chuỗi nghi hoặc rồi quyết định rời khỏi giường bước ra ngoài. Con mắt
sau một giấc ngủ dài chưa quen với cường độ ánh sáng mạnh buộc phải mở
thật to nhìn cảnh tượng "kinh hoàng" đập vào mắt. Nàng đưa tay dụi dụi
hai mắt nhìn những người đang quỳ trước mặt hắn.

"Trương Phi,
Triệu Tấn, Tiểu Thanh, Tiểu Yến mọi người đang tính làm gì, sao mới sáng sớm đã diễn cái cảnh bi thương này. Còn chàng sao lại để bọn họ quỳ như vậy chứ?"

Thấy nàng bước tới bọn họ chỉ cúi đầu nhẹ rồi tiếp tục hướng phía hắn cầu khẩn.

- Hoàng thượng, thần nhất định không lấy Diễm Châu quận chúa, mong hoàng thượng thứ tội.

Hắn không mảy may chú ý đến khẩn cầu của Trương Phi đang quỳ dưới đất. Thấy nàng xuất hiện hắn mới giãn khuôn mặt ra đôi chút, nàng như vị cứu tinh lúc hắn đang ở trong tình thế bí. Thực ra hắn cũng không muốn đối xử
với họ như vậy, trước thỉnh cầu của Trương Phi và Triệu Tấn hắn cũng
muốn gật đầu cái rụp chấm dứt mọi chuyện, nhưng vì nàng căn dặn rất kỹ
là không được dễ dàng tha cho họ nên hắn mới phải làm ra gương mặt kinh
khủng như vậy. "Nương tử, cuối cùng nàng cũng chịu ra ngoài. Mọi chuyện
ta trả lại hết cho nàng định đoạt".

Như hiểu được ý nghĩ thầm kín
trong đôi mắt kia, nàng bước đến đứng cạnh hắn, giương đôi mắt lạnh lùng nhìn bốn người đang quỳ gối tựa tiếu phi tiếu. "Ai kêu các ngươi cố
chấp cứng đầu, phải để đến lúc ta ra tay mới chịu chấp thuận, ta làm sao có thể để các ngươi dễ dàng được toại nguyện như vậy chứ".

Tiểu Yến thấy nàng đứng trước mặt liền ngẩng đầu lên tiếng khẩn cầu.

- Đại tỉ, muội không muốn lấy cái tên Lý Huyền gì gì đó.

Nàng tỏ vẻ cảm thông bước đến cạnh Tiểu Yến và Tiểu Thanh cầm tay bọn họ lên rồi nói.

- Tiểu Yến, Tiểu Thanh ta không ép buộc hai em, nếu hai em không muốn lấy người này thì ta có thể xin với hoàng thượng ban hôn cho người khác. Ta đảm bảo hai em không phải chịu thiệt thòi. Còn hai ngươi nữa, hai ngươi có biết hoàng thượng phải rất quan tâm đến hai ngươi nên mới lựa chọn
cho hai ngươi nương tử vừa thông minh vừa tài sắc không? Sao hai ngươi
lỡ phụ tấm lòng của hoàng thượng như vậy.

Hắn từ nãy đến giờ vẫn
chỉ im lặng quan sát hành động của nàng. Trái ngược với thái độ vô sự
của hắn là bốn con tim đang sắp bị phù thủy xấu xa như nàng bóp nát.

- Thôi các ngươi đứng dậy cả đi. Hiện giờ ta và hoàng thượng phải luyện
công. À, ta nhấn mạnh một điều là: SẼ KHÔNG BAO GIỜ THAY ĐỔI HÔN ƯỚC
NÀY, CÁC NGƯƠI CỨ VIỆC CHỜ ĐỢI CHUYỆN HỈ ĐI!!!

Câu nói cuối cùng
của nàng có lẽ chính là bốn phát đạn bắn xuyên qua trái tim mỏng manh
yếu đ