Insane
Hoàng Tử Mồ Côi Và Cô Nàng Băng Giá

Hoàng Tử Mồ Côi Và Cô Nàng Băng Giá

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324533

Bình chọn: 8.00/10/453 lượt.

/>
- Cậu ghen à?

- Ghen? Ai thèm ghen chứ.

- Còn chuyện cậu và cô bé gì gì đấy hôn ngay trước mặt tôi, chuyện đó tính sao đây.- Băng giả bộ làm dữ.

- Thì do sự cố thôi mà, đâu phải mình cố ý đâu, bỏ qua cho mình đi.- Hắn xịu mặt năn nỉ.

- Không.

- Thôi xem như mình có lỗi với cậu, bây giờ cậu muốn mình làm gì để chuột lỗi này đây.

- Được rồi, giờ cậu chỉ cần thành thật kể với tôi mọi chuyện không được giấu bất cứ điều gì.

Băng im lặng nghe hắn kể một hồi.

- Cậu có tình cảm với Vân Anh không?- Đợi hắn kể xong Băng dò hỏi.

- Không.

- Thật chứ.

- Cậu nhìn thẳng vào mắt mình, câu trả lời nằm trong đó.

- Cậu thấy gì chưa.

- Rồi.

- Thấy gì.

- Ghèn.

- Hả.

- Mình nói mắt cậu toàn ghèn không kìa.

- Nè đừng đùa nữa. Cậu không tin mình sao?- Hắn đeo bộ mặt nạ lạnh lùng vào.

- Mình tin, mình tin mà.- Thấy vậy cô không đùa nữa

- Có phải Phương nói cho cậu biết mọi chuyện không?- Cô tiếp tục dò hỏi.

- Không phải đâu.

- Cậu tưởng mình ngốc à, chuyện này chỉ một mình Phương biết không phải cậu ta thì ai vào đây nữa. Mình mới thử cậu chút mà cậu lại dối mình, cậu làm mình thất vọng quá.- Băng giả vờ quan trọng hóa vấn đề.

- Không phải vậy đâu, thì đúng là Phương nói cho mình biết. Nhưng mình giấu cậu chỉ vì sợ cậu trách Phương mà thôi. Dù sao cũng nhờ cậu ấy mình và cậu mới cắt đứt sợi dây hiểu lầm mấy ngày qua mà.

- Uhm. Thôi vậy.

- Băng.- Hắn nghiêm túc.

- Vâng.

- Cậu nhìn lại một lần nữa, nhìn sâu vào mắt mình đi rồi mình sẽ hỏi cậu một câu. Băng không nói gì chỉ từ từ đưa mặt sát mặt hắn chỉ cách khoảng 10cm

- Rồi cậu hỏi đi.- Băng nhích về vị trí cũ.

- Mình hỏi cậu: “Cậu có tin, mình đã thích cậu từ lâu rồi không?”

- Mình tin.

- Vậy cậu có thể đồng ý làm bạn gái mình không?

- Mình…mình…- Băng ấp úng quay mặt đi.

- Thôi mình biết rồi, cậu không cần phải trả lời đâu.- Hắn thất vọng.

- Cậu biết rồi ư? Hay thật! Cậu biết gì chứ?

- Rốt cục trong trái tim cậu không có chỗ cho mình chứ gì?

- Sao cậu dám khẳng định như thế?

- Thì khi mình hỏi cậu ấp úng không trả lời được còn gì.

- Chỉ vậy thôi sao?

- Uhm.

- Mình không biết những cái khác cậu giỏi cỡ nào nhưng trong những chuyện này cậu có biết cậu rất ngốc không?

- Sao nói mình ngốc?- Hắn chẳng hiểu gì cả.

- Còn phải hỏi à? Mình ấp úng chưa trả lời vì mình là con gái cậu hiểu không?

- Thì có ai bảo cậu là con trai đâu. Mà là con gái thì sao?- Băng càng nói, hắn càng chẳng hiểu.

- Mình tức chết với cậu mất. Nghe nè, vì mình là con gái nên mấy chuyện này ngại, lúng túng là đương nhiên. Chẳng lẽ cậu muốn mình đứng lên hét to với thế giới rằng mình cũng thích cậu, và mình đồng ý làm bạn gái cậu hả đồ ngốc.

- Vậy có nghĩa là cậu đồng ý hả?- Hắn mừng rỡ.

- Chẳng lẽ không à.- Băng mệt mỏi.

Phù…cuối cùng cũng xong.- Phương nãy giờ quan sát tất cả mọi chuyện. Cô thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười nhẹ nhàng bước đi khi nhiệm vụ hoàn thành.

Chờ mãi chẳng thấy Phong quay lại, Vân Anh hơi lo định đi tìm Phong. Nào ngờ mới định đứng dậy thì nghe sau lưng vang lên tiếng một người lạ:

- Chào hai bạn! Mình có thể ngồi chỗ này được không?- Vừa nói cô ta vừa chỉ vào chiếc ghế bên cạnh Nam.

- Ừ. Bạn cứ tự nhiên.- Nam thoải mái.

- Mình có chuyện đi trước đây. Chúc các cậu ăn ngon miệng.- Vân Anh lịch sự.

- Uhm.- Nam gật đầu.

- Cảm ơn.- Cô gái lạ cũng gật nhẹ.

- Cô hồi nãy là bạn gái cậu à?

- Không! Sao cậu lại hỏi thế?

- À! Do mình thấy cậu và cô ta ngồi chung nên cứ tưởng.

- Mình mới chuyển trường sáng nay sao có bạn gái nhanh vậy được.

- Vậy à. Mà cậu tên gì thế?

- Mình tên Nam. Còn cậu.

- Mình tên Thy. Rất vui khi được làm quen với cậu.

- Ừ. Mình cũng vui khi được làm quen với một cô nương xinh như cậu đây.

- Á…- Thy bất ngờ la thất thanh khi có nước gì gì đó bay thẳng vào lưng cô

Lửa nóng trong người cô vừa bị ai đó nhen lên, vội quay phắt lại đằng sau Thy thấy một cô bé đang nằm sấp tay vẫn cầm cái bát, nét mặc toát lên sợ hãi khi trông thấy bộ mặt Thy lúc này. Định bụng sẽ kéo cô bé dậy cho vài cái bạt tai cùng lời cảnh cáo sặc mùi tanh tởm nhưng sực nhớ Nam đang ngồi đây nên cô nháy mắt ra hiệu đàn em. Còn mình thì vội đeo mặt nạ từ bi vào cố hạ giọng sao cho nhẹ nhàng nhất có thể:

- Bạn có sao không? Sao bạn lại bất cẩn như thế. Bạn có bị trầy xướt chỗ nào không, để mình xem nào.- Vừa nói Thy vừa giả vờ đỡ cô bé dậy, quan tâm xem xét có bị sao không.

- Mình…mình…mình không sao. Xin lỗi mình đã làm bẩn áo cậu. Mình thành thật xin lỗi, mình thật sự không c