
Hồn Tế ” ”
Huyết Phệ”, nhưng ở Nhật Bản xem như là đứng đầu. Mặc dù có tìm cách
phát triển ra bên ngoài, nhưng tổ chức Mị từ trước đến nay luôn đối
nghịch với anh, đang âm thầm quấy nhiễu, vẫn không thể ra khỏi Nhật
Bản.
“Bang chủ” buông xuống trà cụ trên tay, khẽ cau mày lộ ra không vui.
“Vào đi” thanh âm rất nhẹ rất ôn nhu, từ ngoài cửa vào đến một người trung niên. Khom lưng 1 góc chín mươi độ, đứng dậy.
“Chuyện gì” .
Thấp đầu nói nhỏ bên tai, “Nga, làm sao lại như vậy” cau mày, trầm tư “Tôi
biết rồi, cậu đi đi, giám thị bọn họ, có động tĩnh gì cho tôi biết” .
“Hắc” xoay người ra cửa.
Thực lực của Khuê tôi rất rõ, lại bị đối phương dễ dàng chế phục. Xem ra
Băng Thần kia thật không đơn giản, trò chơi càng ngày càng thú vị, thật
chờ mong kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì.
“Thần, người cậu muốn tìm chúng tớ tìm được rồi” Mộng.
“Nga, nhanh như vậy a, ở nơi nào, để tớ nhìn một chút” đi theo Mộng đi đến 1
căn phòng bỏ hoang ở sân sau, mở cửa phòng, một cổ mùi vị ươn ướt rửa
nát truyền đến “Khụ khụ cái chỗ này thật là không thể hình dung a” Mộng
đưa cho tôi một cái khăn ướt để che mũi, a, mùi nồng nặc như vậy, khó
chịu chết tôi, đóng cửa lại, trong phòng nháy mắt lâm vào bóng tối, chỉ
có một chút ánh sáng mặt trời xuyên qua cửa sổ cùng nóc nhà rọi vào.
Sau khi thích ứng với bóng tối, nhìn thấy một người nằm trên mặt đất cùng
với đám đồ đạc hỗn độn, chỉ là ngất đi thôi, đầu tóc che ở trên mặt,
nhìn không rõ tướng mạo. Lấy tay nhẹ lật người anh ta, lộ ra mặt mũi,
rất giống Ảnh Khôi, gật đầu “Cũng không tệ lắm, trên đời lại có người
giống nhau như vậy, cậu tìm được ở đâu thế ” .
“Hắc hắc cậu quan tâm làm gì, thế nào, cậu ta được chứ” .
“Ân, cũng không tệ” đi lên trước, mở miệng của cậu ta ra từ trong túi lấy ra một viên thuốc màu đen cho cậu ta ăn vào “Thần, cậu cho cậu ta ăn cái
gì a” .
“Thuốc chết giả, từ lúc ăn vào cho đến 5 ngày sau cậu ta sẽ ở trong trạng thái chết giả, nhưng mà loại thuốc này hình như có
chút tác dụng phụ” .
“Tác dụng phụ, là cái gì a?” .
“Tớ
cũng không biết, được rồi, đi thôi, loại trò chơi này không có ý nghĩa,
tớ không muốn chơi rồi, để các cậu chuẩn bị một chút, buổi tối bắt đầu
hành động” .
Gật đầu, hai người ra khỏi phòng.
Liệt đi
tới tổ chức XUYÊN. “Bang chủ” mọi người chào hỏi anh, khóe miệng mỉm
cười đi đến hậu viện, đẩy cửa hậu viện, một đôi nam nữ trung niên ngồi
trên bàn đá trong sân uống trà, vẻ mặt tươi cười, nghe thấy tiếng mở
cửa, quay đầu nhìn lại, nụ cười trên mặt biến mất, thay vào đó là lạnh
lùng cùng khinh bỉ! .
Nhìn thần sắc hai vợ chồng, không giận
ngược lại cười nói ” hai vị thật có nhã hứng a, có thể cho tôi thưởng
thức cùng hai người không” .
“Hừ!” Băng Kiệt hừ lạnh, nghiêng đầu một bên.
“Ha hả o (∩_∩ )o. . . Tôi hôm nay tới có hai tin tức muốn nói với hai vị, một tin tốt và
một tin xấu. Không biết hai vị muốn nghe tin nào trước?” .
“Hừ! Cậu rốt cuộc muốn làm gì, tại sao bắt vợ chồng chúng tôi ” .
“Đừng tức giận, không tốt cho thân thể của ông a! Như vậy đi, nói tin tốt cho hai người biết trước. Con gái ngoan của các người đã đến Nhật Bản cứu
các người. Tin tức xấu chính là cô ta đã bắt cóc em trai của tôi, đây
chính là em trai duy nhất của tôi, các người nói tôi nên làm gì bây giờ? Thật rất đau đầu? Sáng hôm nay người trong bang lại phát hiện không
thấy Khuê, không thể liên lạc với cậu ấy, chắc là bị bọn họ giam lỏng
rồi.”
“Làm sao bây giờ, Thần lại đến Nhật Bản rồi, nơi này nguy
hiểm như vậy, nó chỉ là một một cô bé, nên làm cái gì bây giờ ” Bách
Tỉnh Huệ, cũng chính là mẹ của Thần.
“Nha đầu này, nó sao lại ngốc như vậy a” Ba Thần.
Chap 22
“Kiệt, làm sao bây giờ, chúng ta làm sao mới giúp được Thần” .
“Các người không cần lo lắng, cô ấy hiện tại rất tốt” đột nhiên một thanh âm từ phía sau bọn họ truyền đến, hai vợ chồng quay đầu nhìn lại, một cậu
bé tuấn tú đẹp trai đứng ở phía sau bọn họ. Thành viên của “Huyết Phệ ”
vừa tra được trong tiểu viện phía sau tổng bộ của Xuyên hơn một tháng
trước có một đôi vợ chồng dọn vào ở, nhưng hình như là bị giam lỏng
không được ra khỏi tiểu viện nửa bước. Căn cứ vào suy đoán của Thần, tôi nghĩ chắc là cha mẹ của Thần, đến tận hôm nay mới tra được rõ ràng,
trùng hợp lại thấy Tùng Tỉnh Liệt đi đến sân sau, qua cuộc đối thoại của bọn họ có thể hoàn toàn khẳng định hai vợ chồng kia là ba mẹ của Thần,
thấy Liệt đi rồi, Phong từ trên cây trượt xuống.
Thấy hai vợ chồng khẩn trương “Bác trai bác gái đừng khẩn trương, cháu là bạn của Thần, hãy tin cháu” .
Hai vợ chồng nhìn Phong, không biết phải làm sao, có thể tin tưởng anh
không? Quên đi, thử xem sao, hai người liếc mắt nhìn nhau, gật đầu, mời
Phong vào phòng, Phong kể cho hai người nghe về chuyện đã xãy ra suốt 1
tháng qua, bởi vì hôm nay đến chỉ là muốn tìm kiếm thật hư, cũng không
chuẩn bị chu toàn, cho nên Phon