
định hủy bỏ hôn sự của các ngươi.Triệu Tấn, hoàng thượng thiết
nghĩ quận chúa Diễm Châu tính tình thùy mị nết na chắc hẳn sẽ rất phù
hợp với ngươi, còn Trương Phi hoàng thượng nghĩ nên ban hôn cho ngươi
cùng Ngọc Nhiên quận chúa, các ngươi......
Nàng chưa nói hết câu bọn họ đã quỳ xuống đồng thanh nói.
- Hoàng thượng, hoàng hậu không thể như vậy được!
Nàng và hắn nhìn nhau cố gắng nhịn cười.
- Vì sao không được a? lúc trước là ta không tốt nên ép duyên các ngươi,
bây giờ ta đã nghĩ thông rồi ta không thể ích kỷ như vậy.
Bọn họ cúi thấp đầu không ai nói gì, lúc này hắn mới lên tiếng.
- Nếu các ngươi đều im lặng có nghĩa à đồng ý, vậy thì ta sẽ hạ chỉ ban
hôn cho Triệu Tấn cùng quận chúa Diễm Châu, còn Trương Phi cùng Ngọc
Nhiên quận chúa. Sau khi phá xong Sát Huyết Hồn trận ta sẽ thông cáo
thiên hạ.
Bọn họ vẫn cúi đầu im lặng.
Trái ngược với thái độ của họ, nàng lại không thể an tâm được "Hai người này thật là, mau nói ra nhanh lên. Ta chờ đợi nãy giờ thật là chán. Nếu như hai ngươi không nói thì ta lại phải tiếp tục hành động, đến lúc
thành công ta sẽ đòi các ngươi cả vốn lẫn lời nghe chưa!".
- Hai ngươi còn không mau tạ ơn. Hoàng thượng người xem trong triều còn
công tử của mệnh quan triều đình nào thì ban hôn cho Tiểu Thanh cùng
Tiểu Yến, ta không thể để họ phải chịu uất ức khi theo ta được.
- Hoàng hậu, ta thấy công tử của Đinh bộ thượng thư Đinh Quý và trạng
nguyên Lý Huyền tài đức vẹn toàn, có lẽ sẽ hợp với hai người đó.
Nàng vẫn tiếp tục diễn kịch cùng hắn, đúng là vừa đấm vừa xoa mà. Phu xướng phụ tùy thì sức của họ làm sao chịu được cơ chứ.
- Hay quá! Vậy chúng ta có thể tổ chức 5 hôn lễ cùng một lúc không, ta sẽ tìm mối gả Tiểu Hồng đi luôn.
(Tiểu Hồng đang ở một nơi rất đặc biệt thì hắt xì hơi "Không biết ai đang nói xấu ta?" – nơi đặc biệt được giữ bí mật nhá mọi người).
Bọn họ lưỡng lự rồi cả hai cùng cáo lui, sắc mặt ai cũng trở nên âm trầm
khó hiểu. Đợi bóng họ khuất xa nàng mới quay sang nhìn hắn.
- Thiên Kỳ, người của chàng sao cứng đầu như vậy chứ? Ngày xưa chàng đã
đào tạo họ như thế nào mà ngay cả tình cảm của mình cũng nhận không ra.
Kế hoạch lại phải sang giai đoạn tiếp theo rồi.
Nàng vẻ mặt trầm ngâm ngồi trong phòng. Ánh nến thoát ra từ cây đèn khiến không gian càng trở nên mờ nhạt.
- Đại tỉ, người có chuyện gì cần nói với bọn muội sao?
Nàng bỏ cốc trà xuống bàn thở dài.
- Hazz, là chuyện hôn sự của hai em.
- Chuyện hôn sự của bọn muội có gì sao?????
Nàng gương mặt giả ngu, ánh mắt nhìn ra cửa sổ đăm chiêu suy nghĩ.
- Lúc trước là ta không tốt đã vội vàng gắn ghép hai em với Trương Phi và Triệu Tấn. Mấy ngày nay ta cảm thấy các ngươi quả thật là không hợp
luôn chiến tranh với nhau. Vì vậy ta đã bàn với hoàng thượng ban hôn
Tiểu Thanh cho công tử của Đinh bộ thượng thư Đinh Quý và Tiểu Yến với
trạng nguyên Lý Huyền. Có lẽ mọi chuyện như vậy sẽ tốt hơn.
- Không được! – Tiểu Yến và Tiểu Thanh đồng thanh lên tiếng.
Nàng nặn ra vẻ mặt hết sức bất ngờ nhìn họ, đôi mắt mở to tròn chớp chớp vài cái.
- Vì sao không được???
Hai người họ ngập ngừng không nói gì, nàng chỉ còn cách nói vài câu đả kích nữa.
- Hai em yên tâm, hai người này tài đức vẹn toàn không kém gì Trương Phi
và Triệu Tấn. À, nhân tiện ta nói luôn hoàng thượng đã ban hôn quận chúa Diễm Châu cho Triệu Tấn, quận chúa Ngọc Nhiên cho Trương Phi. Ta tính
sẽ cho các người tổ chức hôn lễ cùng một ngày, ngày hôm đó chắc chắn sẽ
rất vui.
Hai người họ sắc mặt càng xấu dần, không ai nói một lời nào rời khỏi phòng nàng. Đã đến lúc sử dụng chiêu cuối cùng.
- Thiên Kỳ! Chàng mau ra đây xem kịch cùng ta.
Hắn nhẹ nhàng bước từ trong ra ánh mắt nhìn nàng đầy yêu chiều.
- Nương tử, nàng còn chiêu gì nữa sao?
Nàng không đáp lại, chỉ lấy từ trong tay nải một bộ đồ màu đen kèm nụ cười
quỷ dị. Hắn nhìn nàng tỏ ánh mắt nghi hoặc, nàng lại có trò gì mới nữa
đây?
Nàng và hắn ngồi trên ngọn cây cao
gần hồ nước nhìn xuống, bên dưới Tiểu Thanh đang cầm kiếm chém loạn xạ
làm những cánh hoa đào rơi lả tả trên mặt hồ.
Trương Phi đột nhiên xuất hiện trước mặt khiến Tiểu Thanh càng trở nên tức giận.
- Ngươi mau tránh ra cho ta.
Trương Phi bất chấp đường kiếm của Tiểu Thanh đang tiến tới gần, hắn vẫn một mực đứng lại không hề lùi bước.
- Tiểu Thanh, cô nương nghe ta nói có được không....
- Cút! Ta không muốn nghe bất cứ điều gì từ ngươi. Mau về với ả Ngọc
Nhiên quận chúa của ngươi đi. Ta ngàn vạn lần cũng không xứng đứng nói
chuyện với tướng quân cao quý như ngài.
Trương Phi vẫn đứng im tại chỗ, nhân lúc đường kiếm của Tiểu Thanh có chút
loạn hắn liền vung tay bắt lấy cổ tay kéo Tiểu Thanh vào trong lòng
mình.
- Tiểu Thanh, nghe ta nói, ta nhất
quyết sẽ không thành thân cùng Ngọc Nhiên quận chúa gì gì đó, cả đời này t