XtGem Forum catalog
Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 329161

Bình chọn: 9.00/10/916 lượt.

uống đi.

Hắn liền cầm chén trà trên tay một hơi uống sạch, nói thật cả ngày hôm nay tim đập chân run quá nhiều lần Ma Quân cũng thấy khát. Không ngờ tiểu cô nương này lại biết điều đến vậy.

- Này, ta đã uống rồi sao muội vẫn còn khóc.

Nàng tuy bên ngoài khóc lớn nhưng trong tâm cười thầm "tên này thật ngốc".

- Hu hu, Ma Quân ca ca. Muội.....muội sợ ba người họ nhân lúc giáo chủ không có mặt sẽ lại đến ức hiếp muội. Cũng may lúc nãy huynh và giáo chủ đến kịp nếu không muội e.... Hu hu huynh và giáo chủ thật tốt với muội.......

Hắn thấy nàng ngày càng khóc lớn mồ hôi đã chảy dài xuống cằm. Lúc trước hắn chỉ sợ nước mắt của Kim muội không ngờ hôm nay nước mắt của tiểu cô nương này còn đáng sơn hơn.

- Muội đừng khóc nữa được không, có ta ở đây bọn họ không dám làm gì muội đâu.

Nàng cầm tay hắn lên đung đưa vẻ ngoài nũng nịu như một tiểu oa nhi mới lớn.

- Bọn họ có ba người còn huynh chỉ có một làm sao huynh đánh lại họ để bảo vệ muội. Có lẽ ngày mai muội không còn cơ hội để đền đáp tấm chân tình của giáo chủ rồi.....hu hu.... Huynh giúp muội đi......

- Muội cần huynh giúp gì?

"Ha ha, cá đã cắn câu. Ta chỉ cần ngươi đưa ta ra khỏi nơi này" nàng nghĩ thầm.

- Ma Quân ca ca, ngươi có thể đưa muội ra khỏi đây được không.

Hắn nghe thấy vậy liền cảnh giác lấy lại vẻ lạnh lùng khi nãy.

- Không được, giáo chủ đã căn dặn không thể để muội rời khỏi đây nửa bước, muội nên ngoan ngoãn ở trong phòng.

Nàng tiếp tục diễn, nước mắt tiếp tục rơi. Diễn kịch là thế mạnh của nàng, mà càng diễn lại càng nhập tâm.

- Hu hu...... huynh hiểu lầm rồi. Muội chỉ muốn huynh dẫn muội ra khỏi đây để tìm chút thảo dược....... Giáo chủ tốt với muội như vậy thì làm sao muội có thể bỏ đi. Muội muốn tìm chút thảo dược giúp giáo chủ có thể an thần thôi a..... Huynh giúp muội đi.....

Thấy vẻ mặt của nàng hắn không đành lòng từ chối. Hắn vội vàng nhìn xung quanh xem có người không rồi nói nhỏ.

- Được rồi, muội có lòng với giáo chủ như vậy ta sao có thể từ chối. Nhưng ta chỉ đi được thời gian ngắn thôi. Nếu để giáo chủ phát hiện thì cả ta và muội đều gặp nguy hiểm.

Hắn đưa nàng ra khỏi phòng, bước đến cái cây ở cuối sân. Nàng vừa đi vừa ghi nhớ lại hết đường đi. Rõ ràng nơi đây có bày trận pháp, cảnh vật thay đổi khó lường. Khi hắn chạm tay vào một vật nhỏ ở trong gốc cây, trước mắt là một ngọn núi đá lớn liền biến thành một con đường mòn.

- Muội cẩn thận, nơi đây có rất nhiều cạm bẫy, nếu không cẩn thận đi lạc đường sẽ mất mạng ngay lập tức.

Nàng tỏ vẻ ngu ngơ không biết gì, cái gì cũng hỏi.

- Ma Quân ca, lúc nãy rõ ràng trước mặt là một ngọn núi sao giờ đã biến thành con đường. Nếu muội lỡ đi lạc thì biết làm sao đây? Muội sợ quá.

- Đây là trận pháp do đích thân giáo chủ bày ra. Nếu lỡ muội bị lạc thì hãy nhìn thật kĩ xung quanh. Nơi nào có một cái cây lớn thì hãy đi về hướng đó. Đấy là trung tâm của trận và cũng là cách duy nhất để mở đường thoát ra ngoài trận. Mọi chuyện muội không nên biết nhiều quá, tuyệt đối không nên có ý chống lại giáo chủ nếu không hậu quả khó lường a.

Hắn nghĩ nàng cùng lắm là một tiểu cô nương chưa hiểu sự đời. Có lẽ giáo chủ có ý với nàng nên đưa về sơn trạng. Nhìn thấy giáo chủ đối với nàng như vậy hắn cũng không muốn đắc tội.

Con đường nhỏ dẫn đến một ngôi miếu hoang ở rừng trúc. Đây chính là cửa vào của trận pháp. Tiểu Thanh lúc trước đã từng nói ả Ngọc quý phi thường hay xuất cung đến nơi này, nhắc đến nàng mới nhớ sao ả ta lại có mặt ở đây, đáng lẽ giờ này ả phải ở trong cung "tình chàng ý thiếp" với tên hoàng đế đáng ghét đó.

Nghĩ đến tâm nàng chợt đau. Nàng tưởng rằng nàng chẳng bao giờ biết đau biết buồn, nhưng giờ phút này nàng không thể nào ngăn cho những thứ đó không ngự trị trong tim nàng.

Đi về phía tây rừng trúc vài chục bước một dãy núi đá sừng sững hiện ra. Tên Ma Quân chỉ tay về hướng có nhiều loài thảo dược.

- Ở đó có rất nhiều thảo dược, muội nhớ cẩn thận vì phía trước có một vực sâu không đáy. Nếu sảy chân ngã xuống chắc chắn sẽ mất mạng.

Nàng đi về phía hắn chỉ, quả nhiên đây là một vực thẳm, người nào rớt xuống chắc chắn sẽ thịt nát xương tan. Ngay cả nàng nếu sử dụng võ công thì cũng không thể nào vượt qua. Giờ chỉ còn cách dụ tên Ma Quân này đi thì nàng mới có thể chạy thoát.

- A!!!!!!

Nàng gỉa vờ ngã một cái thật đau rồi lớn tiếng kêu gào. Ma Quân thấy nàng kêu thảm thiết nhanh chóng chạy đến.

- Muội có sao không?

- Hu hu, muội bị ngã có lẽ trật chân rồi. Muội đau quá!

Nàng ngày càng kêu lớn làm tâm hắn loạn chẳng biết làm sao. Tên này cơ hồ cũng không thể chống đỡ được lâu nữa.

- Muội cố gắng, ta đưa muội về lại sơn trang.

- Không được, muội như vậy mà về sẽ bị giáo chủ phát hiện. Nếu người biết huynh dẫn muội ra ngoài sẽ trị tội huynh, muội không muốn..