Insane
Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 329690

Bình chọn: 9.5.00/10/969 lượt.

nhớ của nàng đã hồi phục có thể nhớ hết mọi chuyện trước kia, ai nấy đều vui mừng, nhất là Tiểu Thanh và Tiểu Yến.

- Mau đứng lên. Hai vị tướng quân không cần đa lễ, nơi đây không phải là hoàng cung.

Khi bọn họ vừa đứng lên Tiểu Thanh và Tiểu Yến cũng vừa bước đến.

- Đại tỉ, người đã khỏe chưa, sao lại ra đây?

- Ta rất khỏe, rất khỏe. Nếu cứ ở trong phòng mãi chắc chắn ta sẽ chết mất.

Triệu Tấn nhìn liếc qua phía Tiểu Yến giọng ngập ngừng.

- Tiểu Yến cô nương, cho ta mạo muội hỏi cô nương có nhặt được mảnh ngọc bội màu xanh ta đánh rơi không?

Tiểu Yến suy nghĩ một hồi lâu sắc mặt trở nên hung hăng chỉ tay vào mặt Triệu Tấn chửi lớn.

- Ai mà thèm nhặt miếng ngọc bội vỡ đó của ngươi chứ. Ta không biết!

Triệu Tấn không hề bỏ cuộc, hướng nàng cầu khẩn.

- Hoàng hậu nương nương, đó quả thật là một miếng ngọc bội đã bị vỡ, nó rất quan trọng với thần.

Nàng liếc nhẹ về phía Tiểu Yến nở nụ cười thầm sau đó quay sang hỏi Triệu Tấn.

- Mảnh ngọc đó rất quan trọng sao?

Triệu Tấn ngập ngừng không trả lời, có lẽ đây là những điều khó nói của một nam nhân. Lúc này Trương Phi mới nói chen vào.

- Thưa hoàng hậu nương nương, miếng ngọc đó là do mẫu thân của Triệu Tấn trước lúc qua đời để lại, người nói miếng ngọc này nhất định phải giao cho nương tử của Triệu Tấn. Vì tìm mảnh ngọc bội này mà Triệu Tấn đã thức trắng đêm để tìm khắp rừng đào.

Thì ra là như vậy, chẳng trách Triệu Tấn ngập ngừng không dám nói. Sắc mặt Tiểu Yến cũng tái đi không ít. Chuyện này quả thật thú vị nha.

- Triệu tướng quân, ngươi yên tâm, miếng ngọc bội này chắc chắn sẽ đến tay nương tử của ngươi thôi. Tiểu Yến em thấy ta nói có đúng không.

Ai cũng hiểu ý tứ trong câu nói này của nàng, nhất là Triệu Tấn. Hắn vội vàng quỳ xuống cảm ơn nàng rối rít, chỉ có sắc mặt ai kia không vui xíu nào.

- Đại tỉ, đã muộn rồi muội cùng Tiểu Yến phải ra sau núi lấy nước a.

- Tiểu Thanh ta đi cùng cô nương / Tiểu Yến ta đi cùng cô nương.

- Ngươi cút đi, ai cần ngươi đi cùng. Làm ơn đừng có như âm hồn không tan bám theo ta nữa có được không.

Bọn họ vừa đi vừa tranh cãi khiến không gian vui vẻ hẳn lên, không còn cái cảm giác u buồn như lần đầu nàng đến đây nữa.

Mới sáng sớm đã gặp chuyện thú vị, chắc chắn những ngày tiếp theo sẽ không còn chán nữa a. Nàng nhất định phải tác thành cho bọn họ càng nhanh càng tốt. Hắn nãy giờ đều là đứng từ xa quan sát tất cả, hắn chắc cũng như nàng đều nhận ra tình cảm của bọn họ.

- Dương nhi, người của nàng thật giỏi nha. Trương Phi và Triệu Tấn đều là hai trợ thủ đắc lực nhất của ta, lại sắp bị người của nàng cướp mất rồi.

Nàng quay lưng lại nhìn thấy hắn đang ngồi trên mái nhà cầm quạt giấy, ý cười hiện lên trên khuôn mặt anh tuấn.

- Chàng cũng thấy như vậy sao, vậy ta và chàng lập kế hoạch tác thành cho bọn họ được không?

Hắn giả vờ trau mày suy nghĩ, hướng nàng nói.

- Vậy thì ta quá thiệt thòi rồi, mất đi hai trợ thủ đắc lực mà không được gì hết.

- Vậy chàng muốn gì mới chịu giúp ta?

Hắn lại tỏ vẻ đăm chiêu suy nghĩ.

- Cái gì ta cũng có, bất quá ta chịu thiệt thòi vậy. Sau khi bọn họ thành thân ta cũng muốn thành thân cùng nàng được không. Tính ra lúc trước ta và nàng cũng chưa có bái đường thật sự.

- Tất cả không phải do chàng hạ chỉ bỏ hết những lễ nghi cần thiết sao, người ta nói gieo nhân nào gặp quả đấy mà.

Nàng vận khinh công bay lên ngồi cùng hắn.

- Chàng nghĩ xem phải làm cách nào mới khiến bọn họ nhận ra tình cảm của mình a.

Hắn bộ dạng không hề thay đổi hướng nàng nói.

- Nàng chưa đồng ý điều kiện của ta.

Nàng quay lưng đi vẻ mặt giận dỗi. Không phải nàng không muốn gả cho hắn mà nàng sợ nàng sẽ không chờ được đến lúc đó.

- Chàng có cần ép ta như vậy không. Bất quá ta đồng ý với chàng lúc đó còn có thể thì ta sẽ thành thân cùng chàng. Bây giờ chàng mau nói cho ta nghe đi.

Hắn ghé vào tai nàng nói ra kế hoạch.Ừ thì cũng có lý nhưng khả năng thành công không quá cao, liều thử một lần vậy, tới đâu hay tới đó.

Triệu Tấn và Trương Phi bước vào trong thấy hắn và nàng cùng ngồi trên ghế vẻ mặt hết sức nghiêm trọng.

- Thần tham kiến hoàng thượng, hoàng hậu nương nương. Hoàng thượng người gọi chúng thần đến đây ắt hẳn có chuyện căn dặn.

Hắn đặt chén trà trong tay xuống bàn làm vẻ mặt nghiêm nghị khiến hai người đứng trước mặt nuốt một ngụm khí lạnh vào trong người, biểu tình này
của hoàng thượng chỉ gặp khi có chuyện hết sức nguy cấp thôi.

- Ừm. Ta biết hai ngươi là trợ thủ đắc lực nhất của ta vì vậy ta không
thể nhẫn tâm ép buộc hai ngươi phải thành thân với Tiểu Thanh, Tiểu Yến. Những ngày vừa qua ta đã thấy các người luôn xảy ra tranh chấp cãi vã
chắc hẳn không có duyên làm phu thê. Vì vậy..... – hắn cố ý nhìn sang
phía nàng.

- Vì vậy ta và hoàng thượng
quyết