Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Hoa Hồng Giấy

Hoa Hồng Giấy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3211211

Bình chọn: 9.00/10/1121 lượt.

cô người yêu xinh như hoa thế này, không sợ bị cướp mất à?

Khang Kiếm hất tay anh ta ra, nắm lấy tay Bạch Nhạn:

- Lục Địch Phi, ở đây ai dám cướp người của tôi?

Khẩu khí vừa tự tin vừa có phần khiêu khích.

Đôi mắt phảng phất tà khí của Lục Địch Phi híp lại, khiến người ta cảm thấy rất ma lanh.

- Lời của Khang công tử quả có lý, ở địa bàn Tân Giang, muốn cướp đi người thương của cậu sẽ không có cửa. Có điều, cướp công khai thì không được, chẳng lẽ không thể dùng mưu để cướp sao? Dù là yêu công khai hay yêu lén lút, tán tỉnh ve vãn hay chết vì tình, chỉ cần khiến cho cô nhóc có thiện cảm với tôi, rung động rồi, những chuyện khác cứ từ từ mà tiến.

Bạch Nhạn sửng sốt, người đàn ông họ Lục tên Địch Phi này hình như đã đùa quá trớn.

Nhưng Khang Kiếm mặt lạnh như tiền, thản nhiên nhướn mắt:

- Từ từ tiến hay tiến cấp tốc, kết quả đều như nhau. Bởi vì từ lâu anh đã không còn bất kỳ cơ hội nào.

- Cơ hội là do con người tạo nên. - Lục Địch Phi không hề nao núng.

- Vậy ít nhất phải có một khoảng không để cho anh ta tạo ra cơ hội, - Khang Kiếm lạnh lùng nhìn anh ta.

Lục Địch Phi lại cười một tràng:

- Người hiểu ta, chỉ mình Khang Kiếm. Không sai, không sai, cuộc đời này anh không còn cơ hội nữa, chỉ có thể ngưỡng mộ hạnh phúc của cậu thôi.

Khang Kiếm cười nhạt, tỏ vẻ độ lượng.

- Trợ lý Khang, bí thư Lục, nói chuyện gì mà vui vẻ thế?

Ngoài nhà ăn xuất hiện thêm mấy nhân vật mới, một người đàn ông trung niên đầu hói như sân bay nhìn về phía bên này.

Bạch Nhạn nhận ra, đó là nhân vật số một của thành phố Tân Giang - bí thư Tùng Trọng Sơn - rõ ràng là vừa mới đến.

Khang Kiếm buông tay Bạch Nhạn, cùng Lục Địch Phi đi qua đó, Bạch Nhạn bước theo sau.

Ông Tùng Trọng Sơn không nhìn bọn họ, ánh mắt sắc bén liếc về phía Bạch Nhạn.

- Bí thư Tùng - Lục Địch Phi thấy thế cười nói - Bác là quan phụ mẫu của Tân Giang, phải quan tâm đến cấp dưới của mình. Cô nhóc nhà cậu Khang làm việc ở phòng phẫu thuật của bệnh viện, động tí là trực đêm, bệnh nhân thì vui nhưng cậu Khang lại đau lòng. Vợ chồng son sao chịu được cảnh phòng không chiếc bóng? Để cậu Khang toàn tâm toàn ý cho công việc, để những người có dã tâm không kiếm cớ nói ra nói vào, tôi đánh bạo đề nghị bác bí thư sắp xếp cho cô nhóc một chức vụ phù hợp.

Lời vừa nói dứt, mấy người đứng bên cạnh đều bật cười.

Khang Kiếm cau mày, nghiêm nghị nói:

- Cảm ơn sự quan tâm của bí thư Lục. Y tá phải trực đêm ở bệnh viện rất nhiều, tôi không thể tạo ngoại lệ, hơn nữa cũng không cần thiết. Hai tình ví phỏng mãi lâu dài, đâu cứ phải mai mai tối tối[6'>. Người đàn ông tim đặt bên ngoài, đừng nói là nhìn thấy, cho dù có dùng dây xích cũng không khóa lại được. Bạch Nhạn nhà tôi tin tưởng tôi.

[6'> Nguyên văn: “Lưỡng tình nhược thị trường cửu thì/Hựu khởi tại triêu triêu mộ mộ”. Đây là hai câu thơ trong bài Thước kiều tiên (Cầu Ô thước) của Tần Quán, bản dịch Nguyễn Xuân Tảo.

Anh quay lại nhìn Bạch Nhạn.

Bạch Nhạn sững người, vội tỏ vẻ cảm động, lúm đồng tiền lấp ló.

Tiếng cười bên cạnh càng to hơn.

- Cậu Lục, đã bảo cậu kém Khang Kiếm, cậu còn không tin. Nhìn đi, cậu ấy giác ngộ hơn cậu nhiều.

Ông Tùng Trọng Sơn đùa đùa vỗ vai Lục Địch Phi, sắc mặt hiền từ không ai sánh bằng.

- Vâng vâng, bí thư nói chí phải, sau này Địch Phi còn phải học hỏi trợ lý Khang Kiếm.

Lục Địch Phi thành khẩn nói, ánh mắt nhìn Khang Kiếm lại lộ vẻ châm biếm.

Chánh văn phòng Ủy ban Nhân dân thành phố từ nhà ăn đi vào, mời mọi người nhập tiệc.

Lúc này mọi người mới ngừng nói chuyện, tiến vào nhà ăn.

Bạch Nhạn và mấy vị người nhà ngồi cùng một bàn, các vị quan chức ngồi
một bàn, còn một bàn là của nhân viên phục vụ. Hình như Lục Địch Phi là
người phụ trách trực tiếp, cả bữa tối anh ta cứ chạy tới chạy lui. Anh
ta có khiếu ăn nói, rất dí dỏm. Lúc nói chuyện xen vài câu chuyện cười
tạo không khí, nói đùa lại hơi bậy một tí, chọc cho mọi người cười không ngừng.

Trong nhà ăn có một bộ giàn âm thanh xịn, Lục Địch Phi hát cho mọi người nghe.

Bạch Nhạn tưởng rằng anh ta sẽ hát những bài nhạc đỏ chính thống, ai dè anh
ta lại hát Vượt ngàn dặm khơi tới thăm em của Oa Oa, bài tình ca sến rện của nữ sinh ấy anh ta lại hát thành tình cảm bao dung trải ngàn bể dâu
của nam nhi. Hát xong, bất chợt anh ta liếc Bạch Nhạn một cái.

Bạch Nhạn đang nhìn Khang Kiếm, Khang Kiếm đang chúc rượu phu nhân của Tùng Trọng Sơn.

Cơm no rượu say xong, Bạch Nhạn xách túi đợi Khang Kiếm đưa cô về thành
phố, đang đợi thì phát hiện ra nhân viên phục vụ đang dẫn từng đôi từng
cặp đi lên trên lầu.

Trên lầu là phòng nghỉ, lúc này cô mới biết tối nay phải qua đêm ở đây, tim không khỏi thót lại.

- Khang Kiếm. - Lục Địch Phi ra khỏi nhà ăn sau cùng, gọi với Khang Kiếm
lúc này đang bước về phía Bạch Nhạn. Tay anh ta xách